Quần áo

Quần áo

27 thg 3, 2012

BẢN ĐỒ

10/66 Kỳ Đồng, Phường 9, Quận 3, TP.HCM




Xem Bản đồ cỡ lớn hơn

Nhãn:

25 thg 3, 2012

Dũng "khùng": "Tôi nói yêu hoa hậu để khoe hàng"

"Một người bình thường như tôi cũng từng được người đẹp yêu vậy mà", Dũng “khùng" khoe được một hoa hậu tỏ tình.

- Cuối cùng thì, sau 2 năm trì hoãn, dự án phim mới của Dũng Khùng cũng đã lên được lịch quay. Hẳn là một phim đặc biệt?

Đây là một bộ phim kiếm hiệp được quay bằng máy quay 3D. Tôi muốn có một bộ phim làm cho khán giả mãn nhãn.

- Dường như anh đã bỏ đi viết lại trong tình trạng “tự kiểm duyệt” quá nhiều kịch bản của mình? Có điều gì khiến anh phải thay đổi nhiều như vậy?

Vì tôi muốn lúc đưa kịch bản cho nhà sản xuất hay diễn viên đọc họ phải có cảm hứng. Tôi thà tự hành hạ mình một mình còn hơn ra trường quay hành hạ cả đoàn phim. Nguyên tắc của tôi làm kịch bản phải ổn, để khi cầm ra trường quay sẽ không còn lợn cợn là có phải sửa hay không.

- Dường như với anh hiện tại, cơ hội làm phim không khó, mà khó nhất là “vượt qua chính mình” trong những bộ phim cũ. Anh có nghĩ rằng đó là áp lực lớn nhất?

Áp lực làm tôi hứng thú, làm tôi có mục đích làm việc. Đó là thú vui làm nghề chứ.

- Theo anh, đâu là điều khác biệt lớn nhất của kịch bản này so với những kịch bản phim trước của anh? Phải chăng đó là đề tài giả tưởng, xuyên thời gian?

Tôi muốn làm một phim 3D với hình ảnh mãn nhãn cho khán giả, cái đó thiếu ở thị trường Việt Nam. Nhưng một bộ phim chỉ đẹp không thì cũng chưa đủ, câu chuyện nó cũng phải xứng đáng với phần mỹ thuật của phim. Mới đầu tôi nghĩ tìm mọi cách sao có một bộ phim “đẹp” nhưng khi đọc lại tôi thấy nếu chỉ có đẹp mà khán giả không cảm xúc thì phí quá. Mà để làm được hai điều đó thì dĩ nhiên phải tốn nhiều công sức.

- Trong bộ phim của anh, sẽ có một vai đồng tính nữ. Phải chăng không hẹn mà gặp phim của Nguyễn Quang Dũng và Vũ Ngọc Đãng sẽ cùng đề tài về giới tính thứ ba?

Tôi thấy nhân vật đồng tính là nhân vật hay. Họ phổ biến hiện nay, nên đưa nhân vật đồng tính lên phim như chuyện bình thường của cuộc sống hiện nay.



- Việc xuất hiện hai ngôi sao Thanh Hằng và Tăng Thanh Hà trong phim của anh là một “bảo chứng” cho sự hấp dẫn. Việc họ đóng một “cặp đôi” trong phim có phải là chủ đích của anh, nhằm tạo ra sự khác biệt cho chính họ với những vai diễn trước đó?

Đúng vậy. Họ đồng ý nhận lời và chờ đợi kịch bản của tôi hai năm, chỉ vì lý do họ muốn làm một cái gì khác, tạo bất ngờ và thú vị cho khán giả. Tôi rất cám ơn họ vì họ tin tôi có thể làm được điều đó. Cũng chính vì vậy mỗi lần viết xong kịch bản đọc lại thấy chưa xứng đáng thì tôi lại sửa, lại viết lại.

- Có thông tin cho rằng, vì chờ đợi anh quá lâu (2 năm) nên Tăng Thanh Hà đã có ý định từ chối vai diễn mà anh “đo ni đóng giày” cho cô ấy để… đi lấy chồng? Thực hư chuyện này thế nào, thưa anh?

Tôi chưa nghe Tăng Thanh Hà nói điều đó. Lập gia đình là điều quan trọng trong cuộc sống, nên tôi nghĩ lý do vì đóng phim mà phải hoãn việc lấy chồng hoặc ngừng đóng phim để làm đám cưới là lý do không hợp lý.

- Theo anh, làm một bộ phim để chiếu vào năm 2012 cần những điều gì hơn những điều mà chúng ta nói (như kịch bản hay, đạo diễn tài, diễn xuất hay và nổi tiếng)?


Muôn đời đi nữa thì với tôi nghệ thuật cần nhất đó là cảm xúc. Người làm phải có cảm xúc và đem đến cho người xem.

- Có một đạo diễn nói với tôi rằng, sở dĩ “Dũng khùng” chần chừ với dự án phim này, vì sợ rằng mình sẽ thất bại. Mà với tên tuổi như hiện tại, đây sẽ là bộ phim “không được phép thua cuộc” của anh. Chưa kể, anh phải cạnh tranh về nghề nghiệp với đồng nghiệp cùng lứa, như Vũ Ngọc Đãng chẳng hạn. Anh nghĩ sao về điều này?

Với tôi, trong sự nghiệp chúng ta nên ráng tránh khả năng thất bại, nhưng phải hiểu một điều là dù người tài năng đến đâu và cẩn thận đến đâu đều phải có thất bại. Cho nên với tôi, quyết định làm hay không hay khi nào làm đó là phụ thuộc vào sự cảm nhận của mình, nếu mình thấy hay và tự tin thì mình làm, thấy chưa tự tin thì đừng vội. Vậy thôi.

- Trong 2 năm qua, khi anh loay hoay sửa chữa kịch bản, thì cũng là lúc guồng quay của truyền hình kéo anh đi miệt mài. Những chương trình truyền hình có phải là thứ đã làm cho bộ phim của anh cứ kéo dài mãi tới bây giờ?

Vì tôi không làm phim, nên mới có thời gian làm những chương trình truyền hình. Với lại cũng phải có tiền để tiêu chứ!

- Phải chăng sự “tức thời” và hiệu ứng của một kênh truyền thông được coi là có sức mạnh vô địch của thời hiện đại đã khiến anh lao theo nó? Hay vì đó là nơi anh kiếm được nhiều tiền nhất?

Tôi thì không mê truyền hình bằng điện ảnh. Hiện nay thu nhập khi làm phim điện ảnh của tôi cũng cao hơn làm những chương trình truyền hình, dù bạn nhìn bề ngoài thì truyền hình có vẻ rất “hot”, vì có nhiều nhà tài trợ thế kia mà, lại chiếu trên tivi cho cả triệu người coi. Chỉ có điều, điện ảnh thì không thể sản xuất mỗi ngày được, cho nên thỉnh thoảng không làm phim truyện thì tôi lại “kiếm thêm” bên truyền hình.

- Xin hỏi anh sang vấn đề tình yêu cho cuộc phỏng vấn này bớt… nặng nề. Anh từng nói anh được một hoa hậu tỏ tình, và được yêu? Xin anh chia sẻ về mối tình này?

Ôi, tôi nói điều ấy cũng hơi thuộc dạng “khoe hàng” thế thôi, tỏ vẻ cho oai vậy mà. Có nhiều người cứ nghĩ hoa hậu, “chân dài” toàn săn đại gia, nhưng thiệt ra không phải ai cũng vậy. Một người bình thường như tôi cũng từng được người đẹp yêu vậy mà.

- Còn tin mới nhất là anh chuẩn bị đám cưới với ca sỹ Minh Thư. Câu chuyện này dù có thật hay chỉ là chương mới trong cuốn tiểu thuyết có tên “tin đồn”, thì vẫn thấy nó thú vị và mong nó là sự thật. Anh có thể nói một chút về điều này?

Tôi có vẻ được ưu ái với “tin đồn”, toàn được đồn những chuyện tốt đẹp với những người đẹp. Nên chẳng muốn đính chính làm gì. Giống như bạn đang nằm mơ đẹp thì đừng vội thức giấc.

- Nói chuyện tình yêu với anh khó quá, thôi thì hỏi anh câu cuối, anh có dự định nào khác ngoài bộ phim này?

Sau bộ phim này thì tôi sẽ tham gia tiếp vào chương trình Vietnam Idol sắp tới. Trong lúc đó thì tôi sẽ viết kịch bản một bộ phim ca nhạc mới.

Dũng “khùng” – giả khờ bắt quạ

Ai nói Nguyễn Quang Dũng “khùng”, đó là người không hiểu chuyện. Mà ai đó nói anh khù khờ, thì ấy là người ngây thơ. Người đàn ông kém về thước tấc và nói năng khủng khỉnh này có một tầm nhìn… dài như bờ biển hình chữ S. Dũng là người luôn biết thiên hạ đang “khoái” gì và cố gắng đáp ứng một cách hoàn hảo nhất. Người ta có thể nói à, cái phim này có chút sao chép đâu đó; à, cái phim kia hình như ảnh hưởng Hollywood, hay cũng có thể nói nó ảnh hưởng phim Tàu…

Dũng cũng chẳng hề thanh minh, vì thực chất nó có chút ảnh hưởng thật. Mà ảnh hưởng chứ không phải là ăn cắp. Làm nghề có ảnh hưởng một ai đó là chuyện bình thường. Nhưng phải biết tiết chế. Và phần sáng tạo mang dấu ấn cá nhân phải mạnh hơn. Màn trình diễn đầu tiên chào sân điện ảnh của Dũng là Hồn Trương Ba, da hàng thịt, một bộ phim hài nhái quá vui, không thành công và từng bị ném đá, nhưng đó chính là bộ phim hài nhái đầu tiên của Việt Nam, mang tính giễu nhại cao. Nụ hôn thần chết là một trong những bộ phim giả tưởng, đánh trúng tâm lý tuổi teen vào thời điểm xuất hiện.

Những nụ hôn rực rỡ cũng có thể coi là một trong những phim ca nhạc đầu tiên của điện ảnh Việt Nam sau 1975. Và khi Thiên mệnh anh hùng làm mưa làm gió với thể loại võ hiệp dã sử, thì Dũng khùng quyết định đặt một dấu ấn đầu tiên trong lịch sử điện ảnh Việt Nam, làm phim võ hiệp kỳ tình với công nghệ 3D, điều mà chúng ta chỉ ngưỡng vọng qua Hàn Quốc và Trung Quốc vài năm qua.

Chân dài hành động là câu chuyện của hai cô gái hiện đại nhưng đi lạc vào thế giới cách xa mình vài trăm năm. Ở đó, cuộc tranh đua, những mâu thuẫn, xung đột tưởng như gay gắt nhất lại đẩy họ lại gần nhau. Theo một tiết lộ ngoài lề, thì siêu mẫu Thanh Hằng sẽ vào vai một nữ hiệp tài ba đem lòng yêu cô gái hiện đại lạc vào xứ sở cổ tích Tăng Thanh Hà. Thực tế, hai kiều nữ này đã bầm dập gần hai năm trời trên sàn tập võ, vì phim sẽ có nhiều cảnh đấu võ quyết liệt. Vẫn khôn ngoan như mọi lần, Dũng “khùng” từ chối tiết lộ những câu chuyện liên quan đến nội dung phim. Nhưng, theo lẽ thường, những bộ phim của anh sẽ có kết cục hạnh phúc…

Khác với người đồng môn, là người anh em trong nghề nghiệp – Vũ Ngọc Đãng, Dũng “khùng” dường như không mạnh bản năng và thường dùng lý trí để xử trí những tình huống nghề nghiệp của mình. Điều đó cũng ảnh hưởng trực tiếp tới những tác phẩm của họ. Nếu như phim của Vũ Ngọc Đãng có sự hồn nhiên, đôi khi là sự “over” trong cảm xúc, nhất là những trường đoạn lấy nước mắt của khán giả, thì phim của Nguyễn Quang Dũng được tính toán kỹ hơn và “cầu toàn” hơn, như một cách tự biên tập mang tính cá nhân. Đây là điểm mạnh nhưng cũng là điểm yếu của Dũng, bởi đôi khi sự khôn ngoan sẽ làm cho hụt vơi ít nhiều những thứ thuộc về cảm xúc mà lẽ ra các nhân vật phải đẩy tới cùng…

Sau quá nhiều thời gian dành cho truyền hình và tạp kỹ, vị đạo diễn tài hoa và đào hoa này đang quay lại với phim ảnh. Dường như những lời đồn với các chân dài cũng không làm anh bận tâm. Tin đồn Nguyễn Quang Dũng cặp bồ Thanh Hằng, Uyên Linh, thậm chí là… cưới ca sỹ Minh Thư cũng chỉ làm anh mỉm cười. Có vẻ như được… đồn thổi liên quan tới các chân dài còn làm anh thấy thú vị. Nguyễn Quang Dũng là người hiểu rõ quy luật cuả truyền thông. Đúng như anh nói, showbiz mà không có scandal thì kể cũng đáng buồn. Thế nên, sự im lặng hay mỉm cười trước thị phi của anh cũng là một cách ứng xử chuyên nghiệp của người biết rõ những quy luật ấy.

