Quần áo

Quần áo

29 thg 11, 2011

Seven.AM mở showroom tại Hải Dương

Ngày 30/11 tới, Seven.AM sẽ khai trương showroom mới hiện đại và sang trọng tại Big C Hải Dương. Những mẫu thiết kế thu đông mới nhất của nhà thiết kế người Mỹ Matt Carter đều được trưng bày tại đây.

Nhân dịp khai trương, Seven.AM dành tặng khách hàng nhiều phần quà khi đến mua hàng tại showroom mới Big C - Hải Dương.

Một số mẫu nổi bật của Seven.AM thu đông 2011:













Hệ thống showroom Seven.AM:

- 146, Thái Hà, Hà Nội. Tel: 04.35381072 (mới khai trương 21/11)
- Big C Hải Dương. Tel: 0320.3830177
- Big C Long Biên, Hà Nội. Tel:04.62573558
- 68 Hai Bà Trưng, Hà Nội. Tel: 04.38246362
- 77 Kim Mã, Hà Nội. Tel: 04.73018186
- Tầng 2, TTTM Pico Mall - 229 Tây Sơn, Hà Nội. Tel: 046.2761057
- Tầng 2, TTTM Grand Plaza, 117 Trần Duy Hưng, Hà Nội. Tel: 04.22217037
- 30 Trần Hưng Đạo, Hà Đông. Tel: 04.33119325
- 75 Cầu Đất, Hải Phòng. Tel: 031.3734777
- Tầng 1 Big C Vĩnh Phúc. Tel: 0211.3711037

Hotline: 01656918888
Website: http://www.sevenam.vn

Nhãn:

Côn đồ truy sát hai mẹ con trong bệnh viện

Sau khi đâm Duy phải nhập viện, Hùng vẫn không bỏ cuộc mà lẻn vào phòng cấp cứu tiếp tục truy sát cả hai mẹ con đối thủ.

Chiều 27/11, Nguyễn Mạnh Hùng (21 tuổi, ngụ quận 3) đi nhậu về liền đến quán cà phê trên đường Kỳ Đồng, quận 3 (TP HCM) uống nước. Tại đây anh ta gặp Lê Trọng Bảo Duy (15 tuổi, ngụ quận 3, TP HCM). Do trước đây hai bên có mâu thuẫn nên vừa nhìn thấy nhau đã xảy ra cãi vã. Đang có "ma men" trong người, Hùng lấy dao đâm làm đối thủ gây thương tích.

Tiếp đó, Hùng còn đập vỡ chai thủy tinh đâm liên tiếp vào tay, vào cổ Duy. Nạn nhân sợ hãi bỏ chạy về nhà và nhờ một người hàng xóm đưa tới Trung tâm y tế quận 3 cấp cứu.




Chị Lan được cấp cứu kịp thời đã qua cơn nguy kịch. Ảnh: Thâm Tâm.

Lúc này bà Tăng Thị Linh Lan (38 tuổi) hay tin con đang cấp cứu nên đến xem tình hình. Do vết thương của Duy không nguy hiểm đến tính mạng nên các bác sĩ cho về nhà điều trị. Duy nằm trên giường bệnh phòng cấp cứu chờ mẹ ra lấy xe máy chở về.

Đúng lúc Hùng ở đâu lẻn vào dùng dao tiếp tục truy sát Duy khiến nạn nhân bị đâm 3 nhát vào tay và mông. Một điều dưỡng phát hiện vụ việc liền truy hô. Hung thủ bỏ chạy ra bãi xe đâm vào lưng bà Lan khiến bà gục tại chỗ.

Gây án xong, Hùng tẩu thoát. Mẹ con bà Lan được chuyển đến Bệnh viện 115 để cấp cứu và đã qua cơn nguy kịch.

Công an quận 3 đang truy bắt Hùng để xử lý.

Nhãn:

Khỏa thân rót bia cho khách

Đội kiểm tra liên ngành 178 tỉnh Khánh Hòa vừa bắt quả tang vụ 5 cô gái múa thoát y trong quán 72 Yersin (đường Bà Triệu, Nha Trang).

21h30' ngày 26/11, ập vào quán lực lượng chức năng phát hiện trong phòng karaoke không bật đèn có 5 nữ tiếp viên đang rót bia, múa thoát y. 4 cô đã nude 100%. Cô còn lại gần như khỏa thân.



5 cô gái múa thoát y bị bắt quả tang.

Thấy nhà chức trách, một khách nam đã nhanh chân chạy trốn; 4 người còn lại đang ở trần.

Ngày 28/11, Đội kiểm tra liên ngành đã xử phạt hành chính chủ quán, tạm giữ toàn bộ phương tiện phục vụ kinh doanh karaoke của quán 72 Yersin. Quán này nổi tiếng là chốn ăn chơi lắm đào trẻ đẹp từ nhiều năm nay.

Nhãn:

Ngắm đường cong 'chết người' của Diễm My

Người đẹp 9X khoe đường cong quyến rũ trong chiếc đầm ống màu nude cùng mái tóc ngắn và ánh nhìn khiêu khích trong bộ ảnh mới nhất.










Nhãn:

"NGƯỜI ĐẾN SAU", YÊU EM NHIỀU LẮM!

Những khi một mình, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào cho em được hạnh phúc, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi một mình, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào cho em được hạnh phúc, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi bên em, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào để em luôn cười thật tươi với anh, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi xa em, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào để được nhìn thấy em dù anh mới gặp em hôm trước, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi nhớ em, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình làm thế nào để được nghe thấy tiếng em hoặc mong nhận được 1 tin nhắn từ em, bởi vì anh là người đến sau.

Và những khi ôm em trong lòng, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào để giữ em lại được bên anh mãi mãi....bởi vì anh là người đến sau.

Anh chỉ biết yêu, yêu và yêu em. Anh chỉ biết cố gắng, cố gắng và cố gắng để làm em vui. Nhưng càng yêu em nhiều bao nhiêu, cố gắng nhiều bao nhiêu thì trong một lúc nào đó anh lại sợ em xa anh bấy nhiêu.... cũng tại bởi anh là người đến sau.



Đôi khi anh muốn bỏ cuộc vì làm người đến sau. Một đoạn đường chỉ có anh và em mà sao như chúng ta đi giữa dòng người tấp nập, một cái nắm tay thật nhẹ nhàng mà anh cảm giác như đang được “dắt đi” chứ không phải nắm tay, một sự quan tâm thật nhẹ nhàng cũng chỉ làm em cười với anh trong chốc lát....tất cả tình cảm anh dành cho em mà sao anh thấy thật trống rỗng..trống rỗng vì anh chưa cảm nhận được nó, trống rỗng vì có lẽ em đang “lạnh nhạt” khi phải gặp lại những gì em đã có trong quá khứ..

Em à, anh cũng như bao người con trai khác, anh chỉ biết yêu và làm hết sức trong khả năng của mình để mang đến hạnh phúc cho em. Một mình trong phòng và nghe bài “ Như đã dấu yêu “ càng làm anh thêm buồn và luôn mong : .. “ Nhưng anh ước gì, mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai...” như thế có phải tốt hơn không?

Nhưng em à, cái gì là quá khứ thì hãy cho nó ngủ yên, vì ai cũng có một bí mật cho riêng mình, và em hãy giữ lấy nó. Hãy chôn tất cả trong tim của mình..vì một lúc nào đó em sẽ hiểu tình yêu của “người đến sau “.

Thế đấy, làm người đến sau thật khó phải không em? Cái khó đấy đã làm anh phải cố gắng nhiều hơn, và làm anh yêu em nhiều hơn. Nhưng chính cái lúc yêu em nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn thì anh lại làm em buồn nhiều hơn bởi những suy nghĩ của anh. Vì cái lí do là “ người đến sau “ đó mà đôi khi anh không biết rằng em đang bước đến gần anh và cho anh cơ hội.

Con đường mà anh cảm thấy ồn ào đó là lúc em đang có được sự bình yên trong em, cái nắm tay mà anh cảm thấy hờ hững đó là vì em muốn anh nắm chặt tay em hơn nữa, và sự quan tâm nhẹ nhàng mà chỉ nhận được nụ cười trong chốc lát của em đó là vì em muốn anh ôm em thật chặt trong lúc đó...Tất cả, tất cả, anh đã không cảm nhận được tình yêu em đang dành cho anh. Và khi anh nhận ra thì em đã không còn bên anh nữa...

Anh đã sai rồi...

Và chính lúc này đây, em đã cho anh hiểu được rằng: “Người đến sau lại đang chính là người bước gần nhất đến trái tim em”.

Em ơi, đừng trách và đừng giận anh nữa nhé... bởi vì “ người đến sau” yêu em lắm...

Đức Nguyễn

Nhãn:

Tôi không bao giờ tha thứ cho kẻ bỏ vợ và giựt chồng!

Mười năm chung sống, vậy mà anh đã bỏ lại con thơ bơ vơ anh từng nâng niu hơn bản thân mình. Anh sẵn sàng bỏ hết tài sản anh đã vất vả vun đắp chỉ đến với cô ta.

Bài viết này tôi xin chia sẻ đến bài viết "Tôi đã bỏ vợ như thế có tệ bạc và tráo trở không?"

Đọc câu chuyện của anh Minh mà tôi nghe như ai cứa vào tim tôi từng nhát từng nhát một, cứ ngỡ ai đó đang viết về cuộc đời mình. Tôi đọc nhiều comment phán xét người vợ cũ mà đau lòng quá. Lẽ nào "những người vợ cũ" như chúng tôi thiếu kỹ năng sống đến vậy? Lẽ nào phụ nữ bị chồng bỏ chỉ có một mẫu số chung, như chúng tôi?



Tôi và chồng cũ của tôi đến với nhau cũng khá vội vàng. Nhưng vì anh ấy đã cướp mất đời con gái của tôi, cũng vào 1 ngày tôi đến phòng trọ tìm anh, khi đó tôi mới 17 tuổi. Ngày đó, tôi biết rằng ngoài tôi, anh ấy còn quen rất nhiều bạn gái. Cảm giác sợ sệt khi đã trót trao thân cộng với chút hiếu thắng, tôi buộc anh phải bỏ các cô gái đang quen để cưới mình. Như các bạn cũng biết, cái tuổi 17 còn quá non nớt, nhưng lại là 1 lợi thế lớn của tôi về mặt pháp luật. Anh đã năn nỉ tôi rất nhiều rằng anh đang thiếu nợ, rằng anh còn phải lo cho mấy đứa em nhỏ... chưa thể lập gia đình. Nhưng tôi bỏ ngoài tai, tôi quyết tâm làm vợ anh. Cuối cùng thì tôi cũng được toại nguyện.

Chúng tôi sống những ngày đầu khá ổn, nhưng tiếp theo lại là quãng thời gian địa ngục: người ta đến phòng trọ chúng tôi đòi nợ và chửi bới, chửi chồng tôi xong người ta quay qua chửi tôi. Lần đầu trong tôi bị gọi là "con đĩ". Họ cho tôi biết sự thật rằng anh trước đây bài bạc, thua độ bóng đá nên mới phải hỏi tiền góp. Tôi rất bực bội.

