Quần áo

Quần áo

12 thg 3, 2012

Con cô con cậu yêu nhau tự sát trước mặt cả nhà

Câu chuyện tình đầy trái ngang của hai đứa trẻ là anh em con cô con cậu xảy ra đã 2 năm và phiên tòa mới diễn ra cách đây không lâu nhưng dư âm của nó còn để lại cho những người làm cha làm mẹ phải quặn lòng mang nỗi đau mất người thân, tủi hổ suốt đời. Những người nghe lại câu chuyện tình oan nghiệt này không khỏi ngỡ ngàng về sự bi kịch của hai gia đình.



Hai đứa trẻ “xây dựng” một tấm bi kịch

Phiên tòa diễn ra mới đây, làm ai dự khán cũng cảm thấy xót xa, bàng hoàng. Bởi hung thủ của vụ án là Ngô Hùng Toán (SN 1995, ngụ tỉnh Cà Mau, tạm trú tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu) – đã ra tay sát hại người yêu, mà đó không ai khác lại chính là người em họ của Toán.

Hôm ấy, hầu tòa Toán mặc chiếc áo trắng sọc, chiếc quần jean bóng loáng, cứ cúi gục xuống như đang lảng tránh ánh nhìn của những người xung quanh. Hai tay đan chặt vào nhau, giọng nói của Toán như không thoát ra khỏi cuống họng khi xác nhận với HĐXX về nhân thân của mình.

Đôi mắt thâm quầng trên gương mặt nhọn, gò má nhô cao trên làn da xanh xám khiến Toán già dặn hơn nhiều so với tuổi 16 của mình. Suốt thời gian diễn ra phiên tòa, bị cáo vẫn cúi gằm đầu, người cứ đơ ra như mất hồn, hơi thở nặng nhọc thỉnh thoảng lại nhăn nhó vì ho.

Vì tình yêu mù quáng giữa Toán và người em họ con cậu mà đã gây án mạng đau lòng. Hình như, thiếu niên này đã chấp nhận tất cả án phạt của pháp luật và lương tâm khi gây ra tấn bi kịch đầy oan nghiệt không chỉ cho bản thân mà còn cả cho cha mẹ, anh chị em và dòng họ.

Vì hoàn cảnh khó khăn, tuy là con út trong gia đình 6 anh chị em nhưng khi học hết lớp 6, Ngô Hùng Toán cùng cha mẹ rời Cà Mau lên tỉnh Bình Dương làm thuê kiếm sống.

Đến năm 2008, Toán quyết tâm rời cha mẹ sang tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu với biết bao dự định cháy bỏng là tìm được một công việc làm ổn định hơn để làm kiếm tiền phụ giúp cha mẹ và có một chút vốn để sau này đi nghề sửa chữa xe gắn máy.

Trong thời gian ở TP. Vũng Tàu ở cùng nhà trọ với người cậu ruột phường 12, TP. Vũng Tàu để đi bắt ốc, sò thuê cho những ngư dân. Khi này em T.T.D.M (SN 1995, là con gái đầu lòng của cậu ruột Toán), tuy còn nhỏ tuổi nhưng rất xinh đẹp.

Sau một thời gian hai anh em gần gũi, tuy còn nhỏ tuổi nhưng giữa Toán và M đã nẩy sinh tình cảm yêu đương trai gái. Mỗi khi Toán thân thiết với M thì cha mẹ của cô bé cứ nghĩ rằng anh em hợp nhau chơi đùa vô tư.

Nhưng không ngờ đằng sau đó là một sự thật khủng khiếp mà giờ đây nhiều người vẫn không tin nổi. Chuyện “động trời” giữa Toán và cô em họ diễn ra hai năm mà cha mẹ của M lẫn gia đình của Toán vẫn không hề hay biết.

Chỉ đến khuya ngày 26/3/2010, cha mẹ M đi nằm nghỉ trước. Một lúc sau nghe tiếng con gái hét, cha mẹ M, thức giấc nhìn xuống thì phát hiện Toán đang lôi em gái lên võng cạnh đó nên liền la mắng.

Lúc này cha mẹ của M mới tá hỏa biết được chuyện tình cảm trên mức bình thường giữa hai đứa trẻ. Cha mẹ M liền gọi điện cho cha mẹ Toán đang ở Bình Dương xuống TP. Vũng Tàu để giải quyết chuyện oái oăm này.

Toán ngay trong đêm cũng lững thững đi bộ sang nhà trọ của người bạn gần đó xin ngủ nhờ. Nhận được tin, cha mẹ của Toán thu xếp công việc tức tốc đến nhà trọ của người em trai để “giải quyết” sự việc vào ngay ngày hôm sau.