Sẽ là sớm khi nói về bộ phim chưa bấm máy, nhưng hy vọng đây sẽ là bộ phim xem được của phim Việt trong năm 2012.

Nhãn:

Duyên - phận - Nợ... và... em - anh

Người ta nói, gặp nhau 1 lần là có duyên, 2 lần là nợ, 3 lần là do số phận.

Người ta cũng nói, người ta gặp nhau nhờ duyên, yêu nhau vì nợ và chia tay bởi phận.

Nhưng người ta lại cũng nói gặp nhau 3 lần trở lên thì nhất định là có duyên từ kiếp trước.

Em biết tin vào điều gì giữa những điều người ta vẫn nói?


Lần đầu gặp anh, ấn tượng chẳng nhiều, em với con bạn ngồi uống bia, anh uống coca, nói là anh không biết uống bia, em chấm anh 0 điểm – con trai

Ngân hàng mà không biết uống bia. Kết thúc buổi nhậu chẳng còn chút ấn tượng nào ở lại. Vậy là mình có duyên nhưng hắn chẳng có nợ hay phận – đó là em nghĩ thế. Sau này em mới biết, anh làm chuyên viên quan hệ khách hàng, và bia với anh giống như em uống nước lọc.

Lần thứ 2 gặp anh trên bệnh viện, anh đi thăm vợ sếp, em đi chăm người nhà, nghe có người gọi em quay lại, thấy quen quen, rồi bắt tay anh nhưng đầu quay cuồng, cố nhớ xem gặp anh ở đâu để mà trả lời những câu hỏi của anh, em vốn hay nhớ cả những người nhìn thoáng qua, thế mà ngồi nhậu với anh nguyên 1 buổi tối rồi giờ chẳng nhớ ra anh là ai… Cuối cùng cũng phải nhe răng cười, xin lỗi vì em chẳng nhớ em gặp anh ở đâu cả, chờ anh nhắc lại mới nhớ, em nghĩ trong lòng, 2 lần là phận.

Sau lần ấy, em quyết định phải nhớ mặt anh cho kĩ, chớ 1 người mà quên mặt 2 lần thì còn gì để nói…

Em có số điện thoại của anh. Rồi cũng để đó, chẳng có dịp đụng đến, anh chìm vào friendlists dài trong điện thoại của em. Phận ấy chắc quá mỏng manh nên rơi vào quên lãng mất rồi, anh nhỉ.

Tết vừa về nhà, anh gọi điện, uh, thì cũng chẳng có gì, nhưng tự nhiên 1 người chẳng bao giờ liên lạc gọi điện, nhất là đã cả 3, 4 tháng trời sau lần gặp cuối cùng, cảm giác lạ lắm ấy, lạ đến nỗi ngày hôm ấy tự nhiên em thấy trời đẹp đến bàng hoàng, hình như tim em đập sai 1 nhịp chỉ vì 1 cú điện thoại.

Anh giống như đang đùa giỡn vậy, cứ hễ em gần quên, anh sẽ xuất hiện để nhắc cho em nhớ, rằng còn có anh tồn tại.

Em chợt nhận ra hình như với anh lời chào bằng với cái bắt tay, vì lần thứ 3 gặp em, anh cũng lại chìa tay ra bắt. Quán cơm em đi ăn cả trăm ngàn lần, anh cũng tới cả trăm ngàn lần, vậy mà bây giờ gặp lại. Tối đó, em thú nhận trên facebook, em bị bàn tay ấm áp của anh làm đau tim mất rồi… lần thứ 3, em tin mình có nợ.

Có lẽ kiếp trước em nợ anh, anh ạ, chẳng thế mà sau 3 lần gặp, chẳng nhiều, nhưng em đủ can đảm nói với anh, rằng anh ạ, em bị bàn tay ấm áp của anh làm cho say mê mất rồi, lỡ cầm 1 lần rồi, bây giờ trái tim khó bảo của em lại muốn tay mình được cầm lại lần nữa hay sao ấy.

Duyên - nợ - và phận…



Cái vòng luẩn quẩn ấy tưởng sẽ mang tới cho chúng ta một tình yêu thật đẹp, hay ít ra là một cái gì đó tương tự, nhưng không…

Chẳng có cái gì xảy ra giữa hai đứa, hay ít nhất từ phía anh. Anh chỉ coi em như 1 đứa em gái, thỉnh thoảng lâu thật lâu, lúc nào em sắp quên anh rồi, anh như có linh tính, sẽ gọi 1 cuộc điện thoại, hỏi thăm em, nghe em huyên thuyên trên trời dưới đất cả đống thứ, cả ngàn câu chuyện không đầu không cuối, rồi anh lại lặn, lặn không sủi tăm…

Thỉnh thoảng, gặp em ngoài đường, anh sẽ giả vờ không nhìn, mà đi chầm chậm bên cạnh, sẽ chờ đến lúc em quay qua kinh ngạc, và cười rồi lại chạy đi…

Thỉnh thoảng khi trời trở gió, em vẫn nhớ, anh ạ, cái bắt tay ấm áp. Khó trách được, em đã dành cho anh quá nhiều tình cảm mất rồi…

Có lẽ ai khi đọc những dòng đầu câu chuyện này cũng sẽ mong một kết thúc yêu thương, nhưng sau những gì đã qua, em biết, và muốn nói với nhiều cô gái mơ mộng, đã đến lúc cần thức tỉnh rồi, trên đời này, có nhiều cuộc gặp gỡ, tình cờ, là duyên phận cả đời, nhưng cũng tình cờ, sẽ chỉ là tình cờ, có lẽ chúng ta có đủ duyên – nợ - phận... nhưng vì kiếp trước có lẽ em cũng đã nợ anh một tình cảm như thế, và kiếp này em phải trả cho anh, chỉ là như thế thôi.

Để thôi mơ mộng...

Viết cho những kí ức chưa thể phai mờ, vì lâu thật là lâu… lúc em sắp lãng quên anh, anh sẽ lại gọi 1 cuộc điện thoại, nghe em kể những câu chuyện không đầu không cuối…

Hoàng Lan

Nhãn:

Em đã lấy chồng giầu sang

Tôi bất ngờ nhận được tin em đã lấy chồng giầu sang và có cuộc sống hạnh phúc.

Cuộc sống luôn thay đổi khiến con người cũng luôn luôn thay đổi. Đôi khi, tôi cũng không ngờ những thay đổi đó lại khiến cho tôi mất phương hướng và không biết phải làm sao cho đúng với những sự lựa chọn của bản thân mình.

Vì hoàn cảnh khó khăn nên tôi đành lòng phải rời xa mái trường thân yêu khi còn học trung học. Đến sống một nơi mà tôi chưa từng biết khiến tôi rất buồn. Lúc đó, tôi tự hỏi bản thân mình, rồi cuộc sống của mình sẽ ra sao khi tôi đã trở thành một kẻ thất học? Và rồi, bao nhiêu suy nghĩ, âu lo, buồn tủi… đã giúp tôi lên kế hoạch cho tương lai của bản thân mình.

Khi chưa gặp em, tôi luôn nghĩ mình chưa kiếm đủ tiền để sống thì không thể dính vào chuyện tình yêu trai gái. Mặc dù tôi không có điểm gì nổi bật nhưng trong khoảng thời gian đó cũng có mấy cô để ý thương thầm tôi. Tuy nhiên, vì sự thời ơ, lạnh lùng của tôi đã khiến họ nghĩ tôi là chàng trai có trái tim thép… nhưng họ đâu biết rằng, trái tim tôi rất nhạy cảm.

Mặc kệ những lời phán xét của các cô gái, tôi vẫn cứ sống theo cách của bản thân tôi. Thế nhưng mọi thứ trong tôi đã thay đổi kể từ lần đầu tiên gặp em. Ngay khi nhìn thấy em, tôi đã biết rằng, trái tim mình bắt đầu rung động trước một người con gái tuyệt vời như em. Và lần gặp đầu tiên đó đã mãi mãi ghi lại hình ảnh thơ ngây, đáng yêu của em trong trái tim mình.



Từ trước đến nay, tôi chưa từng yêu ai nên tôi không hiểu gì về tình yêu… nhưng từ khi gặp em, nó đã làm cho tôi có một cảm giác rất lạ. Nó như có một thứ gì đó làm rối tung mọi suy nghĩ trong tôi và khiến tâm trạng tôi thay đổi rất nhanh không thể nào lường được.

Dù rất yêu em nhưng tôi vẫn im lặng trước mối tình câm đó. Tôi gom góp tất cả những cảm xúc nén vào tim và lặng lẽ rời xa em, không một lời hứa hẹn. Tôi tự nhủ lòng mình sẽ cố gắng tìm được một chỗ đứng cho tương lai thì tôi sẽ quay lại và bày tỏ với em những cảm xúc mà em đã mang đến cho tôi.

Thế nhưng, mọi chuyện không hề đơn giản như tôi nghĩ. Chỉ hơn một năm sau, khi tôi vẫn đang trên đà cố gắng để đạt được mục đích của mình thì tôi bất ngờ nhận được tin em đã lấy chồng giầu sang và có một cuộc sống hạnh phúc.

Khi biết tin đó, tim tôi như ngừng đập và cảm thấy rất đau, đau không thể nào tả nổi. Thôi thì… biết làm gì hơn, chỉ biết mỉm cười và chúc em hạnh phúc!

Vết thương đó như một nấm mồ ở đáy tim tôi mà không có một ai biết tới. Tình yêu đơn phương, tình yêu không đồng điệu bởi hai trái tim không cùng một hướng thì sớm sẽ bị dập tắt… và cuối cùng, nó đã để lại một đống tro tàn nằm trong trái tim rách nát của kẻ đã thật sự yêu!

Nhãn:

Bật đèn xanh cho chàng cách nào?

Hãy bỏ túi một vài mẹo nhỏ dưới đây để bật đèn xanh cho chàng thấy đây là thời điểm thích hợp để bắt đầu các chiến thuật tán tỉnh.
1. Đừng nên buôn chuyện quá nhiều

Đàn ông thường thấy phát sợ những người phụ nữ luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý. Đừng nên nói quá nhiều với mọi người mà không vì bất cứ lí do gì. Thay vì đó, hãy tạo ra một chút bí ẩn và phảng phất sự gợi cảm bằng cách mỉm cười và luôn chăm chú lắng nghe khi người khác nói. Hãy dành việc buôn chuyện cho những dịp khác, chỉ giữa những người bạn gái với nhau chẳng hạn.
2. Những người lạc quan vui vẻ luôn hấp dẫn hơn

Thống kê đã cho thấy những người luôn lạc quan vui vẻ thường hấp dẫn người khác hơn. Sự thật thì việc bạn luôn cố gắng tận hưởng cuộc sống cũng sẽ gợi cảm hứng cho anh ấy rất nhiều. Họ sẽ trở nên tò mò về điều gì khiến bạn cảm thấy vui vẻ và thoải mái. Điều này sẽ khuyến khích chàng muốn tìm hiểu bạn nhiều hơn.



