29 thg 7, 2011
28 thg 7, 2011
Lindsay và Paris Hilton lại thân thiết?
Lindsay Lohan đến một bãi biển của của Hilton cùng với một số người bạn thân của Paris, danh sách khách mời còn có cô em gái Nicky Hilton, nữ diễn viên Emma Roberts và ngôi sao Lukas Haas của phim “Inception”.
Một nguồn tin tại bữa tiệc cho hay, "Mọi người đều rất ngạc nhiên khi Lindsay đên và chúng tôi đã nghĩ rằng họ không bao giờ lại thân thiết được như thế. Đặc biệt hơn, ngay sau đó, họ đã ôm nhau rất chặt."
Trước đây, vào khoảng tháng 10/2005, cô nàng tóc vàng Paris bắt đầu hẹn hò với Stavros Niarchos III, người yêu cũ của Mary-Kate Olsen. Lindsay tuyên bố, Mary-Kate là bạn của mình và cô rất khó chịu khi Paris cướp bồ của bạn cô.
Lilo còn vạch tội Paris, thể hiện đẳng cấp của một "Cô gái lắm chiêu" khi cô tố cáo kiều nữ tóc vàng Paris từng tấn công cô qua hộp thư thoại. Lilo còn tâm sự trên Ellekhi đá xoáy về về cuốn video sex của Paris cùng người tình Solomon. "Tôi nhận được những tin nhắn bẩn của Paris. Cô nàng thật có năng khiếu quay video".
Nhãn: Sao
Lý do phụ nữ vờ lên đỉnh...

LÀM GÌ ĐỂ GIÚP NÀNG |
1. Tất cả những gì bạn có thể làm là chắc chắn bạn đang làm nàng thoải mái, hạnh phúc. Đầu tiên, hãy tập trung làm cô ấy thấy thoải mái. Nếu không chắc thì nên hỏi. Phụ nữ không phải là robot, thế nên đừng bao giờ giả định rằng bạn đã nhìn thấy Jenna Jameson thoát y trong phim khiêu dâm như thế nào thì nàng sẽ phải làm đúng những động tác như thế. |
|
2. Nếu nàng quá bận rộn hay căng thẳng, hãy giúp nàng nhẹ bớt gánh lo bằng cách nấu ăn hay dọn dẹp nhà cửa. Với phụ nữ thì sự cực khoái liên quan tới cả thể xác và tinh thần với mức độ như nhau. Hãy cho nàng biết nàng tuyệt như thế nào và bạn yêu nàng như những gì hiện hữu. |
|
3. Và, cho dù thế nào, cũng đừng rơi vào bẫy nghĩ rằng mình biết tất cả. Như Lou Paget, một chuyên gia tình dục và tác giả cuốn sách Orgasm: How to Have them, Give them, and Keep them Coming đã nói: “Đừng bao giờ nói với người phụ nữ rằng tất cả những cô bạn gái khác của nàng đều tới, đều lên đỉnh cả. Nàng biết rằng họ cũng như nàng thôi ;) ”. |
Nhãn: Gia đình
Mỹ nhân Hàn táo bạo diện váy khoe đường cong


















Nhãn: Làm đẹp
Mẹ nghe điện thoại, con tím người trong xô nước

đã có thể xảy ra với trẻ
Bệnh viện Nhi Đồng 2 thường xuyên tiếp nhận bệnh nhi bị tai nạn nước, không ít cháu do ngạt nước quá lâu đã di chứng não phải sống đời sống thực vật, thậm chí tử vong.
Để tránh tai nạn trên, các bác sĩ khuyên phụ huynh không nên rời mắt đối với trẻ nhỏ hiếu động và nên đậy tất cả dụng cụ chứa nước.
Nhãn: Đời sống
Nhức mắt thời trang… hở trên phố
Nếu có dịp gặp gỡ một cô gái ăn mặc quá hở hang thì dù tính cách dễ chịu, ăn nói hay nhưng ấn tượng ban đầu như vậy cũng sẽ làm giá trị của cô ấy giảm ít nhiều. Và cũng ít người có ý định sẽ làm quen nghiêm túc với cô gái hở hang, có chăng chỉ để trêu ghẹo, bông đùa".
