Quần áo

Quần áo

2 thg 11, 2011

Đòn dứt tình hèn hạ của đấng mày râu

Chị không biết kẻ tồi tệ nào đã rao bán những tấm ảnh khỏa thân của chị lên mạng, chị chỉ biết khóc, cho tới lúc co rúm trong nỗi sợ hãi và nước mắt cạn kiệt vì nhục nhã, chị mới nghĩ tới việc truy tìm kẻ làm cái việc động trời kia. Chẳng phải ai khác, chính là Hoàng – chồng cũ của chị.

Im thin thít và lặn mất tăm

Yêu thương trọn vẹn hơn 3 năm, Hà (25 tuổi, quận Ba Đình) không thể tin đây chính là bộ mặt người đàn ông cô định gửi gắm cả cuộc đời. Từ thời còn là sinh viên, cùng chia ngọt sẻ bùi những năm tháng tươi trẻ, trong sáng nhất của thời đi học, cô tin Cường là sự lựa chọn đúng đắn và cuối cùng của cô.

Nếu cả hai đến với nhau suôn sẻ đã đành, đằng này, ngay từ lúc yêu nhau, Hà và Cường đã nhận phải sự phản đối quyết liệt từ phía gia đình bởi khoảng cách giữa Thanh Hóa và Tuyên Quang quá xa xôi. Sau Cường và Hà thuyết phục mãi, rằng cả hai ra trường sẽ định cư ở Hà Nội, cùng làm ăn và đi lại hai nhà cũng không quá xa xôi, thôi thì “trời chẳng chịu đất thì đất phải chịu trời”, cuối cùng bố mẹ hai đứa phải chào thua tình yêu bền bỉ của hai con.

Hồi tưởng lại quá khứ với nhiều kỉ niệm có với nhau, nước mắt Hà thi nhau chảy xuống. Kỉ niệm càng đẹp bao nhiêu, nỗi nghi ngờ không thể tìm lời giải đáp của cô trong hiện tại càng lớn bấy nhiêu. Suốt hai tuần nay, cô không thể liên lạc được với Cường, trong khi chỉ hơn một tuần nữa, đám cưới giữa hai người sẽ diễn ra. Mẩu tin ngắn ngủn vài dòng không cảm xúc: “Anh không thể cưới em được. Xin lỗi em” để lại trong lòng Hà ngờ vực và biết bao khó hiểu.

Trong khi, cách đây mới hơn tháng thôi, Hà còn tay trong tay anh đi xem mẫu váy cưới, lựa chọn thiệp hồng, tính đến chuyến nghỉ tuần trăng mật ngọt ngào tại sứ sở hoa anh đào. Đùng cái, Cường biến mất, không để lại bất cứ vết tích nào, như thể anh chưa từng tồn tại, mặc cho Hà vật vã với vô số câu hỏi quẩn quanh trong đầu. Trong tâm thế của một người phụ nữ gần như phát điên vì sự biến mất kì lạ của chồng sắp cưới, Hà tìm mọi cách liên lạc với anh. Nhưng đằng sau tiếng chuông đổ dài kia là một khoảng vô định. Điện thoại vẫn đổ chuông nhưng Cường tuyệt đối không bắt máy.

Cô cần được nghe một lời giải thích của anh, nhưng điều đáng lẽ anh phải thực hiện ấy sau tất cả những gì họ đã có với nhau, thì Cường lựa chọn cho mình cách hành xử im thin thít và lặn mất tăm.

Hà tìm đến công ty của Cường, nhận được câu trả lời đúng như những gì cô dự tính: “Cậu ấy đã nghỉ việc gần 3 tuần nay”. Không một ai ở công ty biết Cường đi đâu, ở đâu và đang làm gì. Anh như thể chưa từng tồn tạị.

Ôm hi vọng mong manh cuối cùng, Hà vượt mấy trăm cây số, lặn lội lên tận nhà Cường tìm gặp anh, nhưng bố mẹ anh lạnh nhạt: “Nó không về nhà”. Những lời khóc lóc, than thở của cô dâu tương lai không làm động lòng bố mẹ chồng hụt. Lầm lũi trở về nhà, đối diện với đống thiệp cưới, đồ đạc chuẩn bị cho đám cưới, không nén được tức giận, Hà vung tay ném tất cả xuống đất.

