Quần áo

Quần áo

8 thg 12, 2011

Trả thù đời bằng những cuộc tình chóng vánh

Em như một thứ đồ chơi “công cộng” mà bất cứ gã đàn ông nào ham của lạ hay có vấn đề về sinh lý cũng có thể tìm đến và sử dụng được, như một chiếc điếu cày được bà bán nước mời chào ngay đầu phố.

Đã bao lần em định viết lên đây dòng tâm sự thật của đời mình, dù biết rằng đó chỉ toàn là những điều xấu xa, tồi tệ chứ chẳng hay ho tốt đẹp gì. Thưa các anh, chị em năm nay mới có 23 tuổi mà đã có thời gian quan hệ tình dục kéo dài được những 5 năm, qua tay biết bao nhiêu người đàn ông, đủ cả lớn, bé, trẻ già. Tất nhiên không phải vì tiền bởi em không phải là một con đĩ.

Cũng được sinh ra trong một gia đình khá giả, đàng hoàng, tử tế bố là bộ đội xuất ngũ còn mẹ là giáo viên tiểu học. Đáng ra cuộc sống của em cũng được trải thảm bằng nhung, bằng lụa, bằng những ước mơ đủ cả sắc màu. Nhưng chỉ một chút ham chơi, đua đòi thời con gái mà em đã đánh mất mình, để rồi trượt dài trên con đường tội lỗi, đánh mất bản thân mình bằng những cuộc tình chóng vánh...

Như bao nhiêu cô gái mới lớn cùng thời, khi còn ngồi trên ghế nhà trường em cũng có một tâm hồn mơ mộng, lãng mạn và mơ ước về một tình yêu đẹp. Và rồi như hiểu đươc tấm lòng, ông trời cũng cho em gặp được một tràng trai hội tụ đủ những gì em mong muốn. Em đã yêu say đắm, mãn nguyện và tự hào vẽ lên bao những viễn cảnh về một tương lai tươi đẹp, hạnh phúc về cuộc đời như câu chuyện cổ tích.

Trong khi em đang trong men say tình ái, không nghi ngờ, ngần ngại trao cho người yêu tất cả những gì quý giá nhất của đời người con gái thì người yêu em lại dần lộ rõ là một gã sở khanh chuyên đi lừa tình những cô gái nhẹ dạ như em. Khi đã no xôi, chán chè và biết em mang trong mình đứa con của hắn, thì hắn đã cao chạy xa bay, bỏ lại em một mình trước những khó khăn, sóng gió của cuộc đời. Em phải một mình vào bệnh viện giải quyết hậu quả trong sự uất hận, căm hờn và tủi nhục.

Sau cú sốc tinh thần đầu tiên đó tâm hồn em đươc phủ lên bằng một lớp vỏ bọc chai lì, vô cảm. Mất đi sự trong trắng, trinh tiết và cay cú hơn khi bị phụ tình, em lao vào ăn chơi, sa đà vào những trò nhảm nhí vô bổ không coi gia đình, trời đất là gì. Em đã coi nhà nghỉ là chốn dừng chân của mình, và coi rượu ngoại, âm thanh nhạc sàn chát chúa là những thứ gia vị không thể thiếu trong cuộc sống sinh hoạt mỗi ngày...

Cũng bắt đầu từ đây, để trả thù đời, trả thù người đàn ông bội bạc ấy. Và cũng nghĩ rằng mình chẳng còn gì để mất, thêm một lần nữa cũng có sao đâu? Em có thể vui vẻ, qua đêm bất cứ khi nào và với bất kỳ ai khi có nhu cầu và gợi ý. Em như một thứ đồ chơi “công cộng” mà bất cứ gã đàn ông nào ham của lạ hay có vấn đề về sinh lý cũng có thể tìm đến và sử dụng được, như một chiếc điếu cày được bà bán nước mời chào ngay đầu phố.

Cuộc sống của em cứ trượt dài theo ngày tháng, cùng những mối tình chóng vánh với những gã không hề quen biết cũng chẳng để lại dư âm gì trong suy nghĩ của em. Để rồi hôm nay đây khi em cảm thấy sức mình đã tàn, thân mình đã kiệt vội bừng tỉnh nhìn lại cuộc đời thì em chẳng còn gì nữa. Cuộc sống ư? Không biết với em giờ đây là thiên đàng hay địa ngục? Em phải làm sao trước cuộc đời này đây?

Muangau...

Nhãn:

1 Nhận xét:

Tại lúc 21:40 9 tháng 12, 2011 , Anonymous Nặc danh nói...

biet nhin lai qua khu thi van con tuong lai.chi con tre con rat nhieu co hoi lam lai cuoc doi.hay dung cam tien len phia truoc

 

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