3. Ăn mặc thoải mái

Phần lớn đàn ông sẽ cảm thấy e dè khi tiếp cận những quý cô ăn vận sành điệu và ấn tượng. Nếu bạn muốn bật đèn xanh cho anh ấy tán tỉnh bạn, hãy thông minh trong việc lựa chọn trang phục thoải mái, không cầu kì, trang trọng. Trang phục khỏe khoắn khiến bạn trông có vẻ dễ gần và thanh lịch sẽ giúp chàng tự tin hơn khi tiếp cận với bạn.
4. Gặp gỡ bạn bè

Rất nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng đàn ông thường ít cảm thấy e ngại hơn khi tiếp cận với người phụ nữ có nhiều bạn bè xung quanh. Chỉ có một mình cô gái sẽ khiến chàng trai cảm thấy khó khăn hơn. Vì vậy hãy bỏ qua các hoạt động các nhân và hãy vui vẻ với những người bạn của mình sẽ khiến bạn hấp dẫn hơn trong mắt anh ấy.
5. Giữ nguyên vị trí trong thời gian dài

Chẳng hạn như trong một bữa tiệc những cô gái liên tục di chuyển sẽ khiến chàng trai khó phán đoán được ngoại hình cũng như ngôn ngữ hình thể của nàng. Vì vậy nếu bạn đang để mắt đến một anh chàng nào đó, hãy ở nguyên vị trí đó một khoảng thời gian nhất định. Cho anh ấy cơ hội tiếp cận bạn mà không cần phải tìm kiếm bạn ở khắp nơi.

Nhãn:

Dùng Aspirin mỗi ngày có thể giảm nguy cơ ung thư

Dùng aspirin với liều lượng thấp mỗi ngày có thể giúp ngăn ngừa ung thư. Đây là kết quả mới nhất của 3 nghiên cứu đăng trên Tạp chí y khoa Lancet (Anh), thêm bằng chứng về tác dụng chống ung thư của aspirin.

Giáo sư Peter Rothwell, Đại học Oxford (Anh), cùng các đồng nghiệp đã tiến hành nhiều nghiên cứu mới cho thấy mối liên hệ giữa aspirin với nguy cơ bị ung thư khá thấp, đặc biệt là ung thư ruột. Nếu theo nghiên cứu trước đây của họ, phải dùng thuốc ít nhất 10 năm mới có kết quả thì nay với nghiên cứu mới, họ nhận thấy những tác dụng bảo vệ cũng xuất hiện sớm hơn khoảng 3 - 5 năm, dựa trên những phân tích dữ liệu từ 51 thử nghiệm được tiến hành trên 77.000 bệnh nhân.

Giáo sư Rothwell cũng cho biết, với những người khỏe mạnh thì điều quan trọng giúp giảm nguy cơ ung thư là không hút thuốc, tập thể dục và có chế độ ăn chú trọng dinh dưỡng. Ông nói: “Hiện nay, chúng tôi vẫn đang cần lời khuyên dứt khoát từ chính phủ để xem liệu có nên phổ biến dùng rộng rãi aspirin”. Bên cạnh đó, các nghiên cứu cũng cảnh báo về những tác dụng phụ gây nguy hiểm mà nó có thể gây ra như xuất huyết bao tử.

NY ANH

Nhãn:

Nghệ sĩ Huỳnh Mai - Tuấn Phương: Trọn đời tào khang

Cái tên Huỳnh Mai của chị có lẽ còn xa lạ với công chúng, nhưng chiếc kính cận dày cộp và lối diễn tự nhiên, mộc mạc trong những vai bà mẹ của chị lại rất quen thuộc với khán giả truyền hình qua các bộ phim: Hương phù sa, Ký sự pháp đình, Dưới cờ đại nghĩa, Những cuộc tình trắng đen, Ai… và phim Tình khúc mùa thu đang phát trên kênh VTV6. Còn với đồng nghiệp, chị càng nổi tiếng hơn khi đã giành được chồng - nghệ sĩ (NS) Tuấn Phương từ tay tử thần.

Nhắc lại chuyện này, ông xã Tuấn Phương của chị chỉ cho tôi xem vết mổ dài, kết quả ca phẫu thuật không thành do khối u quá lớn nên bác sĩ đành phải đóng ổ bụng lại, rồi cười, nói: “Bị bệnh viện chê, nhưng lạ lùng là tôi vẫn còn sống đây”. Anh nhìn vợ trìu mến, giọng trầm lại: “Đúng là cuộc sống luôn có những điều kỳ diệu, nếu không có sự chăm sóc tận tụy của gia đình, sự nhiệt tình của các thầy thuốc và sự quan tâm của các đồng nghiệp, chắc chắn tôi “đi” lâu rồi. May mắn nhất cuộc đời này là tôi đã được gặp Mai”. Còn chị nhẹ nhàng nói: “Tôi rất hạnh phúc khi gặp được anh Hòa (chị vẫn gọi anh bằng cái tên cúng cơm), cuộc đời mình gặp những điều trái khoáy, lạ lùng nhưng đoạn kết lại có hậu”.


Chị đam mê cải lương, mê mùi mê mẫn - nhưng từ nhỏ, chị đã bị bệnh suyễn kinh niên, nhiều lúc “thở không ra hơi, ở đó mà còn hát hò” như ba chị nói. Vì vậy, ba chị - tuy là nhạc sĩ, là người chơi đờn ca tài tử có tiếng ở Vĩnh Long, nhưng dứt khoát không truyền nghề cho con. Ấy thế mà cải lương như có sẵn trong chị: đưa em, chơi đồ hàng, nấu cơm… bất cứ lúc nào chị cũng ngân nga hát, dù thường bị trật nhịp, sai bài. May thay, chính điều này làm ba chị bực mình, “ngứa nghề” nên đã truyền hết “tuyệt kỹ” cho con gái và khuyên chị thi vào lớp đào tạo diễn viên đầu tiên của Nhà hát Trần Hữu Trang (THT) năm 1978. Cũng thời gian này, bên kia con sông Cổ Chiên - ở Bến Tre, chàng trai út của một gia đình thầu khoán, vốn bị cha cấm đoán hát hò, bỗng dưng được cha cho thành nghệ sĩ nên cũng nộp hồ sơ thi. Cả hai cùng vượt vũ môn thành công và như nhiều người bạn thân của họ vẫn nói: ở ngôi trường này, định mệnh đã dành sẵn “nửa kia” cho anh chị.

Tình cảm của họ dần nhen nhóm trong những lần “nấu ăn chung” với nhau, nhưng chị vẫn luôn giấu tình cảm của mình vì muốn tập trung học hành. Hơn nữa, trông anh hào hoa, lại là em ruột của NS Tuấn Thanh - nên có nhiều cô gái vây quanh và cũng vì chị mang mặc cảm bệnh tật. Lúc ấy, do sợ nhà trường phát hiện bệnh sẽ đuổi học (vì không có hơi ca) nên chị luôn sống trong sợ hãi. Tìm hiểu rồi biết được bệnh tình của cô bạn cùng khóa, “anh không nói hay khẳng định gì cả, nhưng nhìn vào mắt anh, tôi cảm nhận được sự chia sẻ, tình yêu thương dâng tràn” - chị hồi tưởng. Còn anh lý giải: “Lâu nay tôi quý Mai vì nết học, nết người, giờ biết Mai bị bệnh, tôi càng khâm phục hơn nghị lực của Mai, nhất là những buổi sáng phải đi bộ từ lầu một lên lầu 12 để tập thể dục, với người bệnh như Mai thì đúng là tra tấn, nhưng Mai không bao giờ đầu hàng. Vì vậy, tôi càng thương Mai hơn”.


Sau đó, anh thưa chuyện với gia đình nhưng bị gia đình, bè bạn kịch liệt phản đối vì sợ đời anh khổ khi cưới một người bệnh như chị. Sự cấm cản càng tăng khi gần cuối khóa học, chị thường xuyên nhập viện. Chị rưng rưng: “Không biết đến bao giờ tôi mới trả hết nợ ân tình cho chồng. Những ngày tôi nằm viện, anh tất tả ngược xuôi. Sáng, trưa, chiều, anh tranh thủ chạy vô lo cơm nước cho tôi rồi về trường học. Anh hỏi bác sĩ cách chăm sóc người bệnh suyễn và khi tôi lên cơn, anh lặng lẽ ngồi vỗ lưng cho tôi đến lúc nào tôi dịu cơn. Khi đoàn hát Thanh niên THT đi biểu diễn phục vụ ở biên giới, chiến trường Campuchia và Đại hội Đảng ở Hà Nội, tôi phát bệnh nên phải nhập viện cấp cứu. Lúc đó, anh là kép chính, diễn một ngày ba suất, nhưng cũng tranh thủ chạy ra vô cơm nước, chứ không an tâm để người khác lo thay. Thầy Dương Ngọc Hùng, Phó hiệu trưởng có lần đã nói trước lớp tôi: “Huỳnh Mai bị bệnh không thấy nó chết, mà thấy thằng Hòa chết”.

Chẳng biết cuộc đời muốn thử thách vợ chồng anh chị hay sao, mà để hai người được trả nợ ân tình cho nhau khi anh ngã bệnh vào năm 2006. Nghe tin anh bị ung thư, chị cùng con trai Phạm Hoàng Sơn (SN 1987) tưởng mình bị tuyên án tử hình. Đối diện với thử thách quá nghiệt ngã, người phụ nữ bệnh tật, yếu đuối ấy bỗng trở nên mạnh mẽ lạ thường. Chị vượt lên bệnh tật của chính mình để tồn tại, để cùng chồng chống chọi với căn bệnh ung thư của anh. Mỗi ngày, chị phân thân thành nhiều vai: sáng chiều đến trường giảng dạy (chị là giảng viên môn kỹ thuật biểu diễn kiêm Trưởng phòng nghệ thuật của Nhà hát THT), trưa, tối làm điều dưỡng chăm sóc chồng, cuối tuần lại đi đóng phim để lo kế sinh nhai. Đi đâu chị cũng tìm thuốc thang cho chồng và học nấu những món ngon, lạ miệng với hy vọng anh ăn được. Dù cơ thể anh không tiếp nhận được thức ăn, sữa, chỉ duy trì sự sống bằng truyền dịch nhưng chị vẫn làm mọi điều cho anh. Chị chỉ căn phòng rộng gần 20m2, bảo: “Lúc đó, tài sản nhà này chỉ toàn những chai nước biển, chất đầy phòng. Dù bác sĩ bảo không có hy vọng, nhưng tôi luôn tin anh sẽ ở lại. Tôi tin một người chồng, người cha yêu thương gia đình như anh không thể ra đi. Những năm mới cưới, cuộc sống quá khó khăn, anh phải lăn lộn đi làm phụ hồ, sửa điện, nước, đốn cây mướn… để có tiền mua sữa cho con, dù lúc đó anh làm Phó trưởng đoàn 2 rồi Đoàn 3 của Nhà hát THT. Có khi anh lên sân khấu hát mà tay còn dính vôi, vữa, mọi người chọc: người ta đi hát đánh phấn tay, còn Tuấn Phương đánh vôi. Anh không buồn mà còn tự hào vừa được theo nghề, vừa lo được cho vợ con. Anh vẫn nghĩ mình chỉ bệnh bao tử, điều đó càng làm tôi đau đớn hơn. Bao đêm mẹ con tôi ôm nhau khóc, khóc hết nước mắt lại động viên nhau, và chúng tôi đã làm tất cả vì hy vọng đó”.

Bất chợt nhìn sang anh, tôi thấy giọt nước mắt lăn dài trên má. Anh xúc động: “Suốt những năm nằm nhà, Mai chăm sóc tôi không chỉ như một người bạn đời, mà còn là một người mẹ chăm con trong sự bao dung vô bờ: dịu dàng, ân cần, nhẫn nại, vì lúc đó người tôi rất đau, ăn uống lại không được nên hay cáu gắt, khó chịu. Vậy mà Mai không bao giờ lớn tiếng. Ngay cả sau này, khi tôi được bác sĩ Hải, BV Y học cổ truyền trị khỏi bệnh vào năm 2010, Mai vẫn chăm sóc tôi rất kỹ lưỡng”.

Vừa hết bệnh, anh lại lao về phía trước, hết đi diễn lại làm thầy giáo, tận tụy, nhiệt tình truyền nghề cho học trò (anh cũng là giảng viên Nhà hát THT) khiến chị vừa mừng, vừa lo, vì anh làm nặng lại bị sốt.