Dù hiện nay, mọi người đã có cái nhìn thoáng hơn về thời trang nhưng ăn mặc hở hang, mát mẻ một cách thái quá, thậm chí đến mức độ phản cảm là khó chấp nhận.
Anh Nguyễn Công Tuấn, nhân viên chứng khoán thừa nhận: “Mùa hè nóng nực, tôi cũng muốn bạn gái ăn mặc thoải mái nhưng hở hang là không chấp nhận được. Khó tìm được chàng trai tử tế nào đồng ý cho bạn gái mình hở cả tấm lưng cho thiên hạ bình phẩm. Những lời bình phẩm đó không thể là những lời khen…”.
Với nữ giới đã đi một lẽ, song tình trạng “khoe thân” ở nam giới cũng không phải là hiếm. Nếu có dịp dạo phố vào những buổi chiều hè, rất dễ dàng bắt gặp những anh chàng cởi trần, mặc quần soóc thản nhiên lái xe máy hay ngồi vắt vẻo ở những quán xá vỉa hè.
Nhiều anh chàng còn tự tin khoe những khối thịt thừa ngồn ngộn, chưa kể những người kết bạn với “bia vỉa hè” nên bụng to như chiếc trống ếch. Nhiều bạn nam giới tuổi thanh, thiếu niên còn mặc những trang phục dị hợm cạp trễ, hở cả quần lót bên trong.

Nhãn: Giới trẻ
Thu Minh: Chia tay để chạy theo người đàn ông khác
- Chị có hay đi chùa?
- Tôi có đi chùa nhưng không thường xuyên. Đôi khi tôi cũng muốn tâm linh, cầu khấn điều gì hoặc đi trả lễ một chuyện gì đó. Thông thường, tôi đi chùa vào dịp đầu năm. Nhưng bây giờ, người đi chùa đầu năm đông nên tôi rút kinh nghiệm đi vào ngày mùng 5, 6 Tết. Tôi nghĩ đi chùa mà đông đúc, ồn ào thì tâm tôi không tĩnh.
- Tâm linh ảnh hưởng gì đến những quyết định của chị trong cuộc sống?
Hai đứa yêu nhau 8 năm liền nhưng không làm được album nào. Nhiều người nhìn vào thấy chúng tôi thuận lợi như anh Hoài Sa làm hòa âm, phối khí, chỉ tốn tiền vào phòng thu, tôi không phải bỏ thêm gì. Con anh Hoài Sa khi quen với tôi, mặc dù có tài nhưng công việc vẫn chưa bật lên được, chưa được mọi người biết nhiều.
Nhưng khi chúng tôi chia tay cả hai đứa đều bật lên. Anh Sa trở thành một nhạc sĩ hòa âm có thương hiệu, được mọi người trong giới nghệ thuật thừa nhận, tham gia rất nhiều chương trình lớn mang tính nghệ thuật cao. Sau khi chia tay tôi, anh cũng có một loạt những bài hit. Kể cũng lạ. Trước đây nhiều người gọi chúng tôi là một cặp kim đồng ngọc nữ, người hát người đàn, bổ sung cho nhau hoàn hảo. Nhưng thực tế ngược lại hoàn toàn. Chúng tôi chỉ thăng hoa sau khi chia tay nhau (Cười).

- Tôi chẳng biết nữa. Khi tôi quen người thứ hai cũng thế. Khắc khẩu. Tuổi khắc nhau, tứ hành xung. Người ta tuổi Hợi, tôi tuổi Tỵ. Cả hai cãi nhau suốt ngày, kéo dài suốt 4 năm, đau khổ vật vã không làm được chuyện gì. Từ đó, tôi tin vào số phận.
- Bây giờ chị đã chọn được người hợp tuổi với mình?
- Không. Đợt vừa rồi tôi mới biết anh Sa không hợp tuổi với mình là bởi người vừa rồi cũng bằng tuổi anh ấy. Nhờ đấy tôi mới “khai đao” ra chuyện chia tay với anh Sa là phải. Giờ tôi ngẫm lại thấy đúng.
- Yêu nhau 8 năm, chị chia tay vì lý do gì? Bởi sự kết hợp không ăn ý và không bật lên được như mong muốn của chị?