Được biết, trước khi qua nhà M cùng cha mẹ để nói chuyện, Toán đã thủ sẵn con dao nhọn giấu trong người. Trước những lời khuyên can, phân tích và ngăn cấm của cha mẹ, cả M và Toán đều không nói gì.

Tưởng chừng hai anh em đã hiểu được tình cảm yêu đương dành cho nhau là không thể vì như thế sẽ phạm điều cấm kỵ mà không chỉ có dòng họ không cho phép mà pháp luật cũng cấm, người dân chê cười.

Tưởng mọi chuyện chỉ đến đó là xong, người lớn quay sang nói chuyện công việc làm ăn. Lúc này M lặng lẽ đi ra giường rồi chui vào màn ngủ với các em. Còn Toán bước lại giường và hỏi M còn giữ lời thề yêu nhau hay không?

Khi M gật đầu, Toán liền rút dao trong người đâm nhiều nhát vào “người yêu” khiến cô gái chỉ kịp kêu ú ớ vài tiếng rồi bất tỉnh. Mọi người trong nhà chưa kịp hiểu chuyện gì thì Toán đã dùng chính con dao này tự đâm liên tiếp vào bụng mình để thực hiện ý định tự vẫn cùng chết với nhau.

Tiếng gào khóc đau đớn của cha mẹ chứng kiến cảnh hai đứa trẻ nằm bất động trong vũng máu khiến người dân khu vực vội chạy tới để xem chuyện gì xảy ra.

M và Toán được mọi người vội vã đưa đi cấp cứu. Tuy nhiên do thương tích nặng, nên M đã tử vong trên đường tới bệnh viện. Riêng Toán thì được cấp cứu kịp thời nên đã may mắn thoát khỏi cái chết.

Nỗi đau còn đọng lại

Sau khi sức khỏe của Toán hồi phục, ngay lập tức bị cơ quan CSĐT công an tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu nhanh chóng bắt giữ để điều tra, hoàn tất hồ sơ xử lý về hành vi giết người. Sau nhiều tháng xảy vụ án mạng đau lòng của hai đứa trẻ, TAND tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu mở phiên xử sơ thẩm.

Ngồi bên dưới phòng xử án, cha của Toán mắt thẫn thờ đăm chiêu nhìn về một phía thỉnh thoảng ôm đầu đầy đau khổ. Ngồi bên cạnh người đàn ông đau khổ đó là một người phụ nữ mắt đỏ hoe – đó là mẹ của bị cáo.

Có lẽ hai vợ chồng họ đã phải ánh chịu cái lỗi đau tuột cùng của một kiếp người. Dãy ghế đối diện là cho mẹ của M cũng đang sầu não vì hung thủ giết con gái họ cũng chính là đứa cháu ruột.

Cả hai gia đình, một dòng họ đang quặn lòng khi chứng kiến cảnh một đứa phải ra đi mãi mãi, còn một đứa phải ngồi tù và mang thương tật đến suốt cuộc đời bởi bi kịch tình yêu đầy oan trái.

Sau khi đại diện Viện KSND đọc bản cáo trạng vài trang giấy, Toán cúi đầu giọng yếu rớt công nhận hành vi phạm tội của mình gây ra.

Vị chủ tọa bắt đầu thẩm vấn, từng lời như khơi gợi nỗi đau khôn tả của những người dự khán bên dưới “Gia đình hai bên đã phát hiện sự việc và đã ngăn cấm việc yêu đương không đúng đạo lý như vậy, sao bị cáo còn đâm M?”.

Toán lại lí nhí rồi cúi mặt trả lời khẽ “Do hai đứa con thương yêu nhau, đã hứa với nhau rằng sống cùng sống, chết cùng chế”. Tuy nhiên khi vị chủ tọa tiếp tục truy vấn “Người lớn hiểu rõ chuyện tình cảm này vì bị cáo vừa vi phạm pháp luật yêu thương người cùng huyết thống, lại vừa chưa đủ tuổi thành niên.

Việc cha mẹ ngăn cản là đúng, sao bị cáo còn hành động như thế? Thì Toán cũng lí nhí “lúc đó bị cáo đâu có nghĩ được như vậy”.

“Sao bị cáo nói thề với nhau rằng “sống cùng sống, chết cùng chết”? Giờ M đã chết rồi, bị cáo lại bảo không muốn chết là sao? - vị chủ tọa gay gắt. Toán thì chỉ biết im lặng, cúi đầu, không dám nhìn ra phía sau để đối diện với ánh mắt của những người thân trong dòng họ.

Tất cả những lời truy vấn của vị chủ tọa phiên tòa là chỉ ra cho bị cáo thấy rằng câu thề thốt “sống cùng sống, chết cùng chết” mà Toán và M đã nói chỉ là một sự ngông cuồng dại dột mà thôi.