Đã 29 năm trôi qua, nhọc nhằn đi bên những thử thách, thăng trầm trong cuộc đời, nhưng anh chị vẫn lèo lái vững con thuyền hạnh phúc. Niềm vui càng tăng lên khi cậu con trai duy nhất của anh chị đã tốt nghiệp đại học và có nghề nghiệp ổn định. Với anh chị, giữ được lửa hạnh phúc, đơn giản vì hai người có cùng điểm chung: say mê nghề và biết sống vì nhau. Chính những điều đó đã giúp anh chị viết nên câu chuyện cổ tích giữa đời thường.

Dù bác sĩ bảo không có hy vọng, nhưng tôi luôn tin anh sẽ ở lại. Tôi tin một người chồng, người cha yêu thương gia đình như anh không thể ra đi.

Nhãn:

Thu Hằng rực rỡ với váy hoa

Giải vàng Siêu mẫu 2002 khoe vẻ đẹp ngọt ngào, tươi trẻ khi diện trang phục vải in hoa - xu hướng thời trang chủ đạo trong hè 2012.








Nhãn:

10 cách mix quần short đẹp như người mẫu

Các người đẹp Thanh Hằng, Hoàng Điệp, Kim Minh... rất năng động, sexy khi diện quần short biểu diễn trong đêm 'Thời trang và cuộc sống'.













Nhãn:

12 thg 3, 2012

Uyên Linh: Ngoài 30 tôi mới công khai tình yêu

"Từ nay đến đó, có thể tôi sẽ vẫn yêu nhưng trừ khi bị lộ ra ngoài thì phải chịu, òn chính miệng tôi thừa nhận chắc phải 5 - 7 năm sau".



Đang ở chế độ “mở”

-Khi hào quang của "Vietnam Idol" đã nhạt, "Giấc mơ tôi" mới được ra mắt, chị có cảm thấy tiếc khi album nhận được ít sự chú ý hơn mong đợi?

Tôi ra album hơi chậm so với sự mong đợi, đó là lỗi của mình không đáp ứng được nhu cầu của khán giả. Nhưng ở góc độ cá nhân, tôi rất hài lòng với tốc độ làm việc của mình với anh Quốc Trung để cho ra sản phẩm này. Tranh thủ được “thời điểm nóng” là điều tốt, nhưng so về lâu dài thì một năm bắt đầu sự nghiệp cũng chưa có gì phải nôn nóng. Điều quan trọng là chất lượng album và con đường dài phía sau, chứ không chú trọng ở một thời điểm mình nhận được nhiều chú ý đón nhận. Album có thể ra mắt vào thời điểm không thuận lợi lắm, nhưng nó phản ánh đúng khả năng và được đầu tư kỹ lưỡng như tôi mong muốn nên tôi rất vui vẻ, và cảm thấy nhẹ nhàng, sẵn sàng cho những công việc tiếp theo.

- Chị có thở phào vì cuối cùng đã phát hành được album, kết thúc một giai đoạn đáng nhớ trong sự nghiệp?

Thở phào ư, tất nhiên là có chứ! Nếu nói tôi hay Quốc Trung không chịu áp lực, đó là nói dối. Tôi không thể nào bàng quan trước mong muốn hay kỳ vọng của khán giả đặt lên mình. Tôi thở phào không chỉ bởi cuối cùng album đã được ra mắt, mà bởi Giấc mơ tôi là một sản phẩm nghe được. Tôi có thể tự tin vào điều đó!

- Sau "Giấc mơ tôi", chị sẽ làm gì để tạo bước đột phá trong năm 2012?

Sắp tới, tôi dự định thực hiện một tour diễn dành cho sinh viên, tổ chức tại 4 đến 6 trường đại học. Ngoài ra sẽ có những concert riêng, để khẳng định tên tuổi. Về chuyện đột phá, tôi nghĩ không phải lúc nào có thể đẩy mọi thứ lên đỉnh điểm như vậy trong 1 – 2 năm liên tiếp, mà phải tiến từng bước, theo quá trình nhất định. Điều tôi có thể khẳng định là sẽ phát triển lên về chuyên môn và cố gắng hết mình để giữ tình cảm của khán giả yêu mến từ thời Vietnam Idol.

- Sự thật thì sau "Vietnam Idol", mức độ nổi tiếng của chị dường như đang đi xuống, nhất là khi chị không có nhiều thay đổi từ đó đến nay?

Thực ra album Giấc mơ tôi đã thể hiện khá nhiều thay đổi của tôi, những khán giả tinh ý sẽ nhận thấy. Dấu hiệu rõ nhất là tôi không chọn những ca khúc đã thành công ở Vietnam Idol, dù biết chắc khán giả sẽ thích hơn rất nhiều. Tôi sẵn sàng đón nhận mọi phản hồi về những ca khúc mới, nghĩa là đang cài đặt ở chế độ “mở”, sẵn sàng tìm hướng đi mới, nếu nó cần thiết. Nhưng trong 1 – 2 năm đầu của sự nghiệp rất khó nói chắc điều gì, về sự đột biến hay định hình phong cách lâu dài cho sự nghiệp và hình ảnh. Như thế là quá sớm, dẫu là nghề bình thường chứ đừng nói gì đến làm nghệ thuật. Không có nhiều người ra trường làm yên một chỗ rồi cứ thế thăng tiến lên. Cuộc sống luôn có đổi thay, có chỗ này chỗ kia, lúc này lúc khác. Điều cốt yếu là tại thời điểm này, làm việc này mình cảm thấy yên tâm và hạnh phúc.

- Nếu chỉ như thế, chị không sợ mình sẽ bị nhấn chìm trong “dòng thác” ca sĩ mới sao?

Tôi tự tin vào khả năng của mình và nghĩ mình sẽ làm tốt hơn nữa. Một ca sĩ, thời điểm này có thể nắm giữ hơn 50% thị phần âm nhạc, nhưng về sau thì chưa chắc được như vậy. Nhưng lại có những ca sĩ dù ở thời điểm họ cũng có 5 – 10% thị trường, không suy chuyển. Mỗi người sẽ có mức độ thành công riêng, tùy vào mong muốn của họ.

May mắn là một yếu tố của thành công

- Chị là người khá tự tin, vậy điều gì làm nền tảng cho niềm tin ấy, và tiêu chí thành công mà chị đang hướng tới là gì?

Tôi tự tin vì mình biết cách hát khi đứng trước một bài hát. Bên cạnh đó tôi khá chăm chỉ, và xem trọng nghề. Ví như khi chị đi làm, trên chị có sếp thì với tôi những đạo diễn chương trình mà tôi tham gia đều là sếp. Họ giao bài gì, thì tôi sẽ chăm chỉ tập, hoàn thành tốt nhất trong khả năng có thể. Tôi chưa bao giờ nói “bài này em không hát được” rồi bỏ qua, mà câu thường trực của tôi sẽ là “em sẽ cố gắng tập bài này tốt nhất”. Tôi nghĩ với sự chăm chỉ và kiên nhẫn, cộng với phương pháp luận từ trường đại học, tôi sẽ luôn đối diện được với nhiều khó khăn.

Về thành công, người ta có thể hướng tới thành công về danh tiếng, về doanh thu tài chính, về mức độ phủ sóng… Còn Uyên Linh, khi đang còn trẻ với tất cả lý tưởng và sự hiếu thắng, tôi hi vọng mình sẽ đạt được thành công về mặt danh tiếng. Trước kia mọi người sẽ nhìn tôi theo cách “à, cô này hát được, nhưng về lâu dài để xem cô ấy còn hát đam mê như thế được không, liệu có thể hát hay hơn nữa không…”, tôi muốn được sự công nhận thực sự của khán giả nhiều hơn nữa. Điều đó cần nhiều hơn 1 - 2 năm, và tôi sẵn sàng bỏ ra nhiều thời gian hơn để khẳng định điều đó.

- Phong thái tự tin của chị sẽ rất hợp để làm một chuyên viên ngoại giao, nhưng là một người của công chúng, sự tự tin ấy có bao giờ “phản pháo” lại chị?

Tôi nghĩ mình may mắn vì phía sau có ê-kíp nhiều kinh nghiệm hỗ trợ những chuyện ngoài luồng, mà một ca sĩ chỉ biết hát như tôi sẽ khó tỏ tường hết. Nhờ họ lo đối ngoại, tôi có không gian thoải mái để tự do ca hát, nên những chuyện như chị nói tôi ít bị chi phối. Ngoài ra, càng theo nghề tôi càng học được rất nhiều điều, đặc biệt là từ anh Quốc Trung, dù người ta có nói anh khó tính… nhưng sau gần một năm từ khi chính thức ký hợp đồng với anh, tôi thấy anh là một người tử tế hiếm thấy.

Tôi rất hy vọng hợp đồng này không chỉ kéo dài 3 năm mà có thể hơn nữa. Đó là mong muốn của tôi, còn duyên của mình đi được với anh đến đâu thì tôi trân trọng đến đó. Nhưng chắc chắn, những năm đầu của sự nghiệp được anh dìu dắt là may mắn lớn. Mà may mắn, có lẽ cũng là một yếu tố của thành công.

- Scandal chị bị tát xảy ra đúng lúc chị sắp ra album, dẫu không cố tình thì nó cũng có tác dụng phụ giúp mọi người chú ý đến chị nhiều hơn. Ở khía cạnh khác, đó có phải là may mắn?

Tôi xin phép không bình luận gì thêm về scandal này cũng như về mọi hệ lụy hay tác dụng ngược của nó.

Ngoài 30 tuổi mới công khai tình yêu

- Từng tuyên bố không dùng tình cảm PR cho sự nghiệp, nhưng nếu bị phát hiện “người yêu trong bóng tối” thì chị sẽ chọn công khai hay vẫn tiếp tục giấu kín?

Tôi chọn cách thứ hai, để bảo vệ cuộc sống riêng đến cùng. Đương nhiên, khi yêu một người đàn ông và tự hào về tình yêu đó, cô gái nào cũng muốn xuất hiện với người yêu. Trong mỗi người phụ nữ đều có một tâm hồn trẻ con vô cùng ích kỷ, muốn cả thế giới biết rằng tôi đang yêu người này... Nhưng sống trong nghề này, tôi mặc định cho bản thân một nguyên tắc: Nếu có yêu ai thì cũng gác chuyện đó sang một bên.

- Nhưng còn cảm xúc của người yêu, hẳn anh ấy sẽ muốn đi cùng chị một cách công khai và thoải mái?

Rất khó nói, vì tôi chưa lâm vào tình huống ấy. Nhưng tôi mong muốn người đó sẽ hiểu, nếu họ không chấp nhận, thực tình thì tôi cũng không biết tính sao. Có lẽ tốt nhất tôi nên yêu người cùng nghề. Hiện tại, tôi cũng không thích đàn ông làm kinh doanh, mà thích nghệ sĩ hơn.

- Lúc đó, nếu phải lựa chọn sự nghiệp và tình yêu, chị sẽ lựa chọn như thế nào?

Con người ta chỉ có thể có sự nghiệp hoặc tình yêu, không thể nào có cả hai mà đều tốt đẹp cả. Tôi là người lý trí trong nhiều thứ, nên cũng chưa biết nếu xuất hiện một người khiến mình điên đảo thì sẽ hành xử ra sao.

- Thời gian qua không lẽ không có ai khiến chị phải bối rối, hay xao động ư?

Có chứ, hơn một là khác (cười). Nhưng cuối cùng, như chị thấy, tôi vẫn đang dồn hết tâm sức cho sự nghiệp. Đó là câu trả lời cuối cùng của tôi trong thời điểm này.

- Do sức quyến rũ của họ chưa đủ mạnh hay vì chị quá lý trí?

Có lẽ vì tôi nghĩ thời gian này để dành cho công việc. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tại anh tại ả tại cả đôi bên, người ta không làm cho mình yêu một cách khủng khiếp đến mức hi sinh nhiều thứ thì đành chịu chứ biết làm sao (cười).

- Chị lại làm tôi tò mò về tiêu chuẩn của người sẽ làm chị "yêu một cách khủng khiếp” rồi đấy?