Tiền công nhân của anh kiếm được không đủ ăn, bữa no bữa đói lấy đâu ra trả nợ? Khó khăn vậy mà khi có tiền chút đỉnh anh lại giấu giếm một ít cho ba mẹ, cho đứa em đóng tiền học. Tôi phát hiện thì lại xảy ra gây gổ, anh nói rằng nợ từ từ trả cũng được vì gia đình anh khó khăn quá. Anh bàn với tôi là bán trang sức cưới vì đó cũng là một trong những nguyên nhân gây nợ. Tôi không đồng ý nên đem trang sức về nhà cho mẹ tôi giữ hộ vì sợ anh làm liều. Công việc tôi là phụ bán hàng ngoài chợ với dì tôi, cũng đắp đổi qua ngày.

Một lần, khi anh chở tôi từ chợ về tới nhà, vừa mệt vừa đói, thì một chủ nợ lại đến chửi bới, tôi sẵn nóng đã quát lại họ mặc dù chồng tôi cố can ngăn, thành ra cảnh ầm ĩ, hàng xóm vây quanh rất đông. Chồng tôi thấy thế đã nhấc bổng tôi lên và rinh tôi vô nhà. Tôi thấy bị xúc phạm vô cùng và chuyển qua quát anh ấy. Anh ấy bảo tôi không năn nỉ người ta thì thôi chứ sao lại to tiếng. Tôi nói rằng tôi hết chịu nỗi rồi, nợ nần chồng chất mà chồng thì vô dụng, lại không rõ ràng về tài chính. Sau đó tôi bỏ về nhà mẹ ruột. Gia đình tôi vì xót con mà khuyên tôi bỏ chồng, làm lại cuộc đời. Tôi nghe theo và bắt đầu nghĩ về việc tìm hiểu một người khác, tôi khá tự tin vì ai cũng phải công nhận là tôi rất xinh đẹp, từng là ao ước của bao nhiêu chàng trai.

Nhưng mọi kế hoạch đều tiêu tan chỉ sau không đầy 1 tháng tôi biết mình có thai. Cảm giác xen lẫn giữa lo lắng và vui mừng rất khó tả, không muốn bỏ đứa bé nhưng nghĩ đến việc phải gắn bó với người chồng không tương lai kia tôi thấy nản và muốn đi phá thai. Tôi không bàn chuyện này với ai, tâm cứ lấn cấn cho tới ngày anh tìm đến nhà tôi và năn nỉ tôi quay về. Lòng người mẹ bỗng nhiên dịu lại như vừa được ai đó cứu vớt. Nghĩ đến đứa bé trong bụng, tôi quay về với anh.

Những ngày tháng tiếp theo thật khó khăn. Tôi ốm nghén không thể làm gì nổi, tôi cứ nằm ở nhà rồi ngày ngày nghe người ta chửi bới chồng tôi ngoài ngõ. Rồi đến một ngày tôi quá sức chịu đựng khi phát hiện chồng tôi lại đóng tiền học cho em trong khi tiền trả nợ thì trả nhỏ giọt. Chúng tôi lại cự cãi, anh nói rằng tôi đừng để ý đến phần nợ nần của anh, không giúp được anh thì thôi, để anh tự lo. Nhưng tôi cho rằng đã là vợ chồng tôi phải được biết và phải tập trung trả nợ dứt điểm trước khi giúp đỡ ai khác. Tôi là dân buôn bán nên lời lẽ cũng ít khi mềm mỏng. Anh là dân lao động, tôi thường nghe anh văng tục với bên ngoài, nhưng lần này anh đã văng tục với cả tôi. Tôi rất buồn. Tôi lại quay về nhà mẹ ở.

Lần này dù anh có đến năn nỉ nhưng mẹ tôi nói rằng nên để tôi khi bầu bì ở đây để mẹ tiện chăm sóc. Vậy là anh ấy bỏ về. Nhà mẹ khá xa nên chúng tôi chủ yếu liên lạc qua điện thoại. Tôi ở nhà mẹ cho tới ngày sinh nở. Từ lúc sinh cho tới khi cháu 2 tuổi là một tay chăm sóc của bà ngoại. Con tôi hay đau ốm, chồng tôi chỉ thỉnh thoảng về thăm khi cháu bệnh. Anh ấy viện lý do là lo làm ăn. Tôi cũng không quan tâm đến cuộc sống anh ra sao. Thấy con tôi đã cứng cáp, chồng tôi gợi ý rước 2 mẹ con tôi về. Lúc này, anh đã trả xong nợ, hiện tại đã thuê được mặt bằng và mở 1 cửa hàng buôn bán đồ điện nhỏ, anh muốn tôi về phụ anh. Vậy là 3 chúng tôi quay về.

Từ khi được gần gũi thằng bé anh trở nên rất quý con, hai ba con cứ quấn quýt với nhau, anh đi đâu cũng chở con đi cùng. Vì bà ngoại chăm sóc suốt 2 năm đầu đời nên tôi không quen thức đêm với con, vậy là anh đã san sẻ với tôi việc đó. Cuộc sống gia đình dần được cải thiện khi cửa hàng ngày một đông khách. Anh bắt đầu thuê một vài người phụ giúp, tôi chỉ lo nội trợ. Thời gian đó anh vừa quản lý vừa tìm việc làm thêm ở bên ngoài. Đến khi anh tìm được công việc ở công ty môi giới của 1 người bạn thì kinh tế gia đình tôi ngày một đi lên.

Thấy công việc làm ăn với bạn bè kiếm được nhiều tiền hơn, anh nghiêng hẳn về phía đó, cửa hàng sang lại cho người khác. Chỉ sau vài năm anh, với lợi thế công việc của mình anh đã mua được một căn nhà mà với tôi là khá khang trang do anh đứng tên. Dần dần, tôi có những chiếc xe máy đắt tiền, những chiếc điện thoại mà ngày trước đến mơ tôi cũng không thấy, rồi đến xe hơi... Tôi cũng được dịp hãnh diện với dòng họ và bạn bè về người chồng đẹp trai, tài giỏi, lại rất yêu quý vợ con.

Cuộc sống sẽ rât êm đềm nếu tôi không bị chồng hạn chế về mặt tự do, tính tôi thích ngoại giao, du lịch nhưng từ khi làm ra tiền anh ấy tỏ vẻ không hài lòng khi tôi giao du với bạn bè bên ngoài kể cả đi chơi với bạn gái, lại không cho tôi tụ tập bạn bè ở nhà mặc dù tôi rất buồn và đơn độc. Anh chỉ chấp nhận những mối quan hệ ruột thịt và 1, 2 người bạn gái thân của tôi. Anh cho rằng phụ nữ có chồng rồi không nên la cà bên ngoài để tránh sa ngã, muốn đi chơi ở đâu thì để anh chở đi.

Anh nói thật phi lý khi 2 người đồng giới mà lại tâm tình với nhau hàng giờ. Cuộc sống tôi khá ngột ngạt, rồi đến ngày tôi phát hiện anh lợi dụng nguồn thu nhập khó kiểm soát của mình mà lén lút dùng cho việc riêng như: đem tiền cho ba mẹ sửa nhà, rồi lo tiền cưới xin cho đứa em trai, phụ tiền đám giỗ ở nhà bà nội, giúp người chú ruột vừa bị thua lỗ làm ăn... Trong khi đó, tôi lúc nào cũng vun vén cho gia đình, không dám phung phí cho việc gì.

Tôi gần như điên loạn khi thấy mình vừa bị bức bách quá đáng, vừa bị lừa dối, tôi đã nói anh ấy rất nhiều lần rằng tôi chấp nhận việc giúp đỡ gia đình 2 bên nhưng phải công khai và có giới hạn, đằng này anh ấy giúp 1 cách liên tục và với những số tiền không nhỏ mà không thông qua tôi. Lần đó tôi rất nóng giận và nặng nhẹ gia đình chồng. Anh thì lại không nhường nhịn tôi như xưa nữa, trước đây anh luôn hạn chế lời qua tiếng lại khi tôi nóng giận, nhưng bây giờ thì không, anh không ngừng trách cứ rằng tính tình tôi "thật khó chấp nhận". Những lần như thế thằng bé rất hoảng sợ và cứ ôm lấy chồng tôi, anh ấy văng tục và ôm con "đi dạo 1 vòng cho thanh thản", để lại mình mình tôi với bao nhiêu uất ức không được giải tỏa.

Tôi sống với anh nhưng luôn có cảm giác tiền của gia đình cứ chảy về nơi khác, biết bao giờ mới lấp được khoảng trống mênh mông của sự thiếu hụt của dòng họ bên anh? Tôi đem chuyện này tâm sự với vài người họ hàng bên tôi thì được tư vấn là phải biết giữ tiền lại cho riêng mình. Vậy là đến một ngày nọ, khi chồng tôi bị thất bại trong công việc, phải đền hợp đồng gì đó nên đề nghị tôi đưa cho anh một số tiền lớn. Mặc dù con số đó không thấm gì số tiền mà tôi đang giữ trong tài khoản nhưng tôi nhất quyết không đưa vì tôi không tin rằng anh thua lỗ thực sự. Lần đó anh tỏ vẻ thất vọng tôi ghê gớm, anh lại chửi thề và ôm con đi chơi.

Sau lần đó tôi không biết anh xoay sở ra sao nhưng tiền anh đem về ngày một ít oi với lý do là công việc ngày một khó khăn. Tôi thừa biết đó chỉ là ngụy biện. Việc "giúp đỡ người khác" của anh ngày một tinh vi hơn nên tôi khó lòng phát hiện mặt dù cũng tích cực điều tra. Cho đến dịp tết năm đó, sự hồn nhiên của cô em dâu chồng đã vô tình tố cáo anh đã từng mua tặng vợ chồng họ chiếc Super Dream để đi làm. Lúc đó vì nóng quá tôi đã lớn tiếng với họ và đòi lại xe. Chồng tôi thấy thế đã dùng vũ lực lôi tôi về nhà, nhưng tôi đã kháng cự, chúng tôi gây gổ dằn vặt nhau tại nhà chồng, chén dĩa trên bàn tiệc văng loảng xoảng. Đó là lần đầu tiên anh tát vào mặt tôi, và cũng là lần đầu tiên tôi biết thế nào là chửi thề.

Những ngày tháng sau đó thật nặng nề, tình cảm phai nhạt hẳn. Về nhà anh chỉ biết con chứ không thèm ngó ngàng gì đến tôi. Anh lại ít khi ăn cơm nhà, nhiều lần về khuya với mùi rượu nồng nặc và còn đòi ngủ với con ở phòng khác. Tôi nói rằng sợ hơi rượu ảnh hưởng sức khỏe con nên không đồng ý, một phần cũng vì tôi cũng muốn rút ngắn khoảng cách, nhưng thằng bé cứ đeo theo anh, còn anh thì nhất quyết ra khỏi phòng. Cứ như thế, tôi thấy mình như bị bỏ rơi.