- Vì tôi phản bội và yêu người khác. Duyên số hết, tự động có điều gì khiến mình phải chia tay. Điều tôi hối hận duy nhất là nếu bây giờ phải chấm dứt một mối tình, tôi sẽ không chấm dứt theo cách đó, bởi nó làm người khác tổn thương. Anh Sa đã không nhìn mặt tôi suốt 3 năm.
- Điều gì khiến cho mối quan hệ của hai người bình thường hóa được, bởi nếu không lầm thì sự thành công sau này của chị cũng có sự tái hợp của anh Hoài Sa?
- Đến một lúc, trong lòng đã gỡ bỏ được những khuất mắc người ta sẽ hiểu và thông cảm cho nhau hơn. Có lẽ Hoài Sa cũng hiểu trong sự ra đi của tôi có một phần lỗi của anh. Đó là sự thiếu quan tâm khiến tôi chưa tạo được niềm tin về sự gắn bó lâu dài nên dẫn tới quyết định ra đi.
- Khi quyết định chia tay với anh Sa, chị chạy theo điều gì?

- Chị Khánh Du, một người bạn của chị từng nhận xét: "Nhìn Thu Minh như vậy thôi nhưng vẫn còn non lắm". Chị nghĩ sao?
- Chị Du vẫn nói với tôi nhiều lần về điều đó. Chính tôi non nớt nên những người bạn nghề như chị Mỹ Lệ, chị Khánh Du mới thương. Trong mắt của các chị, tôi còn nhỏ, còn nóng nảy, cư xử cảm tính. Qua những nhận xét của các chị, tôi thấy tình cảm của họ dành cho một đứa em. Các chị thương yêu và quý tôi vì tôi sống thật. Nếu dày dạn kinh nghiệm, xử lý mọi thứ quá hoàn hảo bạn sẽ không còn chân thật nữa.
- Khi dàn xếp những vụ lùm xùm như đụng độ “Đường cong” với Uyên Linh, chị vẫn tỏ ra rất… đàn chị?
- Rõ ràng về tuổi đời và nghề của tôi so với Uyên Linh, tôi là đàn chị. Nhưng với chị Mỹ Lệ, Khánh Du tôi lại là đàn em dù chúng tôi cùng thời nhưng các chị lớn tuổi hơn. Tôi là người có tuổi nghề lớn hơn tuổi đời. Năm 16 tuổi tôi đã đoạt giải nhất cuộc thi Tiếng hát truyền hình và nổi tiếng. Có nhiều người như anh Đàm Vĩnh Hưng, dù lớn tuổi đời hơn nhưng tuổi nghề bằng nửa tôi, bởi tôi hát từ khi còn là thiếu nhi.
Vừa rồi, tôi nói chuyện với Đức Tuấn, Đoan Trang, mấy đứa còn nói là: "Hồi nhỏ tôi thần tượng bà lắm”. Đó là vì ngày xưa tôi hát mấy bài của chú Ngô Quang Lục trong băng đĩa thiếu nhi, mấy đứa chúng nó nghe hoài.
- Có chứ. Tính tôi nóng, thẳng thắn và đôi khi không kìm được. Sau những sự cố bởi sự thiếu kiềm chế, tôi rút kinh nghiệm nhưng hôm sau lại… quên.
- Chị có hay đọc sách không?
- Lúc trước tôi có thời gian nên đọc. Còn bây giờ, tôi chủ yếu đọc tin tức trên mạng. Hồi nhỏ tôi đọc nhiều, từ truyện kiếm hiệp, Tây Du Ký, tiểu thuyết của phương Tây... Gần đây, khi thất vọng trong chuyện tình cảm, cuộc sống, tôi đọc những cuốn sách “Gieo hạt giống tâm hồn”. Chúng giúp tôi thấy cuộc sống có những cái còn tệ hơn những gì mình đã trải qua. Đằng sau những điều tệ luôn có những sự chia sẻ.
- Những lúc rảnh rỗi, chị giải trí như thế nào?
