Quần áo

Quần áo

11 thg 10, 2011

Vì chồng, tôi "chung đụng" với sếp

Tôi tìm đến người đàn ông được anh gọi là sếp, lấy số điện thoại từ trong máy của anh. Tôi chủ động liên lạc và đặt vấn đề với người ấy, mong giúp đỡ anh thăng chức.

Nhìn vẻ mặt buồn rầu, đôi mắt đượm buồn, vẻ mặt cau có, dáng vẻ bơ phờ của chồng, tôi chạnh lòng thường. Một người vợ như tôi dường như vô cảm trước những biểu hiện khác lạ của chồng. Tôi chưa bao giờ tự hỏi xem, tại sao anh lại ra nông nỗi ấy, tại sao anh lại trở thành như vậy và tại sao anh đau khổ. Tôi chỉ biết lẳng lặng đi bên anh, làm một người vợ hiền thục, nết na, đảm đang mà có lẽ chính anh cũng chẳng cần điều đó.

Tôi yêu anh nhưng chỉ âm thầm quan tâm anh vì tôi không phải là một người phụ nữ có thể thốt ra những lời yêu thương hoa mĩ, có thể nói câu yêu anh hay ôm ấp chồng mình khi anh buồn. Còn anh lại thuộc kiểu người vì công việc, vì sự nghiệp. Anh có thể làm mọi thứ để phấn đấu, lên chức hoặc đạt được mục đích của mình.

Và vì vậy, đó là nguyên nhân khiến lúc này đây anh đang rất mệt mỏi. Một người vợ như tôi không giúp gì được cho anh, tôi cảm thấy mình thật vô dụng.

Tôi tìm đến người đàn ông được anh gọi là sếp, lấy số điện thoại từ trong máy của anh. Tôi chủ động liên lạc và đặt vấn đề với người ấy, mong giúp đỡ anh thăng chức.

Có một điều tôi chưa thổ lộ rằng, tôi là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, ai gặp tôi cũng phải trầm trồ. Dù là gái có chồng nhưng lúc nào trông tôi cũng tươi trẻ, hiền thục, nết na và thậm chí là còn trẻ hơn những cô em chưa chồng khác. Trước đây, tôi có khá nhiều đàn ông theo đuổi nhưng tôi đã chọn anh, một con người mẫu mực, nghiêm túc, hết lòng vì người khác.

Cuộc sống vợ chồng có nhiều khó khăn song tôi luôn để cho mình anh gánh vác. Lúc này đây là lúc tôi cần thể hiện trách nhiệm của người làm vợ.

Cái đêm ấy là đêm định mệnh, tôi đã bán rẻ bản thân mình cho sếp anh để khiến anh được thăng chức. Tuần sau ấy, tôi thấy rõ nụ cười trên khuôn mặt rạng ngời của anh. Đấy mới chính là người đàn ông tôi yêu ngày nào. Anh quan tâm tôi hơn, yêu thương tôi hơn và tận hưởng niềm vui của anh. Tôi biết, anh đã đạt được mục đích của mình nhưng anh không bao giờ hay biết, nếu không có tôi, anh sẽ không thể được thăng chức.

Tôi không biết có nên nói với anh sự thật hay không, tôi cũng không hiểu mình đã làm đúng hay sai nữa. Bây giờ, tôi sống mà rất ngại ngùng việc gần gũi anh, tôi giống như một kẻ bán thân mình để chuộc danh lợi.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