Cuộc sống của một người phụ nữ nội trợ thật buồn tẻ, lại không được đi đâu chơi. Những lần tôi liều đi với đám bạn, anh không phát hiện thì thôi, anh mà phát hiện thì y như rằng: tôi bị cằn nhằn, trách cứ, đe dọa cả tuần lễ. Nhưng lần này thì khác, sự lạnh nhạt của anh ấy như giọt nước tràn ly, tôi công khai giao du với rất nhiều bạn, nam có nữ có, tôi cũng rủ rê họ về nhà mình ăn uống karaoke với lý do nhà tôi rộng rãi và thoải mái nhất. Chiều đi làm về thấy cảnh hỗn loạn, anh đuổi khéo khách của tôi về khiến tôi hết sức mất mặt. Bằng sự bức xúc quá mức, tôi bắt đầu cuộc cãi vả bằng những lời lẽ thô thiển nhất, kết quả là những lằn bầm tím trên cánh tay tôi cũng như những vết xướt in đầy trên cơ thể anh.

Hai ngày sau, anh đi làm về với tờ đơn ly hôn đã ký sẵn 1 bên. Tôi không tin vào mắt mình, sao anh có thể cạn tình cạn nghĩa đến như vậy? Tôi không chịu ký. Thấy tôi khóc nhiều, anh cũng không ép tôi nữa. Nhiều người khuyên tôi rằng vì tôi có lợi thế về nhan sắc, chỉ cần cố gắng nhường nhịn anh ấy hơn, và trở lại công việc buôn bán của mình để có thu nhập riêng. Họ cho rằng tôi đã có con, ly hôn sẽ rất bất lợi cho tôi.

Nghe vậy tôi cũng cố gắng sửa chữa tính tình, kiềm chế bớt nóng giận, dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp. Tôi bắt đầu nghiên cứu những món ăn, tôi quan tâm đến trang phục giày dép của anh hơn. Riêng việc trở lại công việc buôn bán thì không thể vì không ai chăm con. Thời gian đó không khí có phần dễ thở hơn, anh ấy thoải mái với tôi về tiền bạc, thời gian. Tôi có quyền đi du lịch ở đâu tùy thích. Tôi muốn mua bộ váy nào, chai nước hoa hay loại mỹ phẩm nào cũng được. Tôi đổi không biết bao nhiêu chiếc xe và điện thoại, anh ấy đều tạo điều kiện. Tôi nhờ anh chở 2 mẹ con đi đâu anh cũng không than phiền. Duy có điều tôi đề nghị đi đăng ký kết hôn thì anh lại lần lữa. Tôi sinh nghi ngờ nhưng vì tôi mãi mê với những cuộc vui của bạn bè, đồng thời thấy anh quá thương con, và tôi cũng khá xinh, tôi tự tin rằng anh ấy không thể bỏ tôi. Vậy mà thực tế lại khác.

Đó là một ngày đau đớn nhất, khi tôi phát hiện trong cốp xe anh có tấm hình của một cô gái được ép cẩn thận ngay ngắn trong khung plactic nhỏ xíu hình trái tim, cô gái có vẻ chẳng có gì đặc sắc. Tôi đem ra hỏi anh thì anh bảo là chỉ là người quen thôi. Tức quá, tôi chửi anh tới tấp. Khác với những lần cãi nhau trước, anh không nói gì. Sự im lặng chẳng khác nào lời thú tội, tôi càng điên hơn, tôi giằng xé anh ấy và thề sẽ tìm cho bằng được manh mối về chuyện này.

Vậy là sáng hôm sau tôi tìm đến công ty thám tử. Sau cả tháng trời không thấy gì bất thường nên thôi, nhưng trong lòng tôi vẫn còn vướng víu. Tôi càng nghi ngờ hơn khi anh ấy gần như chấm dứt hẳn chuyện chăn gối với tôi. Tôi bày tỏ sự tổn thương thì được đáp lai bằng câu tuyệt tình: "Tình cảm đã hết thì đừng níu kéo làm gì, chúng ta nên chia tay". Rồi anh còn hứa là sẽ tạo điều kiện cho tôi sau ly hôn, cùng chăm lo cho con... nhưng tai tôi lùng bùng không còn nghe gì nữa. Tôi đau xót tột cùng.

Tôi đã đi cùng anh từ những ngày hàn vi, đến nay điều kiện kinh tế ổn định thì sao anh lại muốn bỏ tôi? Những ngày tiếp theo tôi lại nghe tin đồn về việc anh chở người phụ nữ lạ trên xe. Khi hỏi thì anh nói đó là khách hàng, công việc đôi khi đòi hỏi anh phải chở họ. Thời đó, ngày nào anh cũng về trễ với những lý do khác nhau. Tôi quyết định lại ký hợp đồng với thám tử. Và chuyện gì đến cũng đã đến.

Tôi gõ cửa căn phòng đó, một người phụ nữ bước ra, tôi nhận ra ngay đây là người trong ảnh, cô ta thậm chí không xinh đẹp bằng tôi. Tôi đẩy cô ấy sang 1 bên và chửi cô ấy là đồ giựt chồng khi cô ấy tròn xoe mắt nhìn. Khi cô ta kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hầu hết các vật dụng trong nhà cô ta đã vỡ vụn. Chồng tôi trở thành thứ trút hận thê thảm nhất. Tôi càng điên hơn khi anh ấy cứ lao vào bảo vệ cô ấy.

Trời ơi chồng tôi đây sao? Anh ta thậm chí không có 1 chút lòng tự trọng, chỉ có thể nói với tôi 1 câu là tôi và anh hãy về nhà rồi nói. Nhưng tôi không dễ buông tha họ như vậy, tôi la toáng lên, làm náo loạn cả khu vực đó, công an đã vào cuộc. Trên đường về anh năn nỉ tôi hết lời rằng hãy dừng mọi việc ở đây vì anh rõ biết tính của tôi. Anh nói rằng anh đã lừa dối người ta và không có ý định nghiêm túc gì với cô gái đó, hãy để cô ấy yên.

Hôm sau tôi nhận được điện thoại của cô ta. Cô ta muốn tôi nói cô ta biết sự thật về chồng tôi. Cô ta và tôi nói chuyện khá lâu và nhẹ nhàng như hai người bạn. Cô ta có vẻ khá đàng hoàng khi xin lỗi tôi và đề nghị rút lui. Cô ta nói rằng ban đầu không biết chồng tôi đã có vợ, về sau anh ấy có nhắc đến tôi nhưng lại nói rằng hiện đã chia tay với vợ, anh còn chứng minh với cô ấy bằng tờ giấy xác nhận độc thân của mình. Nói chuyện với cô ta xong tôi thấy cơn ghen của mình được xoa dịu, tôi cũng không muốn gây phiền phức cho cô ấy nữa. Có điều cô ấy gọi hơi muộn, cô ấy chưa biết rằng tôi đã gây cảnh náo loạn nơi làm việc của cô ta sáng nay.

Giống như tôi dự đoán hôm sau cô ta đã gọi lại, cô ta không nói gì thêm ngoài câu hỏi tại sao tôi lại không cho cô ta 1 con đường sống? Từ đó trở đi, cô ta tắt máy và tôi không còn liên hệ được nữa. Về phần của chồng tôi sau ngày đó anh ấy dọn hẳn ra ngoài. Tôi luôn tạo áp lực khác nhau nhưng không kéo anh lại được. Có điều không hiểu sao được một thời gian anh lại quay tỏ vẻ hối lỗi, muốn quay lại với tôi. Tôi đâu biết đó là một cái bẫy tài tình của họ.

Một tháng sau ngày trở về, chồng tôi báo rằng anh đang vướng phải 1 vụ kiện, có thể bị kê biên hết tài sản. Anh nói chúng tôi nhanh chóng làm thủ tục sang tên nhà cửa xe hơi từ anh qua cho tôi. Tôi vừa lo vừa vui mừng vì mình sắp đứng tên hết tài sản của anh, sẽ không còn cô gái nào muốn nhào vào anh nữa, nên tôi xúc tiến nhanh chóng. Sau đó, tôi không rành về việc đăng bộ nên giao hết giấy tờ cho anh làm thủ tục. Được mấy ngày anh ấy nói với tôi rằng muốn đăng bộ phải đóng thuế khá cao, muốn tránh được thuế này chúng tôi phải chứng minh được mối quan hệ vợ chồng. Anh nói vì chúng tôi chưa đăng ký nên phải chứng minh bằng bản án ly hôn của tòa. Nghĩ rằng chưa đăng ký kết hôn thì ly hôn hay không cũng vậy thôi, việc ra tòa ly hôn để cứu được số tiền quá lớn thì cũng nên, tôi đồng ý thuận tình ly hôn với anh. Việc đó diễn ra khá dễ dàng, dễ dàng như việc tôi mất anh vĩnh viễn.

Họ đến với nhau công khai trong sự ngỡ ngàng của tôi. Lúc này tôi mới vỡ lẽ. Thì ra chẳng có nguy cơ kê biên tài sản nào như anh nói. Anh nói thật với tôi rằng anh trước đây chưa từng nghĩ đến việc cưới cô ấy, nhưng vì thời gian qua cô ta rơi vào cảnh đáng thương: bị anh lừa dối, nay còn mất việc, mất uy tín... cô ấy suy sụp cần sự giúp đỡ của anh. Vậy là thời gian đó tình cảm của họ dần sâu nặng hơn trong khi hành động của tôi chỉ toàn làm anh kinh hãi. Anh nói rằng giờ đây anh thương cô ta thực sự và muốn bù đắp cho cô ấy. Anh xin lỗi vì đã lừa tôi và nói tình nghĩa chúng tôi đã hết, hãy giữ gìn tài sản để nuôi con.

Tôi không cam tâm. Lẽ nào anh đòi hỏi người vợ đau khổ khi phát hiện chồng ngoại tình như tôi phải nhẹ nhàng ân cần với chồng, tạo điều kiện cho tình địch yên ổn sinh sống hay sao? Người ăn học cao như cô ta sao lại không khuyên chồng tôi quay về, mà lại còn bày mưu tính kế với chồng tôi để tôi rơi vào bẫy? Tôi đem chuyện kể lể với bên chồng thì chẳng những không nhận được sự đồng tình, thậm chí họ còn ủng hộ chồng tôi cưới vợ mới. Tôi làm mọi cách từ hăm dọa, đến thuê người dằn mặt họ, chửi bới bêu xấu họ ở khắp nơi từ hàng xóm của tôi đến gia đình và hàng xóm của họ. Cứ như thế gần cả năm trời, khiến ai cũng hãi hùng nhưng lại không thể ngăn cản họ đến với nhau. Giờ đây họ đã cưới được nhau và sắp có con. Tất cả những gì còn lại bên tôi là khối tài sản và thân xác vô hồn này.

Tôi nhiều lần nghĩ đến cái chết. Tôi đã mất tất cả rồi. Gần mười năm chung sống, từng chia sẻ ngọt bùi đắng cay, cùng vượt qua bao gian truân. Vậy mà anh đã bỏ tôi chỉ vì tính tôi hơi thiếu kiềm chế. Anh đã bỏ lại con thơ bơ vơ mà anh từng nâng niu hơn cả bản thân mình, sẵn sàng bỏ hết tài sản mà anh đã vất vả vun đắp. Chỉ để được đến với cô ta. Thử hỏi như thế có công bằng với tôi không?