Khó nhỉ, dù tôi từng yêu một người đến mức bản thân mình tốt lên một cách bất ngờ, không thể tưởng tượng. Nhưng dường như sau thành công của một đàn ông là một người phụ nữ hậu thuẫn, nhưng sau thành công của một phụ nữ thường là nỗi đau khổ do người đàn ông gây nên. Nói thế thôi, thực ra tôi cũng không có tiêu chuẩn gì cụ thể, đến khi yêu, tự nhiên nó mãnh liệt như vậy thôi.

- Nếu cứ lý trí như thế, hẳn còn rất lâu khán giả mới được biết “một nửa” của chị là ai?

Chắc phải ngoài 30 tuổi tôi mới nói đến một tình yêu công khai hoặc về chuyện lập gia đình. Từ nay đến đó, có thể tôi sẽ vẫn yêu nhưng trừ khi bị lộ ra ngoài thì phải chịu, còn chính miệng tôi thừa nhận chắc phải 5 - 7 năm sau.

Nhãn:

Bị lột quần, nữ sinh tự tử?

Cho rằng bị làm nhục trước nhiều người, cháu Lương Thị H (Sinh năm 1997) đã tìm đến cái chết.
Trong khi lo hậu sự cho nữ sinh Lương Thị H, là học sinh Trường THCS xã Cẩm Ðiền (Cẩm Giàng, Hải Dương), người thân của cháu đã tìm thấy một lá thư tuyệt mệnh với vẻn vẹn 7 chữ “vĩnh biệt cuộc đời này mãi mãi”.



Chị Trâm - mẹ cháu H sốc nặng trước cái chết của con gái.

Nữ sinh chết thảm

Ðại tá Nguyễn Văn Việt- Trưởng công an huyện Cẩm Giàng cho biết, ngay sau khi sự việc xảy ra Cơ quan CSÐT công an huyện Cẩm Giàng đã nhanh chóng tiến hành xác minh.
Theo đó, đúng là có việc cháu H mang 1 chiếc quần ra khỏi cửa hàng và mặc chiếc quần của cửa hàng vào người. Khi phát hiện ra sự việc chủ quán đã yêu cầu H vào trong nhà cởi quần ra rồi gọi gia đình H lên.
"Qua xác minh, có việc chủ quán yêu cầu H cởi quần nhưng là cởi ở trong nhà chứ không phải ở ngoài đường, trước đám đông. Ðồng thời cũng không có việc trói vào cột điện, cái này là do nạn nhân suy nghĩ tiêu cực mà thôi"- Ông Việt nói.
Ngày 10/3, gần một tháng sau cái chết oan nghiệt của nữ sinh H, khi chúng tôi về địa phương vẫn chứng kiến những niềm thông cảm mà người dân dành cho cô học trò bé nhỏ này.

Họ bảo, nếu người lớn xử sự khéo léo hơn thì câu chuyện đau lòng này đã không xảy ra. Bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại xã Cẩm Ðiền) cho biết, hoàn cảnh gia đình của H hết sức khó khăn, được xếp vào diện cận nghèo của xã Cẩm Ðiền.

Bố H làm nghề mộc, còn mẹ thì đi bán hàng rau ở ngoài chợ, sau mỗi giờ học nữ sinh này đều phụ giúp mẹ bán hàng để kiếm thêm thu nhập.

Kể với chúng tôi, chị Lưu Thị Trâm (mẹ cháu H) cho biết, chiều 9/2, chị đang bán rau ngoài chợ thì nhận được điện thoại thông báo lên phố Ghẽ (xã Cẩm Ðiền) để đón con.

Ðến nơi, chị Trâm thấy con gái đang khóc tại một gian hàng bán quần áo, trước sự chứng kiến của nhiều người. Khi biết chị Trâm là mẹ của cháu H, nhân viên bán hàng nói chị phải mua một chiếc quần bò cho con gái với giá là 300.000 đồng.

Không muốn đôi co trước đám đông, chị đã trả tiền rồi hai mẹ con đưa nhau về nhà. Trưa ngày 10/2, không thấy con gái tan học về nhà như thường lệ, chị Trâm định đi tìm thì được người con gái cả kéo lại, đưa một lá thư dán kín. Cô gái này nói đó là bức thư mà H nhờ chuyển cho mẹ. Mở lá thư ra, chị điếng người bởi nó chỉ có vẻn vẹn 7 chữ: “Vĩnh biệt cuộc đời này mãi mãi”.

Quá hoảng hốt, gia đình chị Trâm và nhiều người hàng xóm tỏa đi các hướng tìm kiếm, nhưng nỗ lực của họ cũng chỉ là vô vọng. Ngày 17/2, chị nhận được tin có một xác bé gái đang nổi trên sông Mao Điền (xã Hưng Thịnh, huyện Cẩm Giàng).

Ðến nơi, chị Trâm quỵ xuống bất tỉnh khi nhận ra đó là đứa con gái bé bỏng mà chị đã kiếm tìm nhiều ngày qua. “Sau khi lo hậu sự cho cháu được ít ngày, tình cờ tôi được nghe những người buôn bán trên phố Ghẽ kể lại rằng hôm trước tại cửa hàng bán quần áo cháu bị người ta đánh đập, lột quần giữa chốn đông người để làm nhục”- Chị Trâm cho biết.

Có dấu hiệu bị làm nhục

Sau nhiều nỗ lực, chị Trâm cũng đã gặp được một số người bán hàng gần cửa hàng bán quần áo để nghe họ nói ra sự thực. Chị Trâm nghẹn ngào: “Thấy tôi quá đau khổ, một số người bán hàng đã kể lại câu chuyện, nhưng họ đề nghị giấu kín tên. Họ cho biết, hôm ấy cháu H đến mua quần áo tại cửa hàng, khi đó do nghi ngờ cháu ăn cắp quần bò nên chủ quán đã đánh đập cháu. Thậm chí, chủ quán đã lột quần của cháu và trói cháu vào cột điện trước mặt nhiều người. Có lẽ, vì quá xấu hổ do bị làm nhục trước đám đông nên con gái tôi đã tìm đến cái chết để giải tỏa những uất ức trong lòng”.

Qua giới thiệu của chị Trâm, chúng tôi đã tìm gặp anh Đặng Văn Luyện - người chứng kiến một phần sự việc. Anh Luyện cho biết: “Hôm ấy tôi đưa vợ đi khám thai, trong lúc chờ đợi tôi đã vào quán uống bia với một người bạn. Khi đó, tôi thấy ở một góc phố có đông người tụ tập, hiếu kỳ nên tôi cũng chạy đến thì thấy có một cháu bé đang đứng khóc. Khi đó, tôi và người bạn đứng ra xin cho cháu bé về nhưng chủ cửa hàng bán quần áo không đồng ý. Do vợ gọi đến đón nên tôi ra về và không biết những chuyện xảy ra sau này nữa”.

Ông Phạm Văn Lừng- Trưởng thôn Hòa Tô (xã Cẩm Ðiền) - cho biết: “Tôi không biết nguyên nhân gì dẫn đến cái chết của cháu H, chỉ nghe người dân đồn là cháu bị làm nhục giữa chợ nên xấu hổ rồi sinh ra ý nghĩ tiêu cực. Ðây chỉ là tin đồn nên tôi mong cơ quan Công an vào cuộc làm rõ đúng sai, bảo vệ quyền lợi của cháu bé. Thực lòng, cái chết của cháu H khiến nhiều người trong thôn hết sức đau buồn”.

Theo luật sư Xuân Bính, Cơ quan Điều tra có thể khởi tố vụ án làm nhục người khác vì nếu cháu H có lấy quần bò thì chủ cửa hàng phải gọi chính quyền hoặc công an chứ không thể lột quần cháu ra được. Cho dù việc lột quần có ở đâu chăng nữa thì thân thể công dân, đặc biệt là phụ nữ, là bất khả xâm phạm. Hành vi đó cần phải xử lý nghiêm minh.

Nhãn:

Con cô con cậu yêu nhau tự sát trước mặt cả nhà

Câu chuyện tình đầy trái ngang của hai đứa trẻ là anh em con cô con cậu xảy ra đã 2 năm và phiên tòa mới diễn ra cách đây không lâu nhưng dư âm của nó còn để lại cho những người làm cha làm mẹ phải quặn lòng mang nỗi đau mất người thân, tủi hổ suốt đời. Những người nghe lại câu chuyện tình oan nghiệt này không khỏi ngỡ ngàng về sự bi kịch của hai gia đình.



Hai đứa trẻ “xây dựng” một tấm bi kịch

Phiên tòa diễn ra mới đây, làm ai dự khán cũng cảm thấy xót xa, bàng hoàng. Bởi hung thủ của vụ án là Ngô Hùng Toán (SN 1995, ngụ tỉnh Cà Mau, tạm trú tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu) – đã ra tay sát hại người yêu, mà đó không ai khác lại chính là người em họ của Toán.

Hôm ấy, hầu tòa Toán mặc chiếc áo trắng sọc, chiếc quần jean bóng loáng, cứ cúi gục xuống như đang lảng tránh ánh nhìn của những người xung quanh. Hai tay đan chặt vào nhau, giọng nói của Toán như không thoát ra khỏi cuống họng khi xác nhận với HĐXX về nhân thân của mình.

Đôi mắt thâm quầng trên gương mặt nhọn, gò má nhô cao trên làn da xanh xám khiến Toán già dặn hơn nhiều so với tuổi 16 của mình. Suốt thời gian diễn ra phiên tòa, bị cáo vẫn cúi gằm đầu, người cứ đơ ra như mất hồn, hơi thở nặng nhọc thỉnh thoảng lại nhăn nhó vì ho.

Vì tình yêu mù quáng giữa Toán và người em họ con cậu mà đã gây án mạng đau lòng. Hình như, thiếu niên này đã chấp nhận tất cả án phạt của pháp luật và lương tâm khi gây ra tấn bi kịch đầy oan nghiệt không chỉ cho bản thân mà còn cả cho cha mẹ, anh chị em và dòng họ.

Vì hoàn cảnh khó khăn, tuy là con út trong gia đình 6 anh chị em nhưng khi học hết lớp 6, Ngô Hùng Toán cùng cha mẹ rời Cà Mau lên tỉnh Bình Dương làm thuê kiếm sống.

Đến năm 2008, Toán quyết tâm rời cha mẹ sang tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu với biết bao dự định cháy bỏng là tìm được một công việc làm ổn định hơn để làm kiếm tiền phụ giúp cha mẹ và có một chút vốn để sau này đi nghề sửa chữa xe gắn máy.

Trong thời gian ở TP. Vũng Tàu ở cùng nhà trọ với người cậu ruột phường 12, TP. Vũng Tàu để đi bắt ốc, sò thuê cho những ngư dân. Khi này em T.T.D.M (SN 1995, là con gái đầu lòng của cậu ruột Toán), tuy còn nhỏ tuổi nhưng rất xinh đẹp.

Sau một thời gian hai anh em gần gũi, tuy còn nhỏ tuổi nhưng giữa Toán và M đã nẩy sinh tình cảm yêu đương trai gái. Mỗi khi Toán thân thiết với M thì cha mẹ của cô bé cứ nghĩ rằng anh em hợp nhau chơi đùa vô tư.

Nhưng không ngờ đằng sau đó là một sự thật khủng khiếp mà giờ đây nhiều người vẫn không tin nổi. Chuyện “động trời” giữa Toán và cô em họ diễn ra hai năm mà cha mẹ của M lẫn gia đình của Toán vẫn không hề hay biết.

Chỉ đến khuya ngày 26/3/2010, cha mẹ M đi nằm nghỉ trước. Một lúc sau nghe tiếng con gái hét, cha mẹ M, thức giấc nhìn xuống thì phát hiện Toán đang lôi em gái lên võng cạnh đó nên liền la mắng.

Lúc này cha mẹ của M mới tá hỏa biết được chuyện tình cảm trên mức bình thường giữa hai đứa trẻ. Cha mẹ M liền gọi điện cho cha mẹ Toán đang ở Bình Dương xuống TP. Vũng Tàu để giải quyết chuyện oái oăm này.

