Quần áo

Quần áo

5 thg 2, 2012

Đau đớn vì trót "sống thử" quá lâu

Sơn và Ngần học ở hai trường đại học khác nhau nhưng chung một xóm trọ. Hết năm thứ nhất cũng là lúc họ ngã vào vòng tay nhau và dọn về một phòng, bắt đầu cuộc sống “góp gạo” thổi cơm chung”.
Tình yêu trong khu nhà trọ

Dãy nhà trọ ở khu Triều Khúc, Thanh Xuân tuyền toàng như bao khu nhà dành cho sinh viên. Chỉ khác là gia chủ đã khéo léo chia lô, biến mỗi căn phòng hơn chục mét vuông thành một không gian riêng biệt. Cũng dễ hiểu khi các “chuồng chim cu” ấy đã trở thành chỗ ở cho bao cặp “vợ chồng” sinh viên. “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, Sơn và Ngần gặp nhau ở khu nhà trọ đó và cũng đến với nhau theo phong trào sống thử.

Vốn sinh ra trong một gia đình gia giáo ở vùng đất học Thanh – Nghệ nên Ngần rất sợ chuyện “ra đụng vào chạm” với các bạn khác giới. Chứng kiến bao bạn bè cùng lớp chỉ sau một thời gian ngắn lên Hà Nội đã dễ dãi đến với nhau, Ngần với cương vị lớp phó văn thể mỹ đã phản đối kịch liệt. Nhiều lần chẳng ngại ngùng, cô còn đem cả những câu chuyện sống thử ra trước tập thể thành một đề tài thảo luận sôi nổi, lên án lối sống dễ dãi không thể chấp nhận trong một bộ phận thanh niên hiện nay.

“Chướng tai gai mắt” với kiểu “già nhân ngãi, non vợ chồng” của đời sống chung, mới lên Hà Nội học chừng 1 năm, Ngần đã đổi chỗ ở không biết bao nhiêu lần. Cô bạn thân cùng lớp lẽo đẽo theo cô lớp phó đi hết nơi này đến nơi khác. Nhưng giữa đôi bạn thân lại nảy sinh không ít cuộc cãi vã. Những lần như vậy, cô bạn lại ngúng nguẩy bỏ sang “chuồng chim cu” nhà hàng xóm, nơi có hai cậu bạn khác trường để giãi bày. Còn Ngần nhấm nhẳng khóc và đóng cửa đoạn tuyệt. Nhiều lần cư xử cực đoan như vậy, Ngần đã đẩy cô bạn vào cuộc sống thử với một trong hai cậu bạn kia. Và họ còn bày mưu giăng bẫy tình để Ngần sập bẫy với Sơn, cậu bạn còn lại.


Lấy lý do cần khoảng riêng tư cho hai bạn, Sơn lân la sang phòng trò chuyện cùng Ngần. Ban đầu là những cử chỉ thân thiện như giúp nhau làm tiểu luận hay đi chợ mua hộ mớ rau, miếng thịt… Sơn đã dần chiếm được cảm tình của Ngần. Hai người nhanh chóng yêu nhau. Được một thời gian thì đồ đạc của Sơn cũng chuyển hẳn sang phòng Ngần, thế chỗ cô bạn kia.

Nhưng cuộc sống thử của cặp đôi không hề suôn sẻ. Ngần vẫn giữ nguyên nếp nghĩ lên án lối sống buông thả, dù cô đã vướng chân vào đó. Bản thân Sơn cũng ngây ngô, chưa có kinh nghiệm tình trường và kiến thức cần thiết về tình dục an toàn để bảo vệ người yêu.

Ngay cái Tết đầu tiên về sống với nhau, Ngần thông báo với người yêu những hiện tượng khác lạ trong cơ thể mình. Cô đã mang bầu. Món quà Tết khiến Sơn không khỏi bàng hoàng. Cả hai lúng túng mất một tuần, nói dối cha mẹ ở quê. Suốt tuần đó, họ đóng cửa, mỗi người một góc giường mà chẳng nghĩ ra cách gì để giải quyết hậu quả.