Tôi cũng đã sớm có người mới từ những ngày mới ly hôn, hiện tại chúng tôi vẫn sống cùng nhau, nhưng nỗi đau cũ chưa bao giờ ngủ yên trong tôi. Tôi đã mất chồng chỉ vì không mưu mô nham hiểm bằng người ta. Tôi không bao giờ tha thứ cho họ!

Nhãn:

"Shock nặng" vì trailer MV của nữ ca sĩ Việt như... phim cấp 3

Đoạn trailer này được giới thiệu là của một cô ca sĩ Việt đã... đứng tuổi.

Bắt đầu từ chiều tối nay, cư dân mạng Facebook bất ngờ truyền tay nhau một clip với độ "nhạy cảm" khá cao. Thậm chí, nếu nhìn qua thì người ta có thể chắc nịch rằng đó y chang một đoạn phim cấp 3. Tuy nhiên, sự thật còn "hãi hùng" hơn khi đoạn clip này được quảng cáo là trailer của một MV nhạc Việt sắp được ra mắt!


Những hình ảnh gây "sốc" trong đoạn trailer
(Ảnh chụp màn hình)


Theo những gì trong trailer quảng bá, chủ nhân táo bạo của MV này là nữ ca sỹ Hoàng Lê Vi và đây là những thước phim cho ca khúc Xin lỗi em chỉ là... mà chồng chị ấy - nhạc sỹ Trương Lê Sơn sáng tác.

Sau khi xem đoạn clip, trên các diễn đàn, Facebook... đã bàn tán vô cùng xôn xao và đặt ra một số "nghi án": "Có thể trailer đã bị kẻ gian cắt ghép trước khi tung lên mạng để nhằm bôi nhọ ca sĩ hoặc làm dậy sóng dư luận", "Nhỡ may đây chỉ là cách chơi chiêu của cô ca sỹ "đứng tuổi" này. Có khi trailer thì "hút khách" thế, đến khi ra clip thì lại chả có gì để xem"...
Ca sĩ Hoàng Lê Vi và chồng - nhạc sĩ Trương Lê Sơn

Ngay thời điểm nóng này, chúng tớ đã liên lạc với Hoàng Lê Vi để tìm hiểu nhưng số điện thoại của chị ấy đang trong tình trạng tắt máy. Chúng tớ sẽ tiếp tục liên lạc để gửi đến các bạn những thông tin mới nhất!

Nhãn:

Nhìn teen qua ảnh

Làm sao mọi người xem được bức ảnh mới chụp? Với teen hiện nay, câu trả lời đơn giản là post lên mạng!

Từ chụp để kỉ niệm đến... “tự khoe”!

Sự xuất hiện của những bức ảnh theo hình thức “tự khoe” khoảng chừng 1 năm trở lại đây đã đánh dấu một quan niệm mới của teen về chuyện chụp ảnh. Không đơn thuần là chụp để kỉ niệm mà còn là “thể hiện” mình. Nói một cách đơn giản là “khoe”. Khoe “dung nhan”, khoe xì - tin, khoe áo quần, khoe phụ kiện, khoe những nơi mình đã có mặt và thậm chí là khoe cả “body” của mình trước cộng đồng cư dân mạng. M.Triết (lớp 11 một trường ở Hậu Giang) có sở thích chụp ảnh mỗi khi ra khỏi nhà rồi “cập nhật” gần như liên tục trên blog cá nhân, vừa để “báo cáo” cho bạn bè biết là bạn đang ở đâu, làm gì, vừa để khoe background đẹp.

Tất cả những tấm ảnh của Triết đều thuộc dạng “hiền”, tức là chỉ chụp bạn và phong cảnh. Kiểu chụp ảnh này của Triết thường gặp ở những teen chịu đi du lịch, mê thời trang và thích “vọc” những tiện ích của internet. Nhờ đó, các bạn có thể tìm được những điểm đến thú vị, cải thiện “xì tai” cũng như biết cách vận dụng tiện ích của internet để làm phong phú cuộc sống của mình. Những bức ảnh như thế cũng giúp các bạn “kết nối” với mọi người dễ dàng (vì hầu như đa số teen online đều có những sở thích như thế), đồng thời, thể hiện sự tự tin, năng động của teen thế hệ mới.

Những bức ảnh đi hết... giới hạn!

Nhưng nếu chỉ dừng lại ở mức độ như vừa nêu có lẽ chụp ảnh “tự khoe” không được nhiều người nhắc đến với sự khó chịu cùng những nhận xét không hay. Đấy là khi nhiều teen đã coi những bức ảnh là “kênh lăng xê” chính mình. Mà đã lăng xê thì phải “độc”, phải ấn tượng đến mức “hổng chịu nổi”. Cách đây không lâu, những tấm ảnh theo xu hướng “nóng bỏng” của một thí sinh từng tham gia cuộc thi tìm kiếm tài năng âm nhạc toàn quốc đã gây xôn xao cư dân mạng.

Hay mới đây, bộ ảnh được nhiều cư dân mạng nhận xét là “đốt cháy nhiều màn hình máy tính” của một người mẫu kiêm stylist cũng nhận không ít “lời ra tiếng vào”. Cả hai cũng đều còn rất trẻ và dường như mặc kệ chuyện những bức ảnh này được phát tán ở đâu. Diệu Linh (một teen Việt đang định cư ở Đức) nhận xét: “Không hiểu sao bây giờ có nhiều teen Việt thích “khoe thân hình” như thế không biết. Có bạn cố tình nằm ra để hở kẽ áo, hoặc mặc đồ siêu mỏng, siêu ngắn, làm những động tác có vẻ khêu gợi, thậm chí còn mang máy ảnh vào WC chụp qua gương lúc tắm nữa. Đúng là bó tay luôn!”

Là một 8X “đời cuối”, T.K (SV FPT Arena) rất dị ứng với kiểu chụp ảnh “tự khoe” mà người trong ảnh cố tình “khoe body”. “Có lẽ mình hơi cố hủ, nhưng mình sợ cái kiểu chụp ảnh sexy lắm”, K khẳng định. Theo lời K thì xu hướng “tự chụp ảnh sexy” đang trở thành “mốt” của nhiều người trẻ. Ngay cả bạn chung lớp của K cũng hưởng ứng trào lưu đó bằng cách đưa những bức ảnh “sexy” lên blog của mình. Không chỉ vậy, nhiều teen còn chế ra những kiểu chụp ảnh cực quái, như chụp khoảnh khắc mình ngồi trong WC, chụp ảnh để khoe “nội y”, chụp ảnh khi tự hủy hoại mình...

Mục đích khi làm điều này thì nhiều vô kể. Có teen thì do chạy theo trào lưu, chứng tỏ “mình đẹp chẳng kém ai”, có teen thì để... kiếm “bồ”, thậm chí chỉ vì lí do đơn giản là để tăng lượng truy cập vào blog mình (pageview). Mục đích là vậy, nhưng đôi khi các teen lại phải đương đầu với những rắc rối mà mình không mong muốn khi post ảnh. Đó là những lời đàm tếu “kinh khủng”, những ánh nhìn cực kì khó chịu, nguy hại hơn, những bức ảnh sẽ “đi lạc” vào những trang web, những blog không lành mạnh.

Ảnh post xong, đừng hòng... rút xuống!

Miley Cyrus, Vanessa Hudgens, Trần Quán Hy... có lẽ là những người đã rất thấm thía với “kinh nghiệm thương đau” này. Miley Cyrus vừa phải trải qua “chuỗi ngày khó khăn nhất” trong sự nghiệp khi liên tục phải đối mặt với những scandal liên quan đến các bức ảnh. Đầu tiên là những bức ảnh của cô hồi còn tuổi teen (trong đó có cả những tấm đang ở cạnh... bạn trai) và mới đây là những tấm ảnh “hở lưng” khi chụp bìa cho tạp chí Vanity Fair.

Vanessa Hudgens và Trần Quán Hy cũng gặp rắc rối liên quan đến những bức ảnh riêng tư, cho dù không phải là người chủ động tung ảnh của mình lên mạng. Và không chỉ sao, mà chính teen cũng gặp “lao đao” khi công khai hình ảnh của mình lên mạng. Như trường hợp của T. Trong một lúc “ngẫu hứng”, T đã post bức ảnh chụp mình trong tư thế “Eva” lên blog. Đến khi kịp nhận ra sai lầm thì tấm ảnh ấy đã được lan truyền qua rất nhiều trang blog, web mà cô bạn không thể nào kiểm soát được.

Mua một chiếc máy ảnh, một điện thoại có chức năng quay phim chụp ảnh giờ đây đã trở nên dễ dàng hơn với teen. Những trang web chia sẻ ảnh xuất hiện nhiều như “nấm mọc sau mưa” cũng hỗ trợ cho teen rất nhiều trong việc đưa hình ảnh của mình đến với mọi người. Nhiều teen đã tận dụng được điều kiện này để giới thiệu mình, thể hiện sự tự tin của bản thân. Nhưng cũng chính sự hiện đại của cuộc sống thời “số hóa” đang khiến các bậc phụ huynh lo lắng: chỉ sau một cú nhấp chuột, những bức ảnh “tự khoe” quá lố của bạn sẽ đi đâu về đâu?

Nhãn:

Hotgirl hoảng loạn vì lỡ dính bầu

Dạo quanh các diễn đàn, các trang web, sẽ thấy rất nhiều câu ” kêu cứu” của nhiều bạn gái trẻ như ” làm sao đây, mình lỡ ” dính rồi”, hay ”mình đang sắp được thăng chức, giờ lại vướng rồi, thật buồn quá...”

Phải làm gì để bạn giảm bớt nỗi lo trước khi bị rơi vào tình thế này?

H.T, một phát thanh viên truyền hình, sự nghiệp đang lên như diều gặp gió, đùng một cái dính bầu với chàng người yêu việt kiều lâu năm mới về nước chơi. Thế là bỏ hết công việc, cả 2 tất tả làm đám cưới. Vừa mệt vì mang bầu, vừa chạy hụt hơi lo cho đám cưới mà phải đảm bảo sức khỏe để thai khỏe, H.T chỉ biết than trời: ”phải chi...”
Hoài Anh, một bạn gái trẻ đang học năm thứ 3 đại học cũng gặp tình huống tương tự, nhưng không gặp may như H.T, chàng trai của cô cao bay xa chạy khi gặp chuyện. Cô dở khóc dở cười về quê, bỏ lại bao nhiêu là ước mơ của ngày mới nhập học.


Các bạn gái hãy tự chủ động bảo vệ mình trước những sự cố

Làm gì sau những lần quan hệ không được bảo vệ như:

Quên dùng bao cao su khi “hành sự” hoặc bao bị rách “bất ngờ”

Hai bạn chọn biện pháp song kiếm hơp bích “cho ra ngoài” nhưng không thành công

Phụ nữ đang uống thuốc ngừa thai hằng ngày nhưng lại “quên” uống thuốc

Vợ chồng dùng biện pháp ngừa thai theo chu kỳ nhưng tính “nhầm” ngày rụng trứng

Các cặp đôi xa nhau do công việc hoặc chỗ ở thỉnh thoảng có cơ hội “hội ngộ” nên không dùng các biện pháp ngừa thai thường xuyên nào.