Toán ngay trong đêm cũng lững thững đi bộ sang nhà trọ của người bạn gần đó xin ngủ nhờ. Nhận được tin, cha mẹ của Toán thu xếp công việc tức tốc đến nhà trọ của người em trai để “giải quyết” sự việc vào ngay ngày hôm sau.

Được biết, trước khi qua nhà M cùng cha mẹ để nói chuyện, Toán đã thủ sẵn con dao nhọn giấu trong người. Trước những lời khuyên can, phân tích và ngăn cấm của cha mẹ, cả M và Toán đều không nói gì.

Tưởng chừng hai anh em đã hiểu được tình cảm yêu đương dành cho nhau là không thể vì như thế sẽ phạm điều cấm kỵ mà không chỉ có dòng họ không cho phép mà pháp luật cũng cấm, người dân chê cười.

Tưởng mọi chuyện chỉ đến đó là xong, người lớn quay sang nói chuyện công việc làm ăn. Lúc này M lặng lẽ đi ra giường rồi chui vào màn ngủ với các em. Còn Toán bước lại giường và hỏi M còn giữ lời thề yêu nhau hay không?

Khi M gật đầu, Toán liền rút dao trong người đâm nhiều nhát vào “người yêu” khiến cô gái chỉ kịp kêu ú ớ vài tiếng rồi bất tỉnh. Mọi người trong nhà chưa kịp hiểu chuyện gì thì Toán đã dùng chính con dao này tự đâm liên tiếp vào bụng mình để thực hiện ý định tự vẫn cùng chết với nhau.

Tiếng gào khóc đau đớn của cha mẹ chứng kiến cảnh hai đứa trẻ nằm bất động trong vũng máu khiến người dân khu vực vội chạy tới để xem chuyện gì xảy ra.

M và Toán được mọi người vội vã đưa đi cấp cứu. Tuy nhiên do thương tích nặng, nên M đã tử vong trên đường tới bệnh viện. Riêng Toán thì được cấp cứu kịp thời nên đã may mắn thoát khỏi cái chết.

Nỗi đau còn đọng lại

Sau khi sức khỏe của Toán hồi phục, ngay lập tức bị cơ quan CSĐT công an tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhanh chóng bắt giữ để điều tra, hoàn tất hồ sơ xử lý về hành vi giết người. Sau nhiều tháng xảy vụ án mạng đau lòng của hai đứa trẻ, TAND tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu mở phiên xử sơ thẩm.

Ngồi bên dưới phòng xử án, cha của Toán mắt thẫn thờ đăm chiêu nhìn về một phía thỉnh thoảng ôm đầu đầy đau khổ. Ngồi bên cạnh người đàn ông đau khổ đó là một người phụ nữ mắt đỏ hoe – đó là mẹ của bị cáo.

Có lẽ hai vợ chồng họ đã phải ánh chịu cái lỗi đau tuột cùng của một kiếp người. Dãy ghế đối diện là cho mẹ của M cũng đang sầu não vì hung thủ giết con gái họ cũng chính là đứa cháu ruột.

Cả hai gia đình, một dòng họ đang quặn lòng khi chứng kiến cảnh một đứa phải ra đi mãi mãi, còn một đứa phải ngồi tù và mang thương tật đến suốt cuộc đời bởi bi kịch tình yêu đầy oan trái.

Sau khi đại diện Viện KSND đọc bản cáo trạng vài trang giấy, Toán cúi đầu giọng yếu rớt công nhận hành vi phạm tội của mình gây ra.

Vị chủ tọa bắt đầu thẩm vấn, từng lời như khơi gợi nỗi đau khôn tả của những người dự khán bên dưới “Gia đình hai bên đã phát hiện sự việc và đã ngăn cấm việc yêu đương không đúng đạo lý như vậy, sao bị cáo còn đâm M?”.

Toán lại lí nhí rồi cúi mặt trả lời khẽ “Do hai đứa con thương yêu nhau, đã hứa với nhau rằng sống cùng sống, chết cùng chế”. Tuy nhiên khi vị chủ tọa tiếp tục truy vấn “Người lớn hiểu rõ chuyện tình cảm này vì bị cáo vừa vi phạm pháp luật yêu thương người cùng huyết thống, lại vừa chưa đủ tuổi thành niên.

Việc cha mẹ ngăn cản là đúng, sao bị cáo còn hành động như thế? Thì Toán cũng lí nhí “lúc đó bị cáo đâu có nghĩ được như vậy”.

“Sao bị cáo nói thề với nhau rằng “sống cùng sống, chết cùng chết”? Giờ M đã chết rồi, bị cáo lại bảo không muốn chết là sao? - vị chủ tọa gay gắt. Toán thì chỉ biết im lặng, cúi đầu, không dám nhìn ra phía sau để đối diện với ánh mắt của những người thân trong dòng họ.

Tất cả những lời truy vấn của vị chủ tọa phiên tòa là chỉ ra cho bị cáo thấy rằng câu thề thốt “sống cùng sống, chết cùng chết” mà Toán và M đã nói chỉ là một sự ngông cuồng dại dột mà thôi.

Xét thấy hành vi của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, phạm tội có tính chất côn đồ nhưng do bị cáo phạm tội khi chưa đầy 15 tuổi, tình hình sức khỏe hiện nay rất yếu nên tòa tuyên phạt Ngô Hùng Toán mức án 7 năm tù về tội “giết người”.

Buộc cha mẹ bị cáo có trách nhiệm bồi thường cho gia đình nạn nhân 37 triệu đồng.

Rời phòng xử, khi theo chân các cảnh sát hỗ trợ tư pháp, Toán buồn bã cố đến gần cha mẹ ở chiếc ghế đá dưới sân tòa để nói lời chia tay trước khi về trại giam. Lúc này mi mắt của Toán đọng đầy nước chỉ chực chảy ra.

Khi một số người thân hỏi chuyện, động viên cậu cố gắng cải tạo để nhanh chóng được làm lại cuộc đời, chuộc lại những lỗi lầm đã gây ra cho cha mẹ, người thân và dòng họ. Như không thể kìm nén được cảm xúc trong lòng, Toán nói giọng nghẹn ứ, run run:

“Em, em hối hận nhiều lắm, bây giờ chẳng biết làm thế nào chỉ mong M và gia đình tha thứ tội cho em...”. Ái ngại nhìn con trai, mẹ Toán nước mắt chực trào.

Người đàn bà quê lam lũ đó cho biết, ở quê nghèo nên bao năm nay mọi người trong gia đình đều phải tứ tán đi xứ khác kiếm sống. Thấy con trai thương cháu, bà rất mừng cứ nghĩ là anh em họ hàng quý mến đùm bọc lẫn nhau, thế nhưng có ai ngờ đến…

Bà kể, buổi tối nhận được điện thoại của em dâu nói phải lên gấp có chuyện muốn nói thì bà linh tính được điều không hay nên hối chồng từ Bình Dương chạy lên.

Khi nghe người em dâu kể lại sự việc, vợ chồng bà như “sét đánh ngang tai” không thể tin nổi chuyện lại đến mức này, một bi kịch tình yêu đầy ngang trái. Cả hai vợ chồng bà làm thuê được ngày nào nên không có tiền dư.

Hôm đưa Toán vào bệnh viện bà phải xin người ta đồ ăn, ngủ ngoài ghế đá. Bộ đồ dính đầy máu của con khi đưa đi cấp cứu bà cũng phải mặc suốt mấy ngày lay lắt chăm con ở bệnh viện.

“Giờ đã như thế này gia đình tôi phải đi vay lời để bồi thường một phần cho gia đình em trai và chữa trị cho con. Vật chất có thể làm ra được nhưng nỗi đau mà đứa con dại dột kia gây ra và buồn nhất vẫn là vợ chồng em tôi vẫn chưa tha thứ.

Họ đau vì mất con, chỉ mong đến ngày họ nguôi ngoai để có thể tha thứ cho Toán, cho vợ chồng tui….Còn tui phần mất cháu và phần xấu hổ thay con. Quê có cũng không dám về vì sợ họ hàng oán trách, thiên hạ cười chê,...” - người mẹ nấc từng hồi rồi vội đưa tay lau dòng nước mắt đang lăn trên gò má cao.

Còn hoàn cảnh của gia đình M cũng rất khó khăn. M là con lớn nên phải nghỉ học sớm, cùng mẹ đi làm thuê cho các xưởng cá để kiếm tiền phụ giúp gia đình nuôi ba em nhỏ. Từ ngày M mất, người mẹ vì quá đau lòng mà trở bệnh, còn cha cô cũng lặng lẽ, ít nói hơn.

Không khí gia đình vì thế luôn ảm đạm. Nhưng dù sao cô bé đã mất và Toán cũng là con cháu trong nhà nên mọi chuyện cứ để cho pháp luật phán xét.

Vụ án tuy đã khép lại nhưng nỗi đau, sự ám ảnh của nó vẫn còn hiện rõ trên gương mặt những người trong cuộc. Với họ, sự mất mát không chỉ đứa con trai rơi vào vòng lao lý mà còn là sự chia lìa tình cảm chị em, là cái chết thương tâm của cô cháu gái... không thể nói thành lời.

Tất cả chỉ vì một tình yêu ngang trái của 2 đứa trẻ đã mang lại tai họa cho một dòng họ. Mong rằng, thời gian có thể phủ nhòa lên quá khứ, cuốn trôi hết nỗi hận lòng để những người trong cuộc, những người con sống có thể vượt qua nỗi đau, tha thứ cho nhau….

Vũ Thái Bình

Nhãn:

Bị chồng con xa lánh vì cắt mí mắt

Bước qua độ tuổi 40 và da mí mắt trên bị chùng xuống, khiến khuôn mặt chị Ngân trông mệt mỏi và già nua hơn rất nhiều. Nghe bạn bè mách, chị Ngân quyết định đầu tư hơn 3 triệu để đi “đại tu” mắt.

Nhưng hỡi ơi, đẹp lên thì chẳng thấy, kết quả sau phẫu thuật là hai bờ mi trên và mi dưới không khớp nhau, khiến mỗi lần chị Ngân chớp mắt hoặc nhắm mắt đi ngủ là nhìn thấy nguyên cả “lòng đen lẫn lòng trắng”.

Không những vậy, chồng và con trai chị còn được dịp kinh sợ, la hét thất thanh và xa lánh khi nhìn thấy “nguyên trạng” làm đẹp của vợ, của mẹ mình…

Thời con gái, vốn là hoa khôi từ năm cấp ba cho đến khi lên đại học, chị Vũ Hoàng Ngân (thành phố Nam Định) chưa giờ phải buồn rầu hay phàn nàn về nhan sắc của mình. Từ khuôn mặt, đôi mắt, cái mũi, cái miệng, cho đến làn da, vóc dáng của chị đều là “tiêu chuẩn” của cái đẹp, khiến chị Ngân luôn luôn tự hào và hãnh diện về điều đó.

Tuy đẹp là vậy nhưng mãi đến năm 29 tuổi chị Ngân mới lập gia đình. Chồng của chị cũng là một người gần như hoàn hảo, từ tướng mạo cho đến trí tuệ và khả năng kiếm tiền.

Bạn bè ai cũng trêu chị, nhờ kén chọn nên mới tìm được người đàn ông như vậy, còn bản thân chị luôn luôn tâm niệm đó là một điều hiển nhiên. Vợ chồng chị quả đúng như câu: trai tài, gái sắc và là niềm mong ước của biết bao gia đình.

Đều là trai đẹp, gái đẹp và tài giỏi nhưng không như nhiều gia đình khác, sớm nảy sinh nhiều mâu thuẫn và bất đồng, vợ chồng chị Ngân rất tâm đầu ý hợp và yêu thương, chung thủy với nhau. Đến năm chị Ngân 31 tuổi thì hạ sinh một cậu con trai “đẹp như tranh vẽ”, khiến cả hai vợ chồng đều mãn nguyện.

Tưởng vậy là sống sung túc, không có chút xíu gì là buồn phiền, vướng mắc, thế nhưng từ năm 40 tuổi trở đi, chị Ngân lại gặp phải chuyện đau đầu, đó là nhan sắc. Trước đây, chị không bao giờ phải mất công đi làm đẹp, không phải tìm hiểu các kiểu chăm sóc da vì trời sinh chị đã có làn da đẹp.

