Quần áo

Quần áo

1 thg 11, 2011

“Dễ” với mẹ chồng!

Nhiều hôm đi làm về muộn tôi cũng mang tội trốn chồng đi chơi: “Biết đâu chị đi cặp bồ mà không ai biết?”.

Bước chân về nhà chồng, tôi luôn cố gắng thu vén chuyện cơ quan để lo chu toàn việc nhà. Tính tôi khá vui vẻ, cởi mở nên lấy lòng bố mẹ chồng không khó. Tiền mừng đám cưới tôi bàn với chồng biếu ông bà một nửa. Thi thoảng tôi còn chủ động hỏi nếu cần thì bố mẹ cứ cầm thêm để chi tiêu dưỡng sức tuổi già.

Mẹ chồng tôi mừng ra mặt. Cuộc sống mới với tôi khá thoải mái, không căng thẳng như tôi vẫn nghĩ. Hầu như khoảng cách giữa mẹ chồng, nàng dâu không hề tồn tại. Nhìn hai mẹ con trò chuyện, vồn vã, thân mật không khéo người ngoài lại nghĩ là mẹ đẻ cũng nên.

Hầu như chuyện trên cơ quan có gì, tôi cũng đều đem về chia sẻ với mẹ chồng. Từ chuyện chị đồng nghiệp cặp bồ đến anh bạn bỏ vợ theo gái hay đồng nghiệp đi công tác nhưng thực ra là trốn chồng đi chơi với người yêu cũ… tôi đều kể với bà để mua vui. Ban đầu tôi cứ nghĩ chỉ cần xem mẹ chồng như mẹ đẻ, cởi mở, chân thành thì sẽ được đối xử tốt trở lại.

Gặp ai, mẹ chồng cũng khen tôi nức nở. Chinh phục được mẹ chồng, tôi thấy hãnh diện vô cùng. Chồng tôi thấy vậy cũng mừng lắm vì hiếm có nhà nào hòa hợp như nhà tôi. Bữa cơm tối cả nhà luôn quây quần bên nhau với những câu chuyện vui và tiếng cười. Được mẹ chồng yêu quý, tôi thấy mình thành công một nửa trong việc giữ gìn hạnh phúc gia đình

Chuyện chỉ bắt đầu từ cái dạo ông bà gọi vợ chồng tôi lại để nói chuyện. Ông bà mở lời hỏi mượn chúng tôi một khoản tiền lớn để mua mảnh đất ở ngoại thành. Khi nghe chúng tôi kêu là không có vì vợ chồng trẻ, mới cưới thì lấy đâu là vốn liếng nhiều thế? Thế nhưng tất cả lời giải thích của tôi đều trở thành ngụy biện. Mẹ chồng cho rằng chồng tôi nghe lời vợ xúi bẫy nên không dám chi tiền, có vợ nên quên bố mẹ…

Thế là tình cảm của mẹ chồng, nàng dâu trở nên nhạt nhẽo vô cùng. Dù tôi cố gắng vồn vã, quan tâm nhưng bà cứ tỏ ra lạnh nhạt, hờ hững. Bà còn cho rằng tôi chi tiêu vung phí. Lúc thì bà bảo tôi kẹt xỉn, ki bo với nhà chồng. Thay vì nói tốt cho con dâu như trước kia, giờ đây bà hay bóng gió với hàng xóm rằng con dâu sống giả tạo, coi thường nhà chồng, con trai vô tích sự xem vợ hơn bố mẹ, rồi “đặt vợ lên đầu sống lâu trăm tuổi”.

Mỗi lần tôi đi công tác, bà lại dậm chân, bĩu môi chửi mát: “Ai biết đi công việc thật hay hú hí với thằng nào? Thằng Tuấn nhà này đúng là gà mờ mới để vợ qua mặt như bỡn”.

Nếu tôi biếu quà hay tiền mỗi dịp lễ tết thì lại bị chỉ trích là: “Cái dòng khác máu, nó cho mình một chứ bố mẹ nó phải bằng mười như thế. Mình chỉ ăn ké thôi”.

Đã vậy, vợ chồng tôi nhỡ có gì xích mích, cãi cọ, bà đứng ngoài lại thêm lời: “Mày là đàn ông mà để vợ nó cỡi lên đầu thế à? Cái nhà này có ra thể thống gì nữa không vậy? Xưa nay tao đâu dám hạnh họe bố mày nửa lời? Đàn ông thì phải gia trưởng, cứng rắn, phải biết dạy vợ chứ? Đằng này mày nhu nhược thế?”.

Nghe mẹ chồng nói vậy, tôi thấy tủi thân và khủng hoảng vô cùng. Nhất là bà rất hay nhỏ to, thủ thỉ với hàng xóm về tôi. Để mối quan hệ mẹ chồng, nàng dâu căng thẳng đến mức này có phải lỗi ở phía tôi? Tại vì tôi đã quá dễ dãi, vô tư với mẹ chồng?

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