Những trường hợp đáng tiếc do bị cưỡng hiếp.

Tất cả các trường hợp trên đều mang tính “khẩn cấp”, nếu lỡ rơi vào tình thế quan hệ không phòng bị trước,thì thuốc ngừa thai khẩn cấp là biện pháp hiệu quả nên được cân nhắc dùng ngay sau “sự cố”để tránh mang thai ngoài ý muốn. So với nguy cơ phải đối mặt với thủ thuật phức tạp của việc phải nạo phá thai với ưu điểm sử dụng đơn giản, thuốc tránh thai khẩn cấp được cân nhắc sử dụng bởi phụ nữ ngày càng nhiều. Tuy nhiên các bạn hãy lưu ý tuân thủ đúng các hướng dẫn sử dụng thuốc tương ứng với từng loại sản phẩm.

Các bạn gái hãy tự chủ động bảo vệ mình trước những sự cố, đừng để rơi vào tình thế “lỡ rồi” thì hậu quả mang thai ngoài ý muốn thật khó lường, không chỉ ảnh hưởng về sức khỏe mà còn tổn hại về tinh thần rất nhiều năm sau đó.

Nhãn:

'Khôn 3 năm, dại 1 giờ'...

Đời người thật ngắn ngủi, đã sống trên đời thì phải sống sao cho hạnh phúc vì cô đã thấu cái gọi là "khôn 3 năm, dại 1 giờ".

Chuyện các cô nàng trót dại, trao thân cho người mình yêu đã không còn hiếm nhưng chuyện lấy chồng vội vàng, chỉ tìm hiểu qua điện thoại, gặp nhau được 2 lần thì đúng là cũng hợp với câu “khôn 3 năm, dại 1 giờ”.

Nói thế bởi lẽ người con gái ấy, trước khi về làm vợ lại là một cô gái vô cùng ngoan hiền, chưa bao giờ bị mang tiếng xấu gì, cả đời chỉ biết giữ gìn bản thân trong sáng, đợi đến ngày tìm được chàng hoàng tử mở cánh cửa trái tim mình. Người con gái ấy xinh đẹp, giỏi giang, công việc tốt và đặc biệt, được nhiều chàng trai theo đuổi nhưng…

Cuối cùng, cô chọn một anh chàng mới chỉ gặp mặt 2 lần. Những cuộc trò chuyện qua điện thoại thì rất nhiều và hai người cảm thấy hợp nhau. Chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào mà cô mê mệt cái chất giọng trầm ấm, thuyết phục lòng người của anh, mê mẩn cái nụ cười chết người mà cô nhớ mãi dù chỉ có 2 lần gặp. Cô thích cái cách anh hỏi cô, sao em xinh thế? Đấy, người ta nói “con gái yêu bằng tai” thật chẳng sai chút nào.

Cô háo sắc, đúng là cô không phủ nhận điều đó và chính vì thế cô nhận lời yêu anh chàng đi tu nghiệp nước ngoài ấy. Chỉ yêu, chưa từng tính đến chuyện cưới xin, nhưng năm đó, mùa đông, cô bị bệnh thấp khớp hoành hành, đau chân không đi lại được. Lúc ấy, cô chỉ cần có một chàng trai yêu thương cô, chu toàn bên cô, chăm sóc cô để cô bớt cảm thấy tủi thân và cô đơn. Người đầu tiên cô nghĩ đến là anh.

Năm ấy, anh có nhã ý lấy vợ. Cô chẳng bao giờ nghĩ được, những người đi tu nghiệp họ sống ra sao, họ có thật lòng yêu cô hay không, hay chỉ mong muốn có một người yêu cho chắc, ở nhà chờ đợi họ trở về, cưới luôn. Cuộc tình 2 lần gặp gỡ không phải không có nhưng để tiến tới thật sự sâu đậm, sống chết vì nhau thì không phải là chuyện dễ. Nhưng cô lo những người thân cận, khi biết chuyện cô bị khớp sẽ chẳng dễ dàng gì mà chấp nhận cô, hoặc có khi lấy nhau về, họ lại hành hạ cô đủ khổ. Vì thế, cô quyết định lấy người mình yêu và cũng là hạnh phúc mà cô chọn lựa, không hối hận.

Nhưng bây giờ, sau hơn 1 năm chịu đựng, cô khóc trong lòng mẹ và lần đầu tiên nói 2 tiếng “hối hận”. Cô không thể chịu nổi việc chồng mình ngày nào cũng mang chuyện cô bị bệnh tật mà đay nghiến. Rồi khi trái gió trở trời, cô chẳng biết bấu víu vào ai, không làm được việc thì bị chồng mắng mỏ, gắt gỏng, cho rằng cô lười biếng. Chưa một lần chồng chăm sóc cô tận tình chu đáo. Đã thế, chồng cô còn mắc bệnh lăng nhăng, suốt ngày đi đêm về hôm nhưng khi cô đi gặp gỡ bạn bè thì anh la mắng, ghen tuông thái quá, khiến cả hai xảy ra nhiều trận cãi vã.

Có lần, cô vì không chịu được chồng mà về nhà mẹ đẻ ngủ qua đêm, ngay lập tức, cô bị chồng đến tận nhà mẹ và lôi về, không nể mặt mẹ vợ ở đó. Sau những lần ấy là trận đòn kinh khủng. Cô chưa bao giờ nghĩ, hôn nhân lại bế tắc như lúc này. Một người hứa chăm sóc mình cả đời, một người mong muốn mình được vui vẻ, hạnh phúc, nguyện là chỗ dựa khi mình ốm đau bệnh tật, giờ lại ra nông nỗi này sao? Cô thất vọng và thật sự ân hận, lần đầu tiên cô nghĩ đến hai từ đó và quyết định cuối cùng là ly hôn.

Đời người thật ngắn ngủi, đã sống trên đời thì phải sống sao cho hạnh phúc. Cô nghĩ như vậy và quyết định ra đi, không cam chịu, tìm lại tình yêu thực sự của đời mình dù có phải khó khăn thế nào đi chăng nữa. Cô không cam chịu những tháng ngày mình giữ gìn, mình cố gắng rồi lại để hiến dâng cho một người chồng đê tiện kia.

Nhãn:

Đổi một đêm ân ái đồng tính để lấy nhà Hà Nội

Thế là, tôi đã có nhà ở Hà Nội. Vợ con được an nhàn hơn. Nhưng, trong lòng tôi vẫn luôn dằn vặt vì nhục nhã, dằn vặt về tình yêu của cô gái dành cho tôi...

Tôi đã 30 tuổi, có vợ và một bé trai kháu khỉnh đang học lớp mầm non. Vợ tôi là giáo viên mầm non dạy ngay trường nhà. Còn tôi chật vật mãi mới vào được biên chế, làm nhân viên văn phòng huyện với đồng lương nhỏ nhoi.

Tôi tranh thủ về Hà Nội học hệ tại chức quản trị kinh doanh nhằm mong có cơ đổi đời. Tôi thường ngồi ở cuối lớp. Một cô gái tầm 22 tuổi đến học sau. Cô loay hoay đi tìm chỗ rồi quyết định chọn ngồi ngay cạnh tôi. Cô có mái tóc đen dài ,gương mặt và dáng rất đẹp. Tôi rất vui trong lòng nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra lạnh lùng. Cô chủ động nhìn sang tôi, hỏi:

- Em cho anh ngồi ở bàn này cùng anh suốt nhé?

Tôi ngại ngùng:

- Ồ, cô cứ tự nhiên.

Những buổi học tiếp theo, chúng tôi càng thân nhau và tự nhiên với nhau hơn. Tôi chú ý học tốt và thường xung phong giải bài tập và phát biếu ý kiến. Các thầy cô cũng quý mến tôi hơn. Đặc biệt là cô gái đó.

Nhà tôi ở xa nên thỉnh thoảng tôi lại ở trọ gần chỗ học cho tiện. Ban đầu, tôi tưởng cô có tinh thần học tử tế nhưng hóa ra cô không chú ý gì đến bài vở. Khi phải làm bài kiểm tra, cô toàn đề nghị tôi cho cô chép. Bài ở nhà, cô nhõng nhẽo bắt tôi làm hộ hết. Tôi giúp cô một cách tận tình khiến cả lớp đều xì xào bàn tán. Nhưng, tôi không thấy xấu hổ mà lại có phần hơi tự hào vì được người đẹp nhất, trẻ nhất quan tâm. Cô nói với tôi lả cô bị bố ép đi học, nếu không gặp tôi, cô sẽ bỏ khóa học này. Thỉnh thoảng, tôi cùng cô uống cà phê, ăn nhà hàng. Cô hỏi tôi về gia đình và tôi cũng nói thật, không hề dấu giếm.

Thế rồi, cô đòi tôi đưa về thăm chỗ tôi thuê trọ vào một buổi tối nhá nhem. Cô nói là cô đã sẵn sàng dâng hiến cho tôi sự trinh nguyên của đời người con gái. Tôi đã run lên vì sung sướng nhưng lý trí lúc đó buộc tôi lại đẩy cô ra. Tôi bảo cô không nên như vậy. Tôi đã có vợ con rồi. Nhưng, cô đã khóc. Cô nói là cô chỉ yêu tôi thôi. Cô thích yêu người đàn ông như tôi. Thế rồi, tôi đã ân ái với cô ngay buổi tối hôm đó. Tôi đã rất hạnh phúc khi biết cô đã dâng cái ngàn vàng cho mình thật.

Sau lần ấy, tôi giật mình lo sợ khi nghĩ đến chuyện cô mang bầu vì chúng tôi đã không dùng biện pháp bảo vệ. Cô tin tôi và cô đã nói là sắp đến ngày đèn đỏ. Tôi thấy yên tâm hơn và ngày càng say trong mối tình vụng trộm ấy.

Một buổi tối, tầm 21h, tôi và cô vừa ra khỏi lớp học thì bắt gặp bố cô. Ông tầm ngoài 50 tuổi, trông khá phong độ. Ông bảo cô về trước và có chuyện cần nói với tôi. Cô bẽn lẽn, ngoan ngoãn đi xe ga về. Bố cô đưa tôi đến một quán cà phê sang trọng. Chúng tôi im lặng trong chốc lát. Tôi nhìn ông vụng trộm vẻ dò xét. Ông lặng lẽ rít thuốc xì gà và ngắm tôi thật lâu. Ông chậm rãi nói, giọng ấm áp chứ không hề phẫn nộ:

- Anh đẹp trai quá ! Lại học giỏi nữa. Con gái tôi nó mê anh là phải. Tôi hỏi thật nhé: anh có yêu con tôi thật lòng không?

Câu hỏi của ông làm tôi vô cùng bối rối, rất khó trả lời.