Duy chỉ có các loại mỹ phẩm để trang điểm thì chị Ngân còn quan tâm đôi chút, vì nhiều lúc ra ngoài xã giao cùng chồng, tuy đẹp sẵn rồi nhưng vẫn phải có chút ít để mặn mà hơn. Thế nên khi bước vào giai đoạn lão hóa mạnh, chị Ngân bỗng chết đứng vì sự thay đổi trên khuôn mặt mình.

Nếp nhăn nhiều hơn, vùng da mí mắt trên bị chùng xuống, khiến khuôn mặt chị trông mệt mỏi và cực kỳ già nua.

Chưa kể đến việc mỗi khi chị cười là những vết chân chim hiện rõ, còn đôi mắt hai mí sáng long lanh ngày nào đã không còn dấu tích, thay vào đó là sự mờ đục với hai con mắt bé ti hin.

Không chấp nhận sự thật phũ phàng, chị Ngân mất ăn mất ngủ và đau đầu vật vã suốt một thời gian dài. Chị lao đi tìm hiểu mọi thứ, mọi cách để thay đổi tình trạng của mình, để làm làn da, đôi mắt của mình trở lại như xưa.

Bạn bè cũng chỉ cho chị nhiều cách, nào là đắp da, mắt xa mắt, bôi kem dưỡng da mắt… chị Ngân đều thử cả nhưng vẫn chẳng ăn thua. Cho đến khi chị tình cờ gặp lại người bạn cũ và được cô bạn chỉ cho cách đi phẫu thuật cắt da mí mắt.

Cô bạn chị Ngân còn khoe vừa mới làm xong và chị Ngân cũng nhận thấy là đẹp hơn rất nhiều.

Sau khi về nhà và suy nghĩ, nhìn lại đôi mắt của mình, chị Ngân càng quyết tâm hơn. Chị tìm hiểu một vài trung tâm thẩm mỹ ở gần nhà và nghe bạn nói là một phẫu thuật đơn giản thôi nên chị quyết định bỏ ra 3,5 triệu để tìm đến một viện tư nhân làm cho nhanh gọn.

Tiếp đón chị Ngân tại trung tâm là các cô nhân viên trẻ đẹp, lịch sự và chu đáo khiến chị rất yên tâm.

Sau khi nói nguyện vọng và được bác sỹ thăm khám vô cùng cẩn thận, chị Ngân được khám sức khỏe tổng quát để loại trừ những bệnh nội khoa như cao huyết áp, tiểu đường và một số bệnh khác, sau đó mới được đưa vào phòng và thực hiện phẫu thuật.

Bác sỹ còn căn dặn rất cặn kẽ phải uống thuốc kháng sinh, kháng viêm, giảm đau và sau 1 tuần thì phải đến cắt chỉ.

Về nhà có thể chườm đá lạnh tại chỗ sau khi mổ trong vòng 24 đến 36 giờ để giảm sưng và giảm đau… khiến chị Ngân càng trông đợi hơn vào kết quả của cuộc “đại tu” mắt.

Mấy ngày đầu, chị Ngân khá hài lòng về kết quả, da mí mắt trên sau khi được cắt bỏ đã không còn chùng xuống nữa, hai mí khá rõ ràng và trông chị có vẻ trẻ trung hơn.

Thế nhưng không hiểu sao sau một thời gian, chị Ngân cảm thấy mắt mình bắt đầu có vấn đề. Mỗi khi nhắm mắt lại, chị thấy hai bờ mi trên và mi dưới không khớp nhau, thậm chí càng ngày khe hở giữa hai mi khi nhắm mắt càng to ra.

Cho đến một ngày, khi chồng và con chị cùng vào phòng đánh thức chị dậy vào buổi sáng thì bỗng giật mình, la hét thất thanh khi thấy đôi mắt của chị Ngân.

Mặc dù chị đang ngủ nhưng “lòng đen, lòng trắng” vẫn trông thấy rõ mồn một, còn hai mí đã không khít đã đành, đằng này còn hở một khoảng rộng, xiên xẹo trông vô cùng đáng sợ.

Nghe thấy tiếng hét của chồng và tiếng khóc vì hoảng sợ của con, chị Ngân giật mình tỉnh dậy mà không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Thấy chồng đang ôm con dỗ dành, chị Ngân gặng hỏi nhưng chỉ nhận được cái liếc xéo và thái độ giận dữ của chồng.

Sau khi nghe chồng hỏi đã làm gì với đôi mắt của mình, chị Ngân mới giật mình lờ mờ đoán ra được lý do.

Quay vào soi gương, chị Ngân như chết đứng khi thấy đôi mắt của mình. Nếu như ngày hôm trước mới chỉ là một khe hở nhỏ khi nhắm mắt lại, nhưng sang ngày hôm nay thì khe hở đã quá to, khiến chị không còn dám chớp mắt hay nhắm mắt lại nữa.

Ngay lập tức, chị Ngân quay lại trung tâm thẩm mỹ để “bắt đền”. Nhưng mặc dù đã đến đó để sửa lại những 2 lần nhưng tình hình không mấy được cải thiện.

Bên cạnh đó, từ khi nhìn thấy hình ảnh “kinh khủng” của mẹ, con trai chị Ngân cứ nhìn thấy mẹ là khóc toáng lên, không chịu lại gần, còn chồng chị cũng không buồn nói chuyện hay nhìn chị. Cứ tối đến là chồng chị Ngân lại mang gối sang phòng ngủ với con.

Suốt một thời gian dài chị Ngân không dám bước ra khỏi nhà và hình ảnh xinh đẹp khi xưa cũng biến mất.

Đau khổ hơn, chính những người thân trong gia đình xa lánh chị, khiến không khí gia đình càng trở nên căng thẳng – điều mà trước giờ chưa từng xảy ra. Buồn chán không biết làm thế nào, cuối cùng chị Ngân đành đến bệnh viện 108 ở Hà Nội đã khám chữa.

Một mình lẳng lặng đi Hà Nội mà không nói với ai, cũng chẳng có ai quan tâm, hỏi han, ngỏ ý đi cùng khiến chị Ngân càng thêm buồn tủi.

Tại bệnh viện, sau khi bác sỹ xem xét tình trạng bệnh, chị Ngân được cho biết: hở khe mi, mắt nhắm không kín là một trong những rủi ro có thể xảy ra trong phẫu thuật mí mắt.

Trường hợp của chị Ngân là do bác sĩ còn ít kinh nghiệm nên đã cắt nhiều da quá khiến cơ bị co kéo do sẹo, cần phải mổ để giải phóng sẹo.

Sau khi được phân tích và hiểu kỹ lưỡng hơn, chị Ngân được tiến hành mổ sẹo để lấy lại đôi mắt trước kia, đồng thời để đảm bảo an toàn, chị Ngân phải ở lại Hà Nội thêm 1 ngày để tránh có diễn biến ngoài ý muốn.

Về đến nhà mà không thấy vợ đâu, chồng chị Ngân có phần lo lắng. Nhưng vì vẫn giận vợ bởi cái tội làm đẹp không đúng cách khiến anh dằn lòng, không gọi điện thoại cho vợ ngay.
Đợi đến tối cũng chẳng thấy vợ về, chồng chị Ngân đứng ngồi không yên, đành cầm máy bấm số của vợ nhưng không liên lạc được.

Anh vội vàng gọi điện sang nhà nội, nhà ngoại và những người bạn thân thiết của chị Ngân nhưng cũng không ai biết chị đang ở đâu. Bất chợt, trong lòng anh cảm giác bất an và hối hận…

Phần chị Ngân, sau khi được phẫu thuật xong, chị thuê một nhà nghỉ ở gần bệnh viện để tiện việc sáng hôm sau đến khám lại.

Điện thoại của chị sắp hết pin mà chị lại quên không mang theo sạc, định bụng gọi điện thông báo cho chồng, nhưng nghĩ đến thái độ của anh mấy hôm nay, chị lại giận, không buồn gọi nữa.

Sáng hôm sau đến bệnh viện kiểm tra và không có vấn đề gì, chị Ngân ra bến xe để về nhà. Vừa mở cửa bước vào, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là chồng chị đang ngủ gục trên bàn, trong tay vẫn nắm chặt chiếc điện thoại.

Nghe thấy tiếng động, chồng chị Ngân giật mình tỉnh dậy, gương mặt hốc hác, dáng vẻ phờ phạc và cất giọng đầy quan tâm: “Em đi đâu vậy? Sao không gọi điện nói với anh một tiếng?”.

Cảm nhận được sự lo lắng của chồng, chị Ngân rơi nước mắt rồi chạy lại ôm chồng òa khóc…

“Bây giờ thì mắt tôi đã trở lại bình thường, và con trai tôi cũng không còn sợ như nhìn thấy ma nữa (cười).

Sau sự cố ấy tôi mới hiểu được là chồng tôi yêu và quan tâm đến tôi nhường nào. Không phải anh ấy xa lánh tôi vì trông tôi xấu xí, ghê rợn mà vì anh ấy giận tôi suy nghĩ nông cạn, không chịu tìm hiểu đã đâm đầu vào làm đẹp không đúng cách.

Dù sự việc đã qua và ổn thỏa nhưng đó thực sự là bài học quý giá đối với tôi. Không chỉ vì là lần đầu tiên đi làm đẹp mà còn giúp tôi nhận ra vẻ đẹp tự nhiên vẫn là hơn cả, nên chấp nhận theo lẽ tự nhiên, không nên khiên cưỡng, nhất là hành động đó có thể gây ra những tổn thương, sứt mẻ tình cảm gia đình…” – Chị Ngân chia sẻ.

Nhãn:

Mix váy nữ tính như Quỳnh Anh

Dù chọn phong cách xì-tin hay quyến rũ, giọng ca xinh đẹp cũng luôn biết cách mix trang phục để cô nổi bật giữa đám đông.

Tuy không phải là một mỹ nhân có lợi thế về chiều cao hay thân hình bốc lửa nhưng Phạm Quỳnh Anh lại được nhiều bạn gái yêu thích nhờ biết cách chưng diện. Khi mới bắt đầu gia nhập làng giải trí, Quỳnh Anh thường chọn những trang phục có phong cách nhí nhảnh, đáng yêu. Sau đó tới chín chắn nhưng không kém phần trẻ trung, năng động và giờ là quyến rũ, quý phái. Hãy cùng xem cô nàng chọn váy, áo như thế nào để biến đổi phong cách phù hợp theo từng giai đoạn nhé!

Váy, áo xì tin

Với phong cách này, Quỳnh Anh chọn cho mình những chiếc váy xòe, có họa tiết và nếp gấp điệu đà, màu sắc tươi sáng mix cùng phụ kiện duyên dáng như vòng, thắt lưng..





Phong cách chín chắn, trẻ trung

Quỳnh Anh chọn cho mình những chiếc váy có dáng hơi ôm cùng cách mix đồ đơn giản khi thể hiện phong cách thời trang này.





'Xì-tai' gợi cảm

Vẫn là những kiểu váy ngắn trên hay tới đầu gối nhưng Quỳnh Anh chọn cho mình thiết kế với phần trên được cắt, xẻ "táo bạo" hơn.





Vẻ đẹp quý phái

Cũng giống như bất kỳ mỹ nhân nào khác trên thế giới, Quỳnh Anh chọn cho mình những chiếc váy dáng dài thướt tha với chất liệu vải mềm mại, đường cắt may cầu kỳ để tôn lên được nét đẹp quyến rũ và bước đi thêm uyển chuyển, duyên dáng.





Nhãn:

9 thg 3, 2012

Vì miếng đất "vàng", con gí điện giết mẹ

Bất chấp hành vi tàn độc của đứa con trai, bà mẹ vẫn khai con không giết bà để mong bãi nại.
“Lòng mẹ bao la như biển như trời, chỉ có càn khôn không bờ không bến mới sánh bằng. Tôi biết rằng bà sẽ nói khác nhưng vẫn mong bà khai đúng sự thật để tòa có một bản án thật khách quan, công bằng…” - vị chủ tọa nói khi phiên xử vừa bắt đầu.

