Quần áo

Quần áo

28 thg 11, 2011

Nếu em còn trinh, anh sẽ...

Anh đã từng nói như thế khi biết tôi không còn trong trắng. Chả lẽ, tình yêu trong anh không đủ lớn, không thể bỏ qua cho quá khứ của tôi sao?

“Giá như em còn trinh tiết thì có lẽ mẹ anh đã không coi thường em đến vậy.” Câu nói phũ phàng của chính người chồng mà tôi yêu thương rất mực đã dày xé tâm can tôi suốt những tháng qua. Thì ra từ trước tới giờ anh không hề che giấu cho tôi chuyện đó. Vậy mà anh đã hứa hẹn, đã thề thốt rằng, không có người thứ ba biết chuyện của tôi.

Tôi đau đớn không biết có nên tiếp tục sống trong căn nhà ấy không nữa. Từ ngày về làm dâu, chỉ được những bữa đầu là mẹ chồng chiều chuộng tôi, chăm sóc tôi. Còn những ngày sau ấy tôi không hiểu vì sao mẹ thay đổi hẳn thái độ. Nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu. Tất cả là do anh.

Cũng không thể trách chồng, chỉ trách bản thân đã tin lầm, đã lấy nhầm người để rồi giờ đây chịu cảnh oan trái và bị coi thường. Bao lâu nay tôi chưa sinh con cho mẹ chồng cũng chỉ vì công việc của tôi còn phải đi lại nhiều, phải thăng tiến vì chỉ còn gần năm nữa thôi là tôi sẽ được lên chức. Vì thế tôi phải cố cũng chỉ vì gia đình, vì đứa con sau này của chúng tôi.

Nhưng mẹ chồng và chồng nào có tin tôi. Họ cho rằng tôi lấy cớ đi lại, lấy cớ công việc để quan hệ mờ ám bởi tôi vốn là hướng dẫn viên du lịch.

Và lần ấy, không hiểu vì bức xúc gì mẹ mà đã đay nghiến và xúc phạm tôi, mẹ bắt tôi nghỉ việc ở nhà sinh con cho mẹ bế. Tôi nhất định không đồng ý và mong mẹ thông cảm thì mẹ chỉ thẳng vào mặt tôi mà rằng: “Nếu cô không chấp nhận thì cô ra khỏi cái nhà này cho tôi”.
Tôi nghẹn đắng cổ không nói được lời nào. Bao nhiêu năm nay tôi làm dâu cũng không để lại trong lòng mẹ chút tình cảm nào hay sao. Đến người dưng khi sống gần nhau họ cũng còn quý mến, yêu thương và lưu luyến khi chia tay. Vậy mà chuyện mẹ chồng con dâu sao lại đau đầu đến vậy.

Tôi mang chuyện của mẹ đi nói với anh không mong anh bênh vực mà chỉ muốn chia sẻ và để anh hiểu cho tôi nhưng thật không ngờ, anh lại buông những lời đay nghiến đau đớn: “Giá như em còn trinh tiết thì có lẽ mẹ anh đã không coi thường em đến vậy.” Tôi sững sờ trước thái độ của chồng . Chồng tôi, người tôi yêu thương bao năm qua là đây sao? Tôi không thể chịu đựng được khi anh nói ra những điều đó. Chẳng phải bí mật này đã nói là chỉ có anh và tôi biết? Anh đã mang chuyện ấy nói với mẹ từ khi nào và để làm gì, hay anh muốn cả đời này tôi mang tiếng xấu?

Một người anh từng yêu thương và bây giờ đã là vợ anh mà anh lại không chút thương xót, không bảo vệ. Anh còn đứng về phía mẹ để đày đọa tôi. Tôi đã làm chuyện gì sai? Bao nhiêu năm qua làm dâu tôi đã tròn trách nhiệm. Công việc bề bộn nhưng tôi đã cố gắng chăm lo cho gia đình chu đáo. Vậy mà anh có điều gì không hài lòng về tôi?

Phải chăng anh đang dày vò tôi và dày vò chính bản thân mình vì “tội mất trinh” của tôi? Chẳng phải anh đã chấp nhận tôi và chấp nhận sự thật ấy? Anh đã hứa hẹn cả đời này sống bên tôi hạnh phúc, bảo vệ tôi bất kì lúc nào và nơi đâu. Anh đã quên hết rồi sao?

Tôi thật lòng không còn muốn tiếp tục vỏ bọc gia đình giả tạo này nữa. Tôi muốn được giải thoát, muốn thoát khỏi anh, người chồng mà bấy lâu nay tôi yêu thương và kính trọng.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