Từng ngày nặng nề trôi đi, Cường vẫn bạt vô âm tín, bất chấp Hà lục tung cả thành phố tìm kiếm anh. Hà không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngày cưới cận kề, cô và gia đình buộc lòng gọi điện cáo lỗi thông báo hủy đám cưới tới bạn bè, người thân. Cho tới hơn một tháng sau, Cường xuất hiện trước mặt Hà một cách đột ngột với tấm thiệp trên tay, trong danh nghĩa là một chú rể chuẩn bị cưới vợ.

Cường lạnh nhạt: “Tôi sắp lấy vợ. Chúng ta chẳng còn bất cứ điều gì ràng buộc nhau, nên hãy tránh xa tôi và gia đình sắp tới của tôi ra”. Chất giọng kim, lạnh lùng, tàn nhẫn của Cường đánh gục cô gái trong sáng vẫn phập phồng nuôi hi vọng tên Hà ngay trong giây phút đó.

Cô không thể tin những gì đang diễn ra trước mặt. Cường đột ngột biến mất, sau gần một tháng anh trở lại và thông báo sắp lấy vợ. Anh ruồng bỏ cô không thương tiếc và không một lời giải thích. Hóa ra, người Cường định lấy là một bà chủ có tiếng trong lĩnh vực kinh doanh mỹ phẩm có tài sản kếch xù lên tới hàng chục tỉ đồng.

Nỗi đau không dễ nguôi ngoai, không thể phủ nhận sự thật đau lòng trước mắt, Hà nuốt tủi hờn vào trong bụng, gắng gượng đi qua những ngày tháng vật vã với nỗi sợ hãi để tìm kiếm một cuộc đời khác. Chuyện tưởng vậy đã yên ổn, nào ngờ sau khi lấy vợ rồi, Cường còn không ngừng rêu rao “quá khứ” của Hà cho bạn bè cô biết. Anh thường xuyên ngồi buôn chuyện với bạn bè và kể tội Hà. Nào thì, ngày xưa từng sống thử với nhau, con gái con lứa gì mà vụng về, chẳng biết làm ăn, vun vén gì cả. Đỉnh điểm khi Cường tung hê cả chuyện Hà “dâng hiến” trọn vẹn cho anh khi hai người còn yêu nhau sâu sắc làm cô bao phen muối mặt khi tiếng dữ lan tới tai.

Cô không hề phủ nhận những gì hai người đã có với nhau, nhưng Hà luôn nghĩ khi không còn bên nhau nữa, cách tốt nhất là giữ lại những kỉ niệm đẹp, hoặc nhìn về nhau vị tha, bao dung hơn là lôi quá khứ của nhau ra để sát phạt hơn thua. Mà rõ ràng, trong chuyện này, Hà là “người bị hại” bởi một gã đàn ông bội bạc, phụ tình và hèn mạt. Tất cả những gì Hà tôn thờ, vun đắp, nhìn nhận về con người ấy suốt 3 năm đã bị chính Cường đạp đổ không thương tiếc.

Bạn bè Hà chẳng ai thay đổi cái nhìn về cô. Họ thương Hà bao nhiêu thì càng thêm trách gã đàn ông hèn hạ kia bấy nhiêu và tiếc cho một mối tình tưởng chừng rất đẹp, rất trong sáng, hứa hẹn ,một kết thúc ngọt ngào lại đi chệch 180 độ với ước ao, mong mỏi của những người tin vào tình yêu đích thực.

Đòn trả thù hèn hạ bằng công nghệ

Khi nhìn thấy những tấm ảnh khỏa thân của mình trên mạng, Ánh gần như chết điếng. Chị không dám tin sự thật hiển hiện trước mắt, lấy tay dụi mắt vài lần, hình ảnh vẫn không thay đổi chứng tỏ đó không phải ảo ảnh. Mấy đồng nghiệp nữ ngồi bên cạnh, người xì xào, người chẹp miệng, người cười nhếch mép, khinh miệt, nỗi oan ức này Ánh biết thấu tỏ cùng ai.

Chị không biết kẻ tồi tệ nào đã rao bán những tấm ảnh khỏa thân của chị lên mạng. Chị chỉ biết khóc, cho tới lúc co rúm trong nỗi sợ hãi và nước mắt cạn kiệt vì nhục nhã, chị mới nghĩ tới việc truy tìm kẻ làm cái việc động trời kia. Chẳng phải ai khác, chính là Hoàng – chồng cũ của chị. Anh ta đã dùng kỹ thuật làm ảnh thời hiện đại cắt khuôn mặt chị đắp vào thân hình một người khác.