Ngày 7-3, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM đã bác kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt và tuyên y án sơ thẩm 14 năm tù đối với bị cáo Nguyễn Văn Lích (32 tuổi, quê Long An) về tội “Giết người”


Đất hóa vàng, tình người hóa bạc

Lích khẳng định rằng không chích điện giết mẹ, người mẹ cũng cho rằng con mình không phạm tội. Tuy nhiên, từ những lời khai của Lích, của nhân chứng và vết tích bị hại, tòa đủ căn cứ buộc tội bị cáo này giết người.

Theo án sơ thẩm, sáng 14-4-2011, Lích đang ngồi xem tivi ở nhà trên, bà Mách đi vào nhà thấy sợi dây điện kéo từ ổ cắm gắn trên cột giữa nhà đến tủ thờ chưa gỡ xuống nên la rầy rồi đi xuống bếp.

Ngồi gỡ một đầu dây điện xuống nền gạch, thấy sợi dây điện có nhiều chỗ bị tróc vỏ, Lích nảy sinh ý định giết mẹ. Lích lấy con dao Thái Lan cắt đoạn dây điện nối lại, để lòi những lõi đồng, sau đó cắm chuôi vào ổ điện.

Chuẩn bị xong, Lích nói với bà Mách: “Ai mở tủ lấy hết giấy tờ đất rồi?”. Bà Mách lật đật chạy lên, bị Lích dùng tay ôm qua vai. Bà Mách la: “Mày làm gì, đánh tao hả?”.

Lích bịt miệng, đẩy bà Mách vào cuộn dây điện. Chân bà Mách đạp trúng dây điện nên bị giật. Bà Mách kêu cứu, Lích nắm sợi dây điện ném vào người mẹ làm bà bất tỉnh.

Vợ Lích cùng hai người hàng xóm là bà Lê Thị Bến và Trần Thị Trua nghe tiếng kêu cứu nên chạy đến đập cửa. Lích nói mẹ bị điện giật. Bà Bến và bà Trua đỡ bà Mách dậy, đưa ra giường nằm.

Khoảng 5 phút sau, bà Mách tỉnh dậy kể lại sự việc bị con trai út chích điện. Bà Mách được đưa đi bệnh viện cấp cứu, còn Lích đến công an xã đầu thú.

Tại phiên tòa sơ thẩm cũng như phúc thẩm, Lích cho rằng vết thương trên người bà Mách là do bị cáo cầm một bó nhang (khoảng 10 cây) rồi đẩy mẹ đến trước bàn thờ cha để hỏi bà có thương mình hay không mà đối xử như vậy. Trong lúc hai bên giằng co, nhang văng tung tóe trúng người bà Mách; đồng thời do một số cây nhang rớt trên nền nhà nên bà Mách đạp phải.

Nguyên nhân sâu xa của vụ án là do mâu thuẫn từ việc kế thừa mảnh đất mà mẹ Lích đang nắm chủ quyền. Vì bà không muốn Lích đứng tên nên cả hai nhiều lần xảy ra mâu thuẫn dẫn đến việc Lích dùng điện chích mẹ. Tuy nhiên, vì thương con nên bà đã nại rằng Lích không có ý giết mẹ.

Nhãn:

Gái mại dâm lấy trộm tiền, khỏa thân làm náo loạn nhà nghỉ đêm 8/3

Mọi người thuê nhà nghỉ đang yên giấc thì nghe tiếng ồn ào từ dãy hành lang, vội chạy ra xem và phát hiện một cô gái “trần như nhộng” đang co ro đứng nép vào cửa khóc lóc. Cạnh bên, nam thanh niên mặc quần xà lỏn lớn tiếng quát tháo.
Tiếng khóc của cô gái giữa đêm khuya

2h sáng, nhà nghỉ T.M nằm trên đường Kha Vạn Cân, quận Thủ Đức, TP.HCM, nghe thấy tiếng la thét lớn từ đầu dãy hành lang của đôi nam nữ khiến nhiều người đang thuê nghỉ tại đây thức giấc.

Mọi người vội chạy ra xem, lúc đầu đoán già non có thể đôi bạn nam nữ xích mích với nhau nhưng khi quan sát kỹ, thấy một người con gái không mảnh vải che thân chạy quanh khuôn viên nhà nghỉ. Lúc đó nhà nghỉ đã đóng cửa nên không thể chạy thoát.

Khoảng 2 phút sau, người ta thấy tiếng kêu của một giọng nam, mặc quần xà lỏn từ trong phòng nghỉ đi ra và kêu lớn với bảo vệ:" hãy giữ người con gái đó lại" và quát: “Mày lấy tiền của tao thì đừng chạy thoát”. Hai bên lao vào giằng co nhau, lời qua tiếng lại.

Những tiếng xì xào bán tán của các vị khách xen ngang khi thấy cô gái trần như nhộng, đang co ro rúm đứng nép vào góc cửa, khuôn mặt lo sợ, chân tay tun lập cập, nước mắt ướt đầm. Một khách trọ lên tiếng: “Có chuyện gì mà lại cãi nhau om sòm, không để cho mọi người ngủ”.

Nhiều vị khách cứ nghĩ người thanh niên này cố tình vu cớ lấy trộm tiền để bảo vệ nhà nghỉ giữ cô gái đó lại. Còn nhiều người thì cho rằng, cô gái này đã bị chàng trai bắt ép thực hiện nhiều trò chơi tình dục quái đản, không chịu được nên mới chạy ra ngoài la hét.

Cô gái trần truồng, tay phì phèo điếu thuốc khiến nhiều khách trọ chứng kiến ngán ngẩm

Nhưng khi ánh điện bật sáng, nhìn thấy cô gái nói trên phấn son lòe loẹt, mùi nước hoa rẻ tiền phảng phất, các vị khách bắt đầu suy đoán đây là gái bán dâm đang hành nghề.

Sau một hồi trấn tĩnh, mọi người nghe giọng nam thanh niên thanh minh là bị “con đĩ” này móc ví lấy mất 10 triệu đồng. Vừa nói, nam thanh niên tên K., chỉ thẳng mặt cô gái liên tục nói: “Mày khôn hồn trả lại cho tao, nếu không thì đừng trách tao sẽ báo công an. Mày lấy tiền của tao thì kiểu gì trong ví vẫn còn lưu lại dấu vân tay”.

Theo lời của anh K., thì khi đưa cô gái vào phòng, anh đã cảnh giác chốt cửa cẩn thận, sau đó đi vào phòng vệ sinh tắm rửa. Vài phút sau cảm thấy bất an vì số tiền mang theo quá lớn nên nghi ngờ cô này có thể dụ mình để lấy số tiền tẩu thoát nên nhanh chân bước ra ngoài. Lại túi quần, anh kiểm tra ví thì quả thật số tiền của mình đã “bốc hơi”.

Trong khi đó cô gái lại khóc lóc, tự biện minh cho mình không ăn cắp tiền của khách làng chơi mà bị vu oan giá họa.

Thế nhưng, trong khi cố chứng minh mình vô tội thì cô gái này lại ghé nhỏ nói với một vị khách trọ khác: “Gọi vào số điện thoại 0933.782*** để kêu đồng bọn đến giải cứu”. Vị khách đó biết được đây là một chiêu thức ăn cắp tiền của gái mại dâm nên giả vờ: “Máy điện thoại tôi hết tiền”.

Biết rằng không thể đôi co với cô gái bán dâm, nên tất cả mọi người cùng vị khách kia lục tung đồ đạc trong phòng để tìm xem số tiền cô ta cất giấu ở đâu. Lục tung ga đệm, dưới gầm giường, chân ghế, ngoài ban công và rèm cửa…thậm chí cả quần áo của cô gái nhưng số tiền của anh K. đều không thấy.

Lúc này cô gái bán dâm vẫn không thèm mặc lại quần áo, đi tới đi lui vào trong phòng và nhanh tay giấu một ít tiền vào trong hộc của toilet nhưng hành động này đã bị một vị khách trọ phát hiện và nói với anh K., tiếp tục kiểm tra lại toàn bộ một lần nữa nhưng số tiền còn 8 triệu đồng vẫn “biến mất” một cách khó hiểu.

Chân tướng cô gái bán dâm ăn trộm tiền của khách làng chơi đã lộ diện. Mọi người yêu cầu cô này mặc quần áo vào để nói chuyện nghiêm túc và đồng thời lớn tiếng bảo ít phút nữa công an sẽ có mặt để giải quyết. Mặc dù vậy, cô gái vẫn bỏ ngoài tai, muốn “cởi truồng” để chứng tỏ mình “hoàn toàn trong sạch” và chạy đến quầy lễ tân mua thuốc lá ngồi vắt chéo chân phì phèo nhả khói.

Ngán ngẩm với cảnh tượng lì lợm của gái bán dâm, bảo vệ và một vị khách trọ gọi điện trực tiếp cho chủ nhà nghỉ đến giải quyết.

Chủ nhà trọ xuất hiện, nhìn thấy cô gái và biết những thủ đoạn ma quái mà gái bán dâm thường sử dụng với khách làng chơi nên khuyên nhủ: “Mày lấy tiền thì đưa cho anh ấy ngay”.

Vẫn vẻ mặt bình thản ngồi hút thuốc, gái bán dâm này không hề nao núng và thách thức chủ trọ cùng với khách cứ tìm số tiền còn lại, nếu tìm được thì muốn “xử” hay làm gì mình thì tùy.

Quả đắng vớ phải gái làng chơi

Thấy chủ trọ cầm máy điện thoại gọi công an, ngay lập tức gái bán dâm vội vàng chạy nhanh vào phòng, xỏ vội quần áo. Đồng thời, anh K. nghe thấy thông báo công an chuẩn bị xuất hiện nên cũng mặc quần áo nhanh chóng thanh toán tiền phòng nghỉ, dắt xe “bỏ của chạy lấy người”. Riêng gái mại dâm được cớ đó cũng nhanh chân tẩu thoát chạy vào một bãi đất trống lặn mất hút trong đêm.
Nghe thấy chủ nhà nghỉ thông báo có công an chuẩn bị xuất hiện,
gái mại dâm này vội vàng mặc quần áo, lợi dụng thời cơ bỏ trốn

Một người bạn của anh K. khi nhận được điện thoại đến ứng cứu cho biết: Anh K. hiện đã có gia đình và đang làm việc tại công ty liên doanh với đối tác nước ngoài. Trong đêm ngày 8/3, do giận vợ, buồn chán nên đi tìm gái mại dâm để “giải khuây”. Nào ngờ gặp ngay bọn gian manh. Hơn nữa, do lo sợ khi công an đến làm việc, sợ hành động “tòm tem” bị phát giác ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình, công việc nên chấp nhận mất tiền cho nó yên ổn.

Chuyện những khách làng chơi tìm đến gái mại dâm để giải khuây rồi nhận quả đắng không phải là điều gì quá xa lạ. Nhiều trường hợp, gái mại dâm sau khi vớ được “con mồi”, đưa vào các nhà nghỉ quen biết, sau đó bảo kẻ mua dâm vào phòng vệ sinh tắm rửa, rồi lợi dụng sơ hở móc ví, tài sản mang theo rồi đánh bài chuồn.

Anh Đức (huyện Định Quán, Đồng Nai), một nhân chứng từng bị gái mại dâm “luộc” sạch đồ vẫn cay cú nhớ lại: Hôm trước tết vừa rồi, tranh thủ ngày nghỉ, mang theo số tiền lớn đi mua quà tặng sếp. Nào ngờ, vừa lên, gặp mấy anh bạn chiến hữu, ngồi lai rai nhậu.

Đến khi men lâng lâng thì cả đám cùng đi “tăng ba”. Thế nhưng, chưa kịp “hưởng” thì cũng bị chiêu bài dụ “tắm sạch để em thương”. Cứ nghĩ mình được “lên tiên”, đến khi quay ra thì thấy cô gái đã biến mất, kèm theo số tiền gần 30 triệu, điện thoại Iphone mới mua, chiếc Laptop đã “không cánh mà bay”.

Tiền thì mất, những tài liệu quan trọng trong điện thoại, máy tính mang theo cũng mất sạch. Khi trở về nhà đành phải nói dối vợ bị cướp.

Trong thời gian quan, đã có rất nhiều bài học nhỡn tiền về các chiêu bài móc túi của gái mại dâm nhưng khách làng chơi vẫn liên tục dính bẫy.

Nhãn: