Quần áo

Quần áo

31 thg 10, 2011

Tình yêu không lối thoát

Lao vào những cuộc chơi như là cách để em trút bỏ nỗi cô đơn, sự chán chường đang bủa vây xung quanh em.

Em đang rất buồn chẳng biết chia sẻ cùng ai. Dù xung quanh em có bạn bè người thân luôn ở bên cạnh nhưng sao nỗi cô đơn cứ vây lấy em. Mà cũng tại em cả thôi. Hai mươi tuổi với một đứa con gái đã trưởng thành thì yêu và được yêu điều tất nhiên của con người. Em tự nhận mình là người con gái có chút nhan sắc, sống chan hoà vui vẻ... Em có tình thương của ba mẹ và mọi người trong gia đình nhưng cái tình yêu bình dị từ một nguời đàn ông em chưa bao giờ nhận được. Luôn là những giọt nước mắt.




Người ta chỉ lợi dụng sắc đẹp để mua vui tình em. Lúc nào em cũng hi vọng một tình yêu thực sự. Đến khi có rồi em mong muốn sẽ cùng người ta xây dựng một gia đình hạnh phúc nhưng cuộc đời em như cái vòng lẩn quẩn. Gia đình người ta ghét em, khinh em. Con người có ai hoàn hảo đâu. Chẳng ai hiểu và thông cảm để chúng em đến với nhau.

Anh ấy đã ôm em và khóc nhiều lần. Hơn một năm đủ chín chắn để quyết định đến hôn nhân nhưng rào cản gia đình anh quá lớn. Anh là con một nên khó cư xử cho cả đôi bên. Như người ta có lẽ đã bỏ em mà tìm người khác từ lâu nhưng tình yêu và tình thương anh giành cho em lớn hơn tất cả. Em cảm ơn tình yêu của anh nhưng em đã có lỗi với anh khi đã qua đường với những người khác. Thực sự, em không muốn vây. Em sai rồi nhưng em buồn cho thân mình để rồi lao vào những cuộc chơi anh không biết gì. Nếu anh biết anh sẽ bỏ em. Em không xứng đáng với anh nhưng phải rời xa anh có lẽ em rất khó tìm được ai yêu thương em hơn anh.

Nếu không đến được với nhau kéo dài tình yêu này có nghĩa lý gì không? Em thấy mình như rơi vào địa ngục không lối thoát.

Diệu Đỗ

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