- Dạ...cháu có vợ con rồi ạ. Cháu không thể bỏ được vợ con cháu. Thực lòng chúng cháu chỉ là bạn và có vui vẻ với nhau thôi. Tại sao bác lại biết chuyện này ạ?

- Con tôi có người bảo vệ mà nên anh mà hại nó là không xong đâu. Bây giờ anh định thế nào?

Rồi, ông ta cười khá thoải mái:

- Tôi không thiếu gì tiền. Tôi chỉ thiếu một cậu con rể hiền lành có tài thôi. Anh chỉ có thể ly hôn mà cưới con tôi. Tôi chờ anh một tháng giải quyết. Nếu anh lấy con tôi thì anh sẽ được đổi đời.

- Dạ...cháu xin lỗi bác. Bác tha cho cháu! Em nhà bác đẹp, trẻ, điều kiện khá giả, nhất định sẽ lấy được chồng hơn cháu.

Một tháng sau, vẫn tại quán cà phê đó, tôi lại gặp ông để trả lời chuyện về con gái ông. Tôi đau khổ cúi gằm không dám nói. Ông bảo tôi uống hết cốc nước để lấy bình tĩnh. Rồi, tôi ngây ngất và hơi buồn ngủ. Ông đưa tôi lên xe con đến một khách sạn. Tôi có cảm giác rất lạ và tôi đã để ông mơn trớn khắp người tôi. Ông thầm thì nói là ông thích tôi, hứa sẽ tha cho tôi, sẽ giúp tôi đổi đời.

Sau lần ấy, tôi tự dằn vặt mình sao lại dễ dàng lao vào cơn gió lạ. Tôi không còn là mình như trước nữa. Tôi đau khổ, tôi lặng lẽ gửi bí mật và lại lặng lẽ theo ông đến nơi ông muốn. Tôi đã định chạy trốn mà không được vì mục đích đổi đời bắt tôi đi theo ông và con gái ông. Ông cho tôi nhiều thứ mà cả đời tôi chưa bao giờ có. Rồi, ông cho tôi về cơ quan ông, làm chức trưởng phòng. Con gái ông lấy chồng ngoại quốc. Trước khi bay sang Luân Đôn, cô lại tìm gặp tôi. Chúng tôi giành cho nhau lần cuối. Cô thổn thức nói với tôi:

- Anh là tình yêu đầu đời của em. Em vẫn yêu anh nhất trên đời. Nhưng em không có quyền phá nát gia đình anh. Em tự đến với anh và em cũng tự ra đi, không hề oán trách. Em ra đi theo tiếng gọi của miền đất hứa chứ em không hề yêu chàng ngoại quốc đó. Em chạy trốn khỏi cả định kiến độc ác của mọi người ở xứ sở này. Em rất vui khi anh được bố em quý mến và tha ép anh lấy em.

Thế là, tôi đã có nhà ở Hà Nội. Vợ con được an nhàn hơn. Nhưng, trong lòng tôi vẫn luôn dằn vặt vì nhục nhã, dằn vặt về tình yêu của cô gái dành cho tôi...

Theo Sông Hồng

Nhãn:

28 thg 11, 2011

CĐV đốt SVĐ vì thua trận

Liên tiếp những hành động phá hoại của CĐV quá khích đã khiến các trận đấu bị gián đoạn trong tuần qua.

Tuần trước, những hình ảnh không đẹp mắt đã xảy ra trong một trận đấu bóng đá khi các CĐV ném hàng loạt những vật dụng xuống sân cỏ. Và tuần này, người hâm mộ một lần nữa gây náo động trận cầu bóng đá với những hành động phá hoại vô cùng nguy hiểm.

Tại trận đấu ở Bồ Đào Nha diễn ra vào hôm qua (27/11), những CĐV quá khích của Sporting Lisbon đã biến phần khán đài của họ ở sân Estadio da Luz của Benfica thành biển lửa sau khi đội bóng của họ để thua 0-1. May mắn là lực lượng cứu hỏa đã có mặt kịp thời để ngăn chặn đám cháy lan rộng ra các khán đài khác nếu không chưa biết chuyện gì xẽ xảy ra.

Cách đó 1 hôm, cảnh tượng tương tự cũng xảy ra ở trận derby Belgrade tại Serbia. Trận đấu này nhanh chóng bị bao phủ bởi khói bụi do pháo hoa được bắn xuống từ phía khán đài. Sự cố này khiến trận đấu đã bị hoãn giờ khởi tranh và khi hiệp một bắt đầu chưa lâu, cầu thủ hai bên tiếp tục phải ngừng thi đấu vì pháo hoa tiếp tục được CĐV quá khích ném xuống sân. Lực lượng cứu hỏa và cảnh sát đã có mặt kịp thời để dập lửa và đưa các cầu thủ vào đường hầm an toàn.

Hình ảnh tại trận derby Belgrade- Ảnh Reuters

Nhãn:

Người có bàn bàn chân khổng lồ ở Phú Yên

Cũng vì quá to không có dép guốc mang vừa nên từ nhỏ đến lớn anh đi chân trần. Đó là anh Đỗ Tấn Tài, 40 tuổi, ở xã Hoà Quang Bắc, huyện Phú Hoà, Phú Yên. Bàn chân trái của anh có kích cỡ “quá khổ”, dài 32 cm, ngang 20cm, mu bàn chân phình to.

Ngón cái của bàn chân và ngón kề ngón cái bình thường, riêng 3 ngón còn lại phình to khổng lồ bằng cổ tay người lớn.

Gần 40 năm qua, hằng ngày anh vất vả nhấc bàn chân nặng như “búa tạ” này.

Anh Tài cho biết, bàn chân anh có dị tật từ bẩm sinh, cha sanh mẹ đẻ ra đã to lớn khác thường.

Bàn chân theo năm tháng lớn dần theo cơ thể của anh. Đến năm 20 tuổi, anh cưới vợ thì bàn chân ngừng phát triển.

Cũng vì quá to không có dép guốc mang vừa nên từ nhỏ đến lớn anh đi chân trần. Gia đình làm nông nên khi lên rừng hay lội đồng kể cả đám tiệc cưới hỏi họ hàng thân thuộc anh vẫn kéo “lết” chân to, chân còn lại không mang dép đến dự.

Hàng xóm đặt cho anh biệt danh “Tài chân bự”. Hiện anh có 4 đứa con, đứa lớn 19 tuổi, đứa út 10 tuổi; cả 3 đứa cơ thể phát triển bình thường.

Bàn chân quá nặng nề, nhiều lần anh đã đi khám để phẫu thuật thì bác sĩ “lắc đầu” vì không làm được.

Nhãn:

Bạn gái không còn trinh, có cưới nữa không?

Vẫn biết vấn đề trinh tiết con gái bây giờ không còn quá quan trọng như ngày xưa nữa. Nhưng tôi đã giữ gìn cho người yêu suốt 3 năm yêu nhau, đến giờ chuẩn bị làm đám cưới thì lại phát hiện cô ấy không còn trong trắng, tôi rất đau khổ…

Tôi và Lan yêu nhau khi còn là những sinh viên đại học. Cô ấy học trường Văn hoá, còn tôi học Bách Khoa. Dù hai trường cách khá xa nhau nhưng không ngày nào chúng tôi không gặp nhau. Tôi và cô ấy đã quen biết và có cảm tình với nhau từ những năm học cấp 3, đến khi lên đại học thì nảy sinh tình cảm yêu đương và chúng tôi đã là một cặp rất ăn ý. Chúng tôi thân và hiểu nhau đến mức có chuyện gì cũng tâm sự, chi sẻ với nhau, kể cả những chuyện thầm kín nhất. Giữa hai chúng tôi không đơn thuần chỉ là tình yêu nam nữ mà còn là tình bạn, tình anh em rất thân thiết và gắn bó.

Chúng tôi đã đi qua những năm tháng sinh viên như thế, vừa lãng mạn, ngọt ngào cùng những hờn giận vu vơ. Tôi có cảm giác cô ấy như gắn bó máu thịt với mình và chắc chắn tôi sẽ chẳng thể gần gũi hay có được cảm giác thân thiết như thế với bất kì người con gái nào khác.

Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi rất tôn trọng và giữ gìn cho nhau, nên chưa một lần tôi đòi hỏi hay vượt qua giới hạn với cô ấy. Giữa hai chúng tôi là một tình yêu trong sáng thực sự. Tôi vẫn luôn tự hào về điều đó bởi trong thời đại “mì ăn liền” này, hiếm đôi nào giữ gìn cho nhau được như chúng tôi.

Đến khi tốt nghiệp ra trường, hai đứa đều tìm được công việc phù hợp và quyết định ở lại Thủ đô lập nghiệp. Chúng tôi đã đưa nhau về ra mắt gia đình, bố mẹ hai bên đều vui vẻ đồng ý cho chúng tôi. Không thể diễn tả nổi chúng tôi đã vui và hạnh phúc biết chừng nào, tôi đã thầm mơ về một mái ấm gia đình có tôi và em.

Trong lần kỉ niệm 3 năm chính thức yêu nhau, tôi đã muốn em làm “chuyện ấy”, bởi chẳng có lí do gì để chúng tôi trì hoãn sự “sung sướng” đó lại khi chúng tôi sắp thành vợ chồng. Sau phút ngần ngừ e ngại, em đã đồng ý thuộc về tôi. Chúng tôi đã có một buổi tối tuyệt vời, cùng nhau trải qua những cung bậc háo hức, tò mò, sung sướng, mãn nguyện của tình yêu. Đó là thứ cảm giác mà chưa bao giờ tôi có được. Nó sẽ mãi là kí ức ngọt ngào trong tôi nếu như không có chuyện tôi phát hiện ra em không có dấu hiệu của một cô gái vẫn còn trinh trắng. Em vốn là một cô gái rất trong sáng và ngoan hiền nên tôi không thể tưởng tượng nổi chuyện đó.

Tôi đã dò hỏi em nguyên nhân tại sao. Em lúng túng thừa nhận em đã từng chung đụng với một người con trai khác. Tôi phát điên lên, tại sao người đầu tiên của em không phải là tôi? Tôi là mối tình đầu của em cơ mà, sao em giữ gìn với tôi là thế mà lại có thể dễ dàng với người con trai khác đến vậy. Chúng tôi đã quen nhau rất lâu và đến với nhau khi còn rất trẻ, vậy em đã “mất” nó từ khi nào, trước khi em gặp tôi hay trong thời gian chúng tôi bên nhau em đã phản bội tôi. Đầu óc tôi quay cuồng, muốn nổ tung bởi những dằn vặt, hờn trách, oán hận. Vì yêu em, muốn sở hữu em, muốn em là chỉ của riêng mình mà tôi đã không kiềm chế được, tôi đã tát em và chửi em là “đồ lăng loàn”.

Sự ích kỉ, lòng tự tôn của người đàn ông khiến tôi đau khổ, dằn vặt. Tôi luôn nghĩ mình sẽ là người đầu tiên của em. Tôi thực sự cảm thấy đau đớn. Tôi đã bị phản bội bởi người con gái mình thương yêu nhất.