Cử chỉ không bình thường của đứa con ngoan như Ngần không khỏi làm bố mẹ ở quê lo lắng. Sáng sớm mùng 1, bố mẹ bốc điện thoại thông báo họ đang trên đường lên thủ đô để xem tình hình đời sống của con gái. Nghe tới đó, Ngần cuống lên, chỉ biết vơ quần áo của sơm ném ra ngoài, đuổi Sơn ra khỏi phòng. Bạn bè về quê hết, lại bị lệnh “cấm vận” của Ngần, Sơn chỉ biết lang thang ngoài công viên, vạ vật mất mấy ngày khi “ông bà nhạc” lên chơi. Chính những ngày ấy, Sơn quyết tâm thuyết phục Ngần phá thai.

Sau khi xử lý cái thai xong, đôi trẻ lại ung dung sống thử tiếp với nhau. Sơn chỉ phải “chạy nạn” mỗi lúc bố mẹ Ngần từ quê lên thăm con. Về mặt “đối ngoại” xem như cũng toàn vẹn. Nhưng mặt “đối nội”, cuộc sống của hai người không phải không có sóng gió. Không ít lần Ngần bắt gặp Sơn chơi trò “bắt cá hai tay”. Sơn là Bí thư chi đoàn, có tài ăn nói và nhiều tài lẻ nên luôn chiếm được cảm tình của nhiều cô gái.


Đã vài dịp Ngần chứng kiến không ít bóng hồng để lại vết son môi trên cổ Sơn nhưng Sơn rất khéo trong chuyện làm lành.

Đối mặt với hậu quả sống thử

Trong khi đoạn kết của sống thử thường là cảnh “tan đàn xẻ nghé” thì may mắn hơn, sau 8 năm, Ngần và Sơn vẫn ở bên nhau. Cả hai lúc này đã có công việc ổn định, họ quyết định từ “sống thử” sang “sống thật”.

Sau đám cưới, hai vợ chồng vẫn tiếp tục cảnh đi thuê nhà trọ, nhưng ở khu tiện nghi hơn. Sau vài năm trở thành người vợ chính thức, Ngần mới đau đớn phát hiện ra mình không còn khả năng sinh con do bị dính vòi trắng, hậu quả của việc nạo phá thai quá nhiều.

Thương vợ, Sơn cũng ra sức động viên và đưa cô đi khám chữa nhưng không có kết quả. Có lúc, Ngần nản lòng, muốn Sơn tìm người phụ nữ khác. Nhưng Sơn tự nhủ dù thế nào cũng mãi ăn đời ở kiếp với nhau. Ngần quyết định sẽ tự làm rạn nứt tình cảm vợ chồng để giải thoát cho Sơn.

Viện cớ Sơn đi làm về muộn, cô đem chuyện cũ ra đay nghiến với mục đích gây sự. Sơn là mẫu người “nhịn vợ” nên anh cố gắng về sớm để cô yên lòng, hơn thế nữa lại tìm đủ phương thuốc để chữa trị cho Ngần.

Khi thấy việc ghen tuông không có hiệu quả, cô chuyển sang kè kè bên chồng, kiểm soát cuộc sống của anh. Ban đầu, bạn bè, đồng nghiệp cho rằng chuyện hai vọ chồng “dính nhau như sam” là chuyện thường, nhưng rồi sau đó, họ bắt đầu xì xào. Nhiều người nói quá, Sơn bắt đầu thấy khó chịu với vợ.

Sơn với Ngần cứ sống với nhau nhưng trong tình trạng ngày một xa cách và nhạt nhẽo với nhau. Ngần khổ tâm vì luôn dằn vặt người có lỗi là mình. Còn Sơn hiểu thêm rằng có lẽ bởi họ đã trót “sống thử” quá lâu nên đến khi sống thật không còn gì thú vị nữa chăng? Cả hai đang mệt mỏi chịu đựng cuộc sống nhạt nhẽo trôi qua từng ngày mà chưa tìm được nút gỡ.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