Quần áo

Quần áo

8 thg 1, 2012

Mắc kẹt vì đề nghị của bố người yêu


Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại nên đây để giãi bày tâm sự chuyện riêng tư. Nhưng quả thực, đây là thời điểm khó khăn nhất của đời tôi, khi đứng trước một quyết định khó khăn…

Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường ở huyện Phú Xuyên- Hà Nội. Gia đình tôi có 2 anh em trai, tôi là anh cả, sau tôi là một đứa em năm nay đang học đại học xây dựng năm thứ 2. Còn tôi năm nay đã gần 30 tuổi và đang tính chuyện lập gia đình vào đầu năm sau, khi người yêu tôi bước sang tuổi 24.

Tôi và người yêu yêu nhau đã được 2 năm, và chúng tôi cũng rất hợp nhau trong mọi chuyện. Cô ấy là một giáo viên mầm non, còn tôi làm nhân viên cho một doanh nghiệp tư nhân. Nhưng điều tôi băn khoăn nhất hiện nay là, gia đình người yêu tôi có 2 cô con gái, cô chị đã đi lấy chồng ở mãi tận Tuyên Quang, vì thế cô em- là người yêu tôi gia đình lại muốn cưới xong tôi sẽ ở rể luôn đó, để vợ tôi tiện chăm sóc bố mẹ già, và được thừa hưởng luôn ngôi nhà do ông bà để lại.

Dĩ nhiên, vợ tôi rất tán thành quyết định này của bố mẹ, và cũng muốn tôi chấp nhận điều kiện này. Tôi cũng yêu thương vợ, và hiểu hoàn cảnh hiện nay của gia đình nhà vợ, nên cũng không có vấn đề gì nếu như phải ở rể. Gia đình nhà vợ tôi cũng không có ai ngoài bố mẹ vợ đều đã già, nên chắc cũng không đến nỗi phức tạp lắm.

Có điều, bố mẹ tôi, khi nói đến ở rể là họ nhảy cồ cồ lên và phản đối kịch liệt với lý do xưa nay “thuyền theo lái, gái theo chồng”, vì thế bắt buộc vợ phải theo tôi về nhà chứ không có trường hợp ngoại lệ. Hơn nữa, bố mẹ tôi cũng cho rằng, ở rể là sống kiếp “Chó chui gầm chạn”, nên nhục nhã lắm. Không những họ hàng nhìn vào dị nghị, mà cuộc sống của tôi sau này cũng không được thỏa mái, ăn không được ăn, nói không được nói,…

Rồi thì tôi là anh cả trong gia đình có 2 anh em trai, nên phải có trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ già. Hơn nữa, giờ em trai tôi cũng đang đi học đại học xa nhà, vì thế bố mẹ tôi cũng cần có người đỡ đần cơm nước,… và bố mẹ tôi tuyên bố, bắt buộc phải cưới vợ và về nhà ở chứ nhất định không cho ở rể. Còn nếu cố tình không nghe lời bố mẹ, thì đừng bao giờ coi bố mẹ là cha mẹ.

Đứng trước tình huống này, tôi không biết phải làm như thế nào. Một bên là bố mẹ- người đẻ ra mình, có công nuôi mình khôn lớn, còn một bên là người yêu và bố mẹ cô ấy, thật khó có thể biết bên nào hơn bên nào.

Tôi cũng không biết mình sẽ phải xử lý tình huống này như thế nào, vì nếu nghe theo bố mẹ đẻ thì tôi sẽ mất đi tình yêu với người con gái mà tôi yêu thương suốt 2 năm qua. Nhưng nếu chấp nhận lấy cô ấy và làm theo yêu cầu của gia đình cô ấy là ở rể thì tôi sẽ là đứa con bất hiếu với bố mẹ.

Tôi cũng đã tâm sự điều này với người yêu mình, nhưng cô ấy nhất quyết không chịu, vì cho rằng bố mẹ tôi còn trẻ, còn bố mẹ cô ấy đã già cả, nên rất cần có người chăm sóc đỡ đần. Cô ấy còn trách tôi ích kỷ và không dám quyết, chứng tỏ chưa hết lòng yêu cô ấy. Rồi giận dỗi, trách móc và đòi chia tay.

Tôi thực sự thấy mình bế tắc không biết phải làm sao cho vẹn cả đôi đường. Tôi phải làm gì bây giờ, các anh, các chị ơi?.

Vũ Đức

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