Sau đó, cũng bằng cách ấy, Hoàng chụp ảnh một người đàn ông bất kỳ và sử dụng kỹ xảo, biến người đó vào trạng thái “không mảnh vải che thân” để tung lên mạng. Không dừng lại ở đó, ngày nào chị cũng bị làm phiền bởi những cuộc điện thoại kì quái với nội dung: “Anh thấy em rao bán thân trên mạng. Chúng mình hẹn hò nhé!”. Chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào, Ánh rơi vào trạng thái như phát điên.

Anh biết đó là đòn trả thù của chồng cũ. Hoàng luôn cho rằng Ánh bôi gio trát trấu vào lòng tự trọng của anh khi là người đệ đơn ly hôn lên tòa án. Hoàng tự nhận mình là người đàn ông chu đáo, tốt bụng, đàng hoàng, có tiền, có quyền nên việc Ánh là người chủ động viết đơn ly hôn, anh ta không thể nào chấp nhận được. Đi đến đâu, anh ta cũng tung tin đồn thất thiệt cho vợ, rằng chị là hạng gái hư hỏng, lăng loàn, có chồng rồi mà vẫn vụng trộm “ăn nem” ở bên ngoài.

Nhưng sự thật, chỉ có Ánh, con gái và những người thân của chị hiểu. Làm sao chị có thể chịu đựng được người chồng cũ gia trưởng, vũ phu, tàn nhẫn luôn dùng vũ lực để “nói chuyện” với vợ. Hoàng tỏ rõ sự khinh miệt, rẻ rúng gia đình nhà Ánh, luôn vỗ ngực cho rằng lấy được anh là phúc phận 70 đời nhà cô. Anh ta chê bố mẹ Ánh quê mùa, ít chữ, nghèo hèn, bám gấu gia đình nhà anh. Trong khi, từ trước tới nay, chưa bao giờ bố mẹ Ánh ngửa tay xin vợ chồng anh một xu, một cắc. Họ có thể nghèo thật, nhưng tuyệt đối họ không hèn như những gì Hoàng nghĩ về bố mẹ vợ.

Cảnh tượng kinh hoàng chị và những người đàn ông cùng phô bày cơ thể với những pha nóng bỏng trên giường ngủ được tung lên mạng, đời nào chị tránh khỏi những lời nguyền rủa, nhạo báng của dư luận. Chị thay đổi số điện thoại liên tục tránh những cuộc “gạ tình” với những lời lẽ mơn trớn của những kẻ thô tục, nhưng không biết bằng cách nào đó Hoàng vẫn có được số của chị. Và những cuộc làm phiền vẫn tiếp diễn từ ngày này qua ngày khác, đến mức suốt một thời gian dài chị không dùng tới điện thoại di động. Nghĩ mọi việc sẽ lắng xuống sau một thời gian, nhưng chỉ cần chị mở máy, những cuộc điện thoại kia lại bắt đầu quấy rối.

Không chỉ dừng lại ở đó, sau khi ly hôn, con gái của Ánh được tòa xử ở với bố. Hoàng tiêm nhiễm vào đầu con những suy nghĩ tồi tệ, không có thật về mẹ nó. Thậm chí Hoàng còn cho con xem lại những tấm ảnh đồi trụy hòng bôi nhọ danh dự, phẩm giá của mẹ trong đôi mắt đứa con bé bỏng. Nhưng con gái Hoàng chứng kiến tất cả nỗi đau mà mẹ phải gánh chịu trong suốt bao nhiêu năm bên bố, nên con bé không tin và có ý định xin chuyển về ở với mẹ. Càng điên tiết, Hoàng càng tìm cách tung ảnh nóng nhờ công nghệ Photoshop có mặt vợ lên mạng, gửi những bức ảnh khỏa thân của chị vào hàng loạt số thuê bao lạ, gửi số điện thoại của chị lên những trang web sex.

Trước đây, trong hôn nhân, chị đau khổ trong những cơn hành hạ, tra tấn của chồng thì nay, bước ra khỏi cuộc hôn nhân đó, chị càng phải chịu đựng những cơn truy đuổi, hành hạ dã man của người chồng phi nhân tính, cạn tàu ráo máng bằng sự dằn vặt về tinh thần.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