- Tôi thích đi biển, đi nước ngoài chơi và shopping. Nếu có thời gian ngắn ngày không đi hát, tôi đi tập thể dục, hẹn hò với bạn bè ăn uống, cà phê, nói chuyện. Tôi cũng đi spa, massage. Mỗi ngày tôi tập thể dục khoảng 2 tiếng, có lúc nhiều hơn. Riêng tập thể dục, tôi chỉ thích đi một mình, bởi rủ người đi chung không tập trung được. Tập một mình tôi thấy được sự yên tĩnh, nảy ra trong đầu những ý tưởng mới. Khi vào phòng tập, tôi nhắm mắt lại thư giãn và ngẫm nghĩ. Nhưng đi ăn với bạn bè dứt khoát phải đông, như thế mới vui. Khi về nhà, tôi cũng chỉ muốn một mình, không muốn nói chuyện vì cả ngày đi ngoài đường, nói chuyện với mọi người quá nhiều rồi.
- Chị không muốn nói chuyện với cả gia đình, bố mẹ khi về tới nhà?
- Thường tôi về nhà đã trễ, bố mẹ đi ngủ. Nếu về sớm hơn, tôi cũng ngồi với bố mẹ một lúc. Tôi không nói nhưng ngồi nghe bố mẹ. Một ngày, chỉ gặp bố mẹ được 10 phút. Hai cụ cũng hay góp ý về công việc của tôi, hoặc tâm sự về chuyện gia đình, con cháu.
- Là nghệ sĩ thường xuyên vắng nhà thường xuyên. Chị giải quyết những mối quan hệ trong gia đình như thế nào?
Nhãn: Sao
Ca sĩ Đức Tuấn: Tôi có nhiều bạn thuộc thế giới thứ ba
"Không chỉ thế giới thứ ba thôi đâu, thế giới thứ tư cũng có nữa" - Đức Tuấn chia sẻ.

“Tôi chưa bao giờ phân biệt những người thuộc thế giới thứ nhất, thế giới thứ hai hay thế giới thứ ba. Vì thế tôi không có những cảm nhận gì khác biệt cả”. ảnh: T.L |
Người ta vẫn quen với một Đức Tuấn lạnh lùng đến độ kiêu mạn trên sân khấu chứ chưa bao giờ thấy anh khóc. Ấy vậy mà anh đã khóc khi hát “Bà mẹ Gio Linh” trong đêm nhạc của Phạm Duy. Anh đang muốn thay đổi hình ảnh của mình trên sân khấu?
- Lạnh lùng ư, tôi lạnh lùng bao giờ nhỉ? Có sự nhầm lẫn nào chăng? Tôi thấy dạo này mình vui tươi, nhí nhảnh hơn xưa nhiều mà (cười). Người ta hay nói tôi chỉn chu đến độ nghiêm khắc là vì âm nhạc tôi theo đuổi khiến tôi phải như vậy. Bài nào vui thì tôi thể hiện trạng thái vui tươi, hớn hở. Bài nào buồn thì tôi phải buồn theo thôi. Không thể ngược lại được, lúc đó hát ai nghe nữa. Tôi hát theo cảm xúc của ca khúc chứ không phải hát theo cảm xúc của cá nhân mình ở thời điểm đó.
Bài “Bà mẹ Gio Linh” tôi đã thể hiện 6 - 7 lần. Dường như lần nào khi hát bài này tôi cũng khóc. Ngoài ca khúc này còn có ca khúc “Kiếp nào có yêu nhau”, “Áo anh sứt chỉ đường tà”... những bài hát này nếu không cố kìm nén cảm xúc trước khi lên sân khấu thì kiểu gì cũng vừa hát vừa rơi nước mắt.
Nhưng ngoài đời, có vẻ như anh không thuộc tuýp người nhanh rơi nước mắt như vậy?
- Không! Chính ở ngoài đời tôi mới là người dễ khóc. Tôi cực kỳ dễ rơi nước mắt, nhưng toàn rơi nước mắt cho người khác chứ chưa bao giờ rơi nước mắt cho mình. Tôi không thuộc tuýp người sống theo quan điểm “cảm xúc thì phải biết kiềm chế”. Tôi sống thoải mái lắm, vui thì sẽ thể hiện ra mặt là vui, buồn thì thể hiện là buồn. Xem một bộ phim xúc động tôi vẫn khóc như thường dù lúc đó xung quanh mình có rất nhiều người. Tôi thấy việc kiềm chế những cảm xúc thật của mình là hết sức vô lý.