Vẫn biết trong xã hội hiện đại ngày nay, chuyện quan hệ trước hôn nhân là quá đỗi bình thường và giá trị của người con gái không nằm ở tấm màng mỏng manh nhưng tôi luôn nghĩ và kì vọng vào người yêu của mình sẽ không dễ dãi như những cô gái khác. Từ khi yêu em, tôi đã xác định chỉ yêu một mình em và sẽ lấy em làm vợ nên đã hi vọng quá nhiều, đặt niềm tin quá nhiều nên lại càng thấy đau.

Giờ đây, tôi phải sống trong tâm trạng giằng xé và không biết phải làm sao. Liệu bên ngoài cái vẻ hiền lành, nhu mì và ngoan ngoãn ấy, Lan còn giấu giếm tôi chuyện gì nữa không. Cô ấy có phải người con gái hư hỏng mà tôi không hề hay biết? Còn đám cưới của chúng tôi nữa, có nên tiếp tục tiến hành không? Nếu cứ nhùng nhằng trì hoãn thì tôi biết giải thích sao với bố mẹ?

Theo Thanh Tùng

Nhãn:

Nếu em còn trinh, anh sẽ...

Anh đã từng nói như thế khi biết tôi không còn trong trắng. Chả lẽ, tình yêu trong anh không đủ lớn, không thể bỏ qua cho quá khứ của tôi sao?

“Giá như em còn trinh tiết thì có lẽ mẹ anh đã không coi thường em đến vậy.” Câu nói phũ phàng của chính người chồng mà tôi yêu thương rất mực đã dày xé tâm can tôi suốt những tháng qua. Thì ra từ trước tới giờ anh không hề che giấu cho tôi chuyện đó. Vậy mà anh đã hứa hẹn, đã thề thốt rằng, không có người thứ ba biết chuyện của tôi.

Tôi đau đớn không biết có nên tiếp tục sống trong căn nhà ấy không nữa. Từ ngày về làm dâu, chỉ được những bữa đầu là mẹ chồng chiều chuộng tôi, chăm sóc tôi. Còn những ngày sau ấy tôi không hiểu vì sao mẹ thay đổi hẳn thái độ. Nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu. Tất cả là do anh.

Cũng không thể trách chồng, chỉ trách bản thân đã tin lầm, đã lấy nhầm người để rồi giờ đây chịu cảnh oan trái và bị coi thường. Bao lâu nay tôi chưa sinh con cho mẹ chồng cũng chỉ vì công việc của tôi còn phải đi lại nhiều, phải thăng tiến vì chỉ còn gần năm nữa thôi là tôi sẽ được lên chức. Vì thế tôi phải cố cũng chỉ vì gia đình, vì đứa con sau này của chúng tôi.

Nhưng mẹ chồng và chồng nào có tin tôi. Họ cho rằng tôi lấy cớ đi lại, lấy cớ công việc để quan hệ mờ ám bởi tôi vốn là hướng dẫn viên du lịch.

Và lần ấy, không hiểu vì bức xúc gì mẹ mà đã đay nghiến và xúc phạm tôi, mẹ bắt tôi nghỉ việc ở nhà sinh con cho mẹ bế. Tôi nhất định không đồng ý và mong mẹ thông cảm thì mẹ chỉ thẳng vào mặt tôi mà rằng: “Nếu cô không chấp nhận thì cô ra khỏi cái nhà này cho tôi”.
Tôi nghẹn đắng cổ không nói được lời nào. Bao nhiêu năm nay tôi làm dâu cũng không để lại trong lòng mẹ chút tình cảm nào hay sao. Đến người dưng khi sống gần nhau họ cũng còn quý mến, yêu thương và lưu luyến khi chia tay. Vậy mà chuyện mẹ chồng con dâu sao lại đau đầu đến vậy.

Tôi mang chuyện của mẹ đi nói với anh không mong anh bênh vực mà chỉ muốn chia sẻ và để anh hiểu cho tôi nhưng thật không ngờ, anh lại buông những lời đay nghiến đau đớn: “Giá như em còn trinh tiết thì có lẽ mẹ anh đã không coi thường em đến vậy.” Tôi sững sờ trước thái độ của chồng . Chồng tôi, người tôi yêu thương bao năm qua là đây sao? Tôi không thể chịu đựng được khi anh nói ra những điều đó. Chẳng phải bí mật này đã nói là chỉ có anh và tôi biết? Anh đã mang chuyện ấy nói với mẹ từ khi nào và để làm gì, hay anh muốn cả đời này tôi mang tiếng xấu?

Một người anh từng yêu thương và bây giờ đã là vợ anh mà anh lại không chút thương xót, không bảo vệ. Anh còn đứng về phía mẹ để đày đọa tôi. Tôi đã làm chuyện gì sai? Bao nhiêu năm qua làm dâu tôi đã tròn trách nhiệm. Công việc bề bộn nhưng tôi đã cố gắng chăm lo cho gia đình chu đáo. Vậy mà anh có điều gì không hài lòng về tôi?

Phải chăng anh đang dày vò tôi và dày vò chính bản thân mình vì “tội mất trinh” của tôi? Chẳng phải anh đã chấp nhận tôi và chấp nhận sự thật ấy? Anh đã hứa hẹn cả đời này sống bên tôi hạnh phúc, bảo vệ tôi bất kì lúc nào và nơi đâu. Anh đã quên hết rồi sao?

Tôi thật lòng không còn muốn tiếp tục vỏ bọc gia đình giả tạo này nữa. Tôi muốn được giải thoát, muốn thoát khỏi anh, người chồng mà bấy lâu nay tôi yêu thương và kính trọng.

Nhãn:

Nhìn vào đâu để biết chàng 'khỏe'?

Đâu là dấu hiệu một quý ông đầy sức mạnh trong phòng the? Bạn hãy để ý đến hàm răng, bọng mắt và vòng ba của chàng.


Bọng dưới mắt căng đều

Bọng dưới mắt thể hiện sức khỏe của thận, mà thận liên quan đến khả năng tình dục của đàn ông. Quý ông có bọng dưới mắt căng đều, da vùng mắt mịn, màu tươi sáng thường là người bạn tình rất tuyệt vời. Ngược lại, người có bọng mắt thâm, da vùng mắt nhăn, khô thường không được đánh giá cao khi trên giường. Chính vì thế, đấng màu râu không nên thức quá khuya, vừa làm cho mắt bị thâm quầng, lại ảnh hưởng đến tim và chức năng thận.

Răng trắng sáng

Trong tướng số học, hàm răng đại diện cho tuyến yên, tuyến này có liên quan trực tiếp đến hệ thống nội tiết của con người, ảnh hưởng đến quá trình tiết hormone giới tính. Chính vì vậy, các răng cửa sạch sẽ và sáng bóng đồng nghĩa với một cơ thể khỏe mạnh, các mạch máu hoạt động tốt. Mặt khác, các mạch máu hoạt động không tốt sẽ ảnh hưởng lớn đến khả năng tình dục. Quý ông nên chú ý chế độ dinh dưỡng để bảo vệ và chăm sóc hàm răng của mình.

Vòng ba săn chắc

Một vòng ba đầy đặn, săn chắc không chỉ mãn nhãn mà quan trọng hơn, nó giúp cả hai cùng trải nghiệm những cảm xúc ân ái. Những quý ông mà có vòng ba khiêm tốn thường không mạnh mẽ và dẻo dai theo suốt cuộc “yêu”.

Nhãn:

Đàn ông cũng đê mê nếu được vuốt ve

Có một số bộ phận của chàng mà được bạn tích cực vuốt ve thì sẽ khiến chàng “chết”.

Để có một buổi tối “lâm trận” hoàn hảo, đầu tiên bạn và chàng cần phải được hâm nóng cảm xúc và những khát khao bởi những màn vuốt ve, âu yếm thật tình tứ.

Nghiên cứu mới đây của các nhà khoa học chỉ ra rằng, phái mạnh thường phải chịu thiệt thòi nhiều hơn trong những màn dạo đầu tiên, họ không được vuốt ve nhiều như phái yếu, vì hầu hết phụ nữ đều cho rằng khi “cậu nhỏ” cương cứng nghĩa là phái mạnh đã sẵn sàng để “lâm trận”. Tuy nhiên, thực tế phái mạnh cũng rất khát khao được vuốt ve, âu yếm bởi người bạn tình của mình. Bạn hãy để ý đến điều này nhé!

Vùng giữa cằm và cổ họng là phần nhạy cảm nhất ở phần cổ của chàng vì có nhiều dây thần kinh sát với bề mặt da, bạn hãy vuốt ve vùng này thật nhẹ nhàng!

Chàng cũng rất thích được bạn mơn trớn, đùa giỡn với phần “bìu”, vì một phần lớn của trung tâm điều khiển cảm giác ham muốn được ẩn dưới bộ phận này. Bằng cách này, bạn sẽ kích thích phần tuyến tiền liệt - một bộ phận vô cùng nhạy cảm ở vùng chậu của chàng. Vì thế, bạn cũng đừng ngạc nhiên khi thấy chàng run rẩy vì sung sướng lúc được bạn kích thích vào vùng nhạy cảm này.





Hãy để chàng nằm dài thật tình tứ trên giường, sau đấy bạn dùng bàn tay mềm mại của mình để massage nhẹ nhàng dọc hai bên cột sống của chàng. Việc cọ sát này vừa giúp bạn tăng cảm giác ham muốn, vừa đánh thức các dây thần kinh ở đốt sống cụt gần nhất với “cậu nhỏ” của chàng, làm chàng tăng thêm khát khao và muốn được “yêu”.

Chàng cũng thích được vuốt ve phần ngực của mình. Bạn đừng lầm tưởng chỉ phụ nữ mới thích vuốt ve phần ngực thôi nhé, phần ngực của phái mạnh cũng chứa rất nhiều dây thần kinh nhạy cảm, vì vậy bạn đừng bỏ qua phần này nhé!

Hãy thử cùng chàng tắm trong bồn nước ấm nếu như bạn muốn cả hai thật sạch sẽ trước khi “lâm trận”. Hãy chà nhiều xà bông lên tay bạn, sau đó xoa chúng lên khắp cơ thể của chàng. Cùng lúc đó, bạn có thể thực hiện thêm nhiều động tác di chuyển dọc, lên và xuống theo cơ thể chàng để chàng không thể đoán được động tác tiếp theo của bạn. Chàng sẽ được kích thích đến tột độ và muốn “lâm trận” ngay tức thì. Và chắc chắn, hai bạn sẽ có một buổi tối thật hoàn hảo!

Nhãn:

Cho tiền cũng không lấy vợ Tây

Chia sẻ với bài viết: "Tôi thấy hổ thẹn và thương hại cho sự ấu trĩ của các ..quý ông"

- Tôi yêu phụ nữ Việt Nam bởi tất cả những gì họ đang có chứ không phải những gì tôi mong đợi. Tôi cũng không kỳ vọng hay bắt họ phải hoàn hảo, bởi tôi biết, ngọc còn có vết, huống chi là con người.

Gửi các chị em.
Là một người đàn ông tôi quá thất vọng vì bài viết của Quachthutrang, và thất vọng hơn khi biết được rằng, không chỉ có một Quachthutrang ở Việt Nam, mà còn rất nhiều người như cô ấy.