Xét thấy hành vi của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, phạm tội có tính chất côn đồ nhưng do bị cáo phạm tội khi chưa đầy 15 tuổi, tình hình sức khỏe hiện nay rất yếu nên tòa tuyên phạt Ngô Hùng Toán mức án 7 năm tù về tội “giết người”.

Buộc cha mẹ bị cáo có trách nhiệm bồi thường cho gia đình nạn nhân 37 triệu đồng.

Rời phòng xử, khi theo chân các cảnh sát hỗ trợ tư pháp, Toán buồn bã cố đến gần cha mẹ ở chiếc ghế đá dưới sân tòa để nói lời chia tay trước khi về trại giam. Lúc này mi mắt của Toán đọng đầy nước chỉ chực chảy ra.

Khi một số người thân hỏi chuyện, động viên cậu cố gắng cải tạo để nhanh chóng được làm lại cuộc đời, chuộc lại những lỗi lầm đã gây ra cho cha mẹ, người thân và dòng họ. Như không thể kìm nén được cảm xúc trong lòng, Toán nói giọng nghẹn ứ, run run:

“Em, em hối hận nhiều lắm, bây giờ chẳng biết làm thế nào chỉ mong M và gia đình tha thứ tội cho em...”. Ái ngại nhìn con trai, mẹ Toán nước mắt chực trào.

Người đàn bà quê lam lũ đó cho biết, ở quê nghèo nên bao năm nay mọi người trong gia đình đều phải tứ tán đi xứ khác kiếm sống. Thấy con trai thương cháu, bà rất mừng cứ nghĩ là anh em họ hàng quý mến đùm bọc lẫn nhau, thế nhưng có ai ngờ đến…

Bà kể, buổi tối nhận được điện thoại của em dâu nói phải lên gấp có chuyện muốn nói thì bà linh tính được điều không hay nên hối chồng từ Bình Dương chạy lên.

Khi nghe người em dâu kể lại sự việc, vợ chồng bà như “sét đánh ngang tai” không thể tin nổi chuyện lại đến mức này, một bi kịch tình yêu đầy ngang trái. Cả hai vợ chồng bà làm thuê được ngày nào nên không có tiền dư.

Hôm đưa Toán vào bệnh viện bà phải xin người ta đồ ăn, ngủ ngoài ghế đá. Bộ đồ dính đầy máu của con khi đưa đi cấp cứu bà cũng phải mặc suốt mấy ngày lay lắt chăm con ở bệnh viện.

“Giờ đã như thế này gia đình tôi phải đi vay lời để bồi thường một phần cho gia đình em trai và chữa trị cho con. Vật chất có thể làm ra được nhưng nỗi đau mà đứa con dại dột kia gây ra và buồn nhất vẫn là vợ chồng em tôi vẫn chưa tha thứ.

Họ đau vì mất con, chỉ mong đến ngày họ nguôi ngoai để có thể tha thứ cho Toán, cho vợ chồng tui….Còn tui phần mất cháu và phần xấu hổ thay con. Quê có cũng không dám về vì sợ họ hàng oán trách, thiên hạ cười chê,...” - người mẹ nấc từng hồi rồi vội đưa tay lau dòng nước mắt đang lăn trên gò má cao.

Còn hoàn cảnh của gia đình M cũng rất khó khăn. M là con lớn nên phải nghỉ học sớm, cùng mẹ đi làm thuê cho các xưởng cá để kiếm tiền phụ giúp gia đình nuôi ba em nhỏ. Từ ngày M mất, người mẹ vì quá đau lòng mà trở bệnh, còn cha cô cũng lặng lẽ, ít nói hơn.

Không khí gia đình vì thế luôn ảm đạm. Nhưng dù sao cô bé đã mất và Toán cũng là con cháu trong nhà nên mọi chuyện cứ để cho pháp luật phán xét.

Vụ án tuy đã khép lại nhưng nỗi đau, sự ám ảnh của nó vẫn còn hiện rõ trên gương mặt những người trong cuộc. Với họ, sự mất mát không chỉ đứa con trai rơi vào vòng lao lý mà còn là sự chia lìa tình cảm chị em, là cái chết thương tâm của cô cháu gái... không thể nói thành lời.

Tất cả chỉ vì một tình yêu ngang trái của 2 đứa trẻ đã mang lại tai họa cho một dòng họ. Mong rằng, thời gian có thể phủ nhòa lên quá khứ, cuốn trôi hết nỗi hận lòng để những người trong cuộc, những người con sống có thể vượt qua nỗi đau, tha thứ cho nhau….

Vũ Thái Bình

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