Nhạy cảm thế nên anh mới cố tình tạo cho mình vẻ bọc khó gần?
- Tôi chưa nghe ai nói tôi khó gần cả. Những người tôi đã từng gặp toàn nói tôi là người dễ nói chuyện đấy chứ. Tuy nhiên, những người tôi không quen thì tôi không thích tiếp xúc. Một khi đã không quen hoặc không có lý do gì để bắt chuyện thì tôi chẳng bao giờ chủ động cả. Có lẽ thói quen đó khiến tôi bị mọi người nhìn nhận khác đi chăng?

Bản thân anh không xếp mình vào đám đông âm nhạc, mà chọn một thị phần ít có chỗ cho người văn hóa không cao. Anh không sợ mình chới với trong ốc đảo cô đơn?
- Cái đó là người viết nhận định và nói, tôi không nói. Còn tôi, tôi xác định rất rõ thị phần âm nhạc của tôi là đối tượng nào, đám đông đó ít hay nhiều, tập trung ở đâu, đang tăng lên hay giảm đi từng ngày... Nhưng không dại gì tôi hét toáng lên những điều đó cả. Có như vậy thì mới tạo ra được sự cạnh tranh chứ. Những người không nằm trong số đông đó, khi nhìn vào có thể sẽ nói này nói kia nhưng cuối cùng cũng có mang lại lợi ích gì cho tôi đâu?
Cũng vì thế mà người ta luôn nghĩ về anh như một chàng ca sĩ khôn ngoan đến mức… nhạt nhẽo?
- Tôi thấy bình thường. Nhìn nhận khách quan thì thấy mình là người thẳng thắn, dám nói lên sự thật khi cần thiết. Những sự thật mà một số người chẳng bao giờ chịu thừa nhận. Không chịu thừa nhận nên người ta mới gán cho tôi là ngông nghênh, ngạo mạn, kiêu căng... Tôi chấp nhận mình bị thiệt thòi khi nói ra sự thật, bởi ông bà xưa đã dạy “Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng”. Thà tôi bị mất lòng còn hơn phải đóng kịch.
Showbiz Việt đâu thiếu những lời nói thật. Họ nói thật mà vẫn khiến mọi người xích lại gần còn anh nói thật thì lại bị mọi người lên án?
- Ai dám chắc những con người phát ngôn và phân tích vấn đề một cách ấu trĩ, trẻ con đó là đại diện cho đa số khán giả của âm nhạc. Nếu nhìn nhận họ là khán giả thì nên xem xét lại khái niệm này. Tôi dám chắc, những khán giả chân chính không bao giờ muốn những con người như thế làm đại diện cho mình. Và tôi nghĩ, những người đang cố tình đẩy cho sự việc vừa rồi trở nên nghiêm trọng không phải khán giả của tôi.
Tôi cũng nói thẳng luôn, bài báo viết về tôi gần đây trên một trang mạng là một sự ấu trĩ. Tôi thấy trang mạng đó không đáng để tôi phải nhờ luật sư khởi kiện. Rất nhiều thông tin trong bài báo nói không chính xác, không hề được kiểm chứng lại trước khi xuất bản. Bài báo đó giật tít “Đức Tuấn mắng Phạm Hoài Nam thiếu văn hóa” và ghi theo nguồn của một tờ báo khác nhưng sự thật thì cái tít đó và một số chi tiết không đúng trong bài không hề xuất hiện trong tờ báo đã đăng.
Riêng về danh xưng “Divo”, chính anh là người đưa ra thuật ngữ đó khiến mọi người thấy mập mờ, khó hiểu đấy chứ?
- Nó là một thuật ngữ chuyên môn và ai muốn hiểu như thế nào thì hiểu. Ai có nhu cầu hiểu thì tự động mà đi tìm ý nghĩa thực của nó. Tôi không thấy mình có đủ lý do và mục đích để phải giải thích về chuyện đấy. Với tôi, nó đơn giản chỉ là một danh xưng và người ta sử dụng ở những chỗ nào cần sử dụng nó. Ai không chấp nhận danh xưng ấy thì đừng có sử dụng, đơn giản vậy thôi.
Đôi khi tôi cũng thấy tội nghiệp cho một số người, phát ngôn thì rất mạnh miệng nhưng họ càng phát ngôn thì càng chứng tỏ sự thiếu hiểu biết của mình. Cho nên khi phát ngôn thì phải cẩn thận, tôi phát ngôn điều gì cũng là đã suy nghĩ kỹ rồi mới nói.
Yêu bản thân đến mức cuồng dại, đôi khi phạm vào ranh giới của sự ích kỷ… và đó là cách anh “ngông” trong âm nhạc?
- Chuyện này có gì đâu là ghê gớm. Trong nghệ thuật, tôi là một người rất ích kỷ. Mà không, phải nói tôi là người cực đoan trong nghệ thuật mới đúng. Bất cứ một sự xuề xòa, dễ dãi, dễ thỏa hiệp... tôi đều không chấp nhận. Tôi không bao giờ cho phép mình phạm vào một trong những điều đó. Và tôi cũng không cho phép người ta đối xử với âm nhạc theo kiểu đó. Chính vì sự cực đoan đó nên người ta luôn nghĩ tôi yêu mến bản thân quá và ích kỷ quá.
Còn tôi có chơi ngông hay không thì mọi người tự nhìn nhận đi. Vì âm nhạc tiến hay lùi là cũng do những sự đó mà ra. Nếu người ta cứ dễ dãi, xuề xòa, dễ thỏa hiệp... thì liệu âm nhạc và con người âm nhạc của người ta có tiến lên được hay không? Còn tôi, tôi cố gắng làm những gì tốt nhất khi đến với âm nhạc bởi âm nhạc là tình yêu lớn nhất của tôi. Bất cứ ai xâm phạm đến “lãnh địa” tình yêu này tôi đều không cho phép. Họ có thể đối đãi với âm nhạc của người ta như thế nào cũng được, nhưng đối đãi với âm nhạc của tôi như thế thì tôi sẽ phản ứng lại ngay.
Và anh sẽ không màng đến sự ghét bỏ của những người xung quanh?
- Bao nhiêu người sẽ ghét bỏ tôi vì những chuyện đấy? Tôi nghĩ, khán giả thời nay tinh tế lắm. Nếu mình vì sự yêu thương mà nhắm mắt làm những điều như đã nói thì đó mới là sự coi thường khán giả. Tôi nói thật, dùng lời lẽ ngon ngọt để lấy lòng khán giả không khó, cơ bản là mình có thích thực hiện điều đó hay không thôi.
Tôi vẫn là con người cũ hoàn toàn
So với năm 2000 – thời điểm anh được biết đến nhiều nhất với giải Nhất tiếng hát truyền hình TP.HCM thì bao nhiêu phần trăm con người anh không còn như cũ?
- Dường như vẫn còn hoàn toàn đấy. Tôi vẫn thế. Bao nhiêu năm không có gì thay đổi. Có chăng là thêm chứ không bị mất đi. Tình yêu dành cho âm nhạc, sự say mê công việc... vẫn không giảm bớt đi nhưng kinh nghiệm thì dày dạn lên, nó làm cho tôi tự tin hơn khi bước những bước dài trong nghiệp hát.
Còn con người ngoài đời thì chưa mảy may thay đổi. Từ bé đến giờ tôi vẫn giữ cá tính sống ấy, vẫn là người thung dung, tự do tự tại, thích điều gì sẽ làm cho bằng được, không bị tác động nhiều bởi ngoại cảnh và luôn giữ mọi thứ trong trạng thái đơn giản...
Có thể gọi đó là một sự cứng đầy hay bảo thủ?
- Không, đó là tính cách cố hữu trong tôi từ lúc còn bé. Ngay khi mới bước chân vào nghiệp hát, tôi đã xác định cho mình một lập trường rất vững chắc. Thế nên, dù thời gian hay ngoại cảnh hay bất cứ một thế lực vô hình nào đó có tìm mọi cách thay đổi thì tôi vẫn không lung lay, nao núng gì đâu.
Trong gia đình anh, ai giống tính anh nhiều nhất?
- Cả gia đình tôi ai cũng vậy hà. Không thích sự xum xoe, không thích sự ngọt ngào giả tạo... Bố mẹ tôi giờ ở nhà vẫn vậy, có gì nói đấy mặc dù nói thật đôi khi không làm người khác vui lòng.
Lúc anh đi hát, người thân trong nhà có tỏ ra lo ngại cho anh khi anh “đậm đặc tính cách gia đình” ấy?
- Tôi cũng không nhớ nữa. Hồi đó tôi sống vô tư, hồn nhiên và đơn giản lắm! Tôi thấy quan trọng là được làm những gì mình thích. Và chắc mọi người thấy tôi hết lòng với niềm đam mê của mình nên cũng chẳng tỏ ra lo lắng gì. Cũng không ngăn cản điều gì vì mọi người trong nhà rất hiểu tính tôi, ngăn cản cũng không có được.
Yêu tôi thì phải chấp nhận làm “vợ bé” của âm nhạc
Được biết bạn bè anh tương đối nhiều. Vậy giữa hai phái, nam - nữ, phái nào anh nhiều bạn hơn?
- Tôi chưa ngồi thống kê giới tính bạn bè bao giờ nên đến giờ vẫn chưa định lượng được điều này. Để một ngày đẹp trời nào đó tôi thử ngồi nhẩm tính xem, biết đâu lại tìm được nhiều điều thú vị.
Anh thích điều gì nhất ở phái nam và điều gì nhất ở phái nữ?
- Tôi rất nhất quán, thích sự chân thật, chủ động, hiện đại... điều này tôi thích ở cả hai phái...
Anh có nhiều bạn thuộc “thế giới thứ ba” không? Anh cảm nhận gì về cuộc sống của họ?
- Không chỉ thế giới thứ ba thôi đâu, thế giới thứ tư cũng có nữa. Cuộc sống này rộng lớn như thế và một người yêu cuộc sống đến cuồng dại như tôi sao lại không tiếp cận với những mảng màu sáng - tối ấy. Không chạm đến mọi ngóc ngách của cuộc đời thì sao biết cuộc đời này đẹp đến cỡ nào.
Tôi chưa bao giờ phân biệt những người thuộc thế giới thứ nhất, thế giới thứ hai hay thế giới thứ ba vì thế tôi không có những cảm nhận gì khác biệt cả. Tất cả tôi đều xem là bạn và chơi với nhau đúng nghĩa là bạn bè, đồng nghiệp...
Nhưng cũng bởi sự gần gũi, hòa đồng đó mà anh luôn là tâm điểm của sự nghi ngờ về giới tính?
- Những sự nghi ngờ đó mang đến cho mình lợi ích gì mà mình phải quan tâm? Suy cho cùng, nghi ngờ vẫn chỉ đơn giản là những dấu chấm hỏi luẩn quẩn trong vòng quay của cuộc đời mà thôi. Nó không làm tôi khác đi và cũng không lấy đi, không mang lại cho tôi hơn những gì tôi đang có. Tôi cần nhiều thời gian để dành cho âm nhạc, cho gia đình, bè bạn và bản thân hơn là quan tâm đến những thị phi ngớ ngẩn đó.
Đặt giả sử, một ngày nào đó, người ta vô tình bắt gặp anh tay trong tay với một chàng trai đi trên những góc phố vắng. Lúc đó anh có dám công khai nói to lên với mọi người rằng: Ừ, tôi là như thế đấy...
- Tôi cứ nghĩ tôi yêu ai là chuyện của tôi chứ? Có thể cô bé này, có thể cô bé kia... đó là chuyện của tôi. Và nếu thật sự yêu một ai đó đi nữa thì tôi chẳng dại công bố ra làm gì. Mà ngộ một điều là xưa nay tôi yêu ai tôi đều rất rõ ràng, chẳng cố tình dấu diếm gì hết, đúng nghĩa là “yêu trong ánh sáng” luôn đó. Tôi chẳng che dấu bao giờ để đến mức phải công khai.
Nhưng dù yêu ai đi nữa, nếu người đó làm ảnh hưởng đến tình yêu âm nhạc của tôi thì sẽ hẹn tình ấy đến kiếp sau. Yêu tôi thì phải chấp nhận làm “vợ bé”; “Vợ cả” của tôi chính là âm nhạc (cười).
- Cảm ơn Đức Tuấn về cuộc trò chuyện!
Nhãn: Sao