Coi thường những người đàn ông Việt Nam, phủ nhận và chà đạp lên toàn bộ những cố gắng của đàn ông Việt trong thời gian qua, mơ ước hưởng thụ một cuộc sống sung túc,… đó là những điều tôi nhận thấy ở chị em phụ nữ Việt Nam. Tôi không hiểu, đây là kết quả tất yếu của một nền giáo dục chưa hoàn thiện, hay là kết quả của sự hội nhập quá nhanh khiến các chị không đủ hiểu biết để nhận thức đúng- sai. Nhưng dù là gì đi nữa, thì đây cũng là một điều sỉ nhục cho đàn ông Việt Nam, và sỉ nhục cho cả đất nước của chúng ta, trong đó những người phụ nữ làm nên sự sỉ nhục ấy.

Là một người đàn ông sinh ra và lớn lên tại Việt Nam, tôi cũng đã có dịp đi đến nhiều quốc gia trên thế giới. Tôi cũng đã tiếp xúc với rất nhiều những cô gái trên thế giới. Đúng là nhìn họ đẹp, quyến rũ, sexy hơn con gái Việt Nam, họ thông minh và có trí tuệ hơn con gái Việt Nam, nhưng với tôi, tất cả họ đều không thể nào sánh nổi với con gái Việt Nam- quê tôi.

Nói như vậy nhiều người sẽ bảo rằng tôi dở hơi, là nói xạo, nhưng đó là sự thật. Tôi yêu phụ nữ Việt Nam bởi tất cả những gì họ đang có chứ không phải những gì tôi mong đợi. Tôi cũng không kỳ vọng hay bắt họ phải hoàn hảo, bởi tôi biết, ngọc còn có vết, huống chi là con người.

Tôi yêu phụ nữ Việt Nam cũng chẳng phải vì sức chịu đựng của các chị lớn hơn phụ nữ các nước khác, các chị có thể chịu đựng, hy sinh vì chồng con, hoặc chấp nhận sự gia trưởng của tôi, mà tôi yêu phụ nữ Việt Nam bởi mẹ tôi, chị tôi cũng là phụ nữ Việt Nam. Bởi dòng máu Việt Nam cũng đang chảy trong người tôi, và tôi hiểu Việt Nam cần có những người như tôi để vươn ra thế giới.



Tôi yêu phụ nữ Việt Nam bởi tôi muốn sinh ra những đứa con mang dòng máu Việt Nam, chứ không phải lai với một dòng máu nào khác. Tôi muốn tên tuổi và hình ảnh đất nước, con người Việt Nam sẽ được chính những người Việt Nam viết lên và khẳng định, để thế giới hiểu rằng, dân Việt Nam chúng tôi không thua kém bất cứ quốc gia nào trên thế giới. Và tôi muốn thế giới hiểu rằng, người dân Việt Nam yêu dân tộc, cội nguồn của mình như thế nào, để từ đó họ phải tôn trọng chúng tôi.

Tôi nghĩ, chẳng ai chọn được nơi sinh, cũng như chẳng ai chọn được bố mẹ, nhưng ai cũng có thể làm cho nơi mình sinh ra ngày càng trù phú, văn minh hơn, và làm cho bố mẹ mình ngày càng sung sướng hơn bằng những hành động thiết thực. Và chúng ta phải tôn trọng, yêu thương người khác, trước khi đòi hỏi họ phải tôn trọng, yêu thương mình.

Một mình tôi không thể làm lên đất nước Việt Nam, một mình đàn ông không thể làm nên một thế giới nếu không có sự góp sức của những người đàn bà và ngược lại. Cũng như thế, đất nước Việt Nam không thể văn minh hơn nếu như chỉ có đàn ông phải thay đổi, mà các chị cũng nên nhìn nhận lại những phát ngôn của mình.
Lời cuối cùng tôi muốn nói, các chị đừng mang chúng tôi ra so sánh với bất cứ ai, bởi chúng tôi là đàn ông Việt Nam, không phải Tây. Và chúng tôi cảm thấy hãnh diện vì điều đó. Còn nếu ai không cảm thấy hãnh diện vì mình được sinh ra ở Việt Nam, tôi nghĩ người ấy không xứng đáng được sống ở Việt Nam.


Phamtoan...

Nhãn:

Mẹo trang điểm cho chị em công sở quá bận rộn

Nếu như bạn phải làm quá nhiều việc nhà và không có thời gian để trang điểm thì bạn vẫn có thể có khuôn mặt lộng lẫy mỗi sáng đến công sở chỉ với mẹo trang điểm nhanh dưới đây.

Cho dù bận rộn đến thế nào, bạn cũng nên ưu tiên chăm sóc sắc đẹp và thường xuyên trang điểm đơn giản mỗi sáng xuất hiện tại công sở nhé, để ghi điểm với đối tác và đồng nghiệp.


1. Tạo kiểu tóc đơn giản

Những kiểu tóc khi đến công sở không nên được tạo kiểu quá cầu kỳ vì chúng sẽ làm mất nhiều thời gian của bạn. Với chị em bận rộn, bạn chỉ nên chọn một kiểu tóc càng đơn giản càng tốt và phù hợp với hình dáng khuôn mặt bạn. Điều này sẽ giúp bạn tiết kiệm được thời gian làm đẹp mái tóc vào mỗi buổi sáng bận rộn.

Ngoài ra, để cho mái tóc đơn giản có thêm nhiều kiểu tóc quyến rũ, bạn có thể tạo những kiểu như: sấy phồng cho mái tóc, là thẳng tóc hoặc uốn nhanh. Đó là những kiểu tóc đơn giản nhất.

2. Thoa son bóng cho đôi môi

Lúc nào trong túi xách của bạn cũng nên có một thỏi son màu đỏ nhung và một thỏi son bóng màu đỏ hoặc các màu phù hợp khác để tôn thêm sự quyến rũ cho đôi môi căng mịn của bạn nhé.

Áp dụng thoa son bóng không nhòe sẽ giúp đôi môi của bạn trẻ trung và làm đẹp đôi môi một cách nhanh chóng.

3. Không quên chải Mascara

Trước khi áp dụng mascara cho lông mi trên và dưới, bạn hãy thoa một chút nhũ bóng màu xám, màu trắng lên bóng mắt của bạn nhé, để mắt bạn trở nên nổi bật hơn.

Bạn có thể sử dụng ngón tay để áp dụng thoa màu bóng mắt để chúng hài hòa nhất với khuôn mặt của bạn. Bạn nên sử dụng mascara vì nó giúp lông mi của bạn dày và dài hơn, cho cái nhìn quyến rũ hơn.

Lưu ý

- Ngoài dành ra 5 phút mỗi sáng để chú ý trang điểm những điểm chính khi đến công sở, chị em bận rộn nên phải ngủ đủ giấc, cố gắng thư giãn trong ngày, massage thường xuyên trong quá trình làm việc. Đồng thời, chị em hãy dành một chút thời gian cho bản thân để đến các salon làm đẹp nhé.

- Nhổ các sợi lông mày mọc chệch ra ngoài để có hình dáng mày ngài ưa nhìn nhất.

- Sử dụng găng tay trong khi rửa và chế biến các món ăn để tránh làm tổn hại cho cô nàng móng tay xinh và duy trì mẹo chăm sóc móng tay trắng hồng, khỏe mạnh.

- Là phụ nữ, bạn nên có và mang theo một số phụ kiện làm đẹp và trang điểm đơn giản trong túi hoặc ví của bạn giúp sửa chữa hoặc trang điểm lại bất cứ lúc nào cần. Theo đó, bạn nên mang theo kem nền, son bóng, mascara, vài chiếc chun buộc tóc… để có thể sẵn sàng trang điểm ngay lập tức khi phải tiếp khách hoặc các đối tác của công ty đột xuất.

Hà Giang

Nhãn:

Choáng với váy tỷ đồng của Lý Nhã Kỳ

Không ngần ngại rút ví 1,5 tỷ đồng mua 2 trong số những chiếc váy hiếm hoi cuối cùng mà NTK nổi tiếng thế giới Alexander McQueen đã thiết kế trước khi qua đời, Lý Nhã Kỳ khiến ai cũng choáng váng khi diện chúng tại đêm khai trương shop kim cương.


Lý Nhã Kỳ chọn cho mình bộ cánh lộng lẫy và bắt mắt
tại buổi khai trương shop kim cương Enigma tối qua.
Sau nhiều lần dời ngày khai trương để dồn sức vận động bầu chọn Vịnh Hạ Long trở thành một trong 7 kỳ quan thiên nhiên mới của thế giới, hôm qua – 27/11, Lý Nhã Kỳ đã chính thức có buổi khai trương shop kim cương Enigma do mình làm chủ và tổ chức đêm tiệc Enigma gây quỹ từ thiện. Tuy nhiên, điều khiến nhiều người cảm thấy bị “choáng” không phải bởi độ thu hút của những món kim cương, hàng hiệu được trưng bày mà bởi chính từ bộ cánh nữ chủ nhân trưng diện.

Và chiếc váy còn lại là lúc cô mặc để gặp gỡ ngôi sao
Thành Long mới đây tại Hong Kong.
Khai trương shop kim cương, hàng hiệu và đêm tiệc từ thiện có mặt nhiều "đại gia" và giới thượng lưu nhưng Lý Nhã Kỳ vẫn luôn trở thành tâm điểm thu hút sự chú ý, đặc biệt khi người đẹp bật mí về giá trị thật của chiếc váy mình đang diện.
Lý Nhã Kỳ cho biết, chiếc váy cô đang mặc là một trong hai chiếc váy mà cô đã tham gia đấu giá để mua lại từ cuộc đấu giá những mẫu thiết kế hiếm hoi được NTK lừng danh thế giới Alexander McQueen làm ra vài tháng trước khi ông qua đời vào tháng 2/2010.
Theo đó, Lý Nhã Kỳ khiến nhiều người bị "sốc" khi cô tiết lộ mình đã bỏ ra hơn 1,5 tỷ đồng để sở hữu hai chiếc váy "độc" này. Cụ thể chiếc màu đỏ cô đang mặc có giá 40.000 USD, còn chiếc váy cô đã mặc khi chụp chung với Thành Long có giá 35.000 USD.
Ngoài chiếc váy có giá "khủng" và những món kim cương đang đeo trên người khiến người khác bị "choáng", Lý Nhã Kỳ còn tạo bất ngờ khi cho biết đôi giày cô đang mang cũng có giá "khủng" lên tới 15.000 USD.

Và diễn viên điện ảnh Jonny Trí Nguyễn cũng góp mặt. Kết thúc đêm đấu giá, ban tổ chức đã nhận được 6 tỷ đồng tiền ủng hộ vào quỹ từ thiện từ các "mạnh thường quân". Do các món hàng đấu giá được đưa ra mức giá khởi điểm quá cao nên một số nghệ sĩ Việt đã hoàn toàn ngồi lặng im thay vì đứng ra đấu giá với nhiều "đại gia" khác.

Nhãn: