Quần áo

Quần áo

30 thg 9, 2011

Con nít biết… đủ thứ



Vợ hay làm thêm vào thứ bảy. Để cu Bi ở nhà với chồng, vợ bảo không yên tâm, sợ chồng không biết cách cho con ăn, không nhớ giờ cho con ngủ. Vì thế, vợ mang con theo vào cơ quan cho chắc ăn

Nhiều lần chồng nhắc vợ: phòng làm việc của vợ toàn phụ nữ, cu Bi đã lớn, vợ phải để ý, đừng để con phải nghe những chuyện người lớn. Vợ chủ quan bảo cu Bi còn nhỏ, chồng khéo lo xa. Sau mấy lần theo mẹ vào cơ quan, y như rằng cu Bi đã nhập tâm những điều không nên biết. Có hôm cu Bi ngây thơ hỏi ba: “Mẹ bị mất eo, ba có chê mẹ không? Cô Hạnh nói mẹ phải lo tập thể dục, nếu không bụng sẽ bự, mất eo, sẽ bị ba chê.
Còn nữa. Cô Hoa bảo dạo này chú Thắng hay đi nhậu hoài, cô Hoa định đi bơm ngực. Bơm ngực là sao hả ba? Bộ bơm ngực rồi thì chú Thắng nghỉ nhậu, ở nhà với cô Hoa luôn hả ba?”. Nghe Bi hỏi mà ba muốn xỉu trong khi mẹ vô tư cười ngặt nghẽo. “Trời ơi, thấy Bi mải mê chơi game, tưởng Bi không nghe gì, ai dè nghe hết trơn”.

Chồng thường nhắc vợ đừng bao giờ nói xấu, chê bai người khác trước mặt con nhưng vợ vẫn chẳng thèm giữ ý. Có hôm đưa cu Bi đi dự đám cưới bạn của mẹ ở cơ quan, thấy cô giám đốc, mẹ liền tới chào hỏi, tay bắt mặt mừng. Cu Bi hỏi ba: “Mẹ hay bảo cô Liên nghiệt, mẹ và các cô khác rất ớn. Sao gặp cô Liên, mẹ mừng dữ vậy ba? Bộ cô Liên hết ác rồi hả?”. Nghe Bi xổ một tràng, chồng hoảng hốt lẹ lẹ lôi Bi ra chỗ khác để cứu vợ một bàn thua trông thấy.

Nhưng cái lần ở nhà bà nội, chồng chẳng còn cách nào cứu vợ. Thấy mẹ đưa tiền chợ cho bà nội, cu Bi hồn nhiên: “Mẹ cho tiền bà nội, mai mốt bà nội chia tài sản, nhớ chia cho ba mẹ con nhiều nhiều nha. Mẹ Bi nói tháng nào cũng cho tiền bà nội, trong khi cô Hai và chú Út không cho. Vậy mà bà nội định chia tài sản bằng nhau. Như vậy là không công bằng”. Bà nội giận tái xanh mặt mày. Vợ rụng rời, xin lỗi hết lời. Chồng cũng xuống nước, năn nỉ giúp vợ. Bà nội giận rất lâu vẫn chưa nguôi. Sau vụ đó, tưởng đâu vợ được bài học nhớ đời, nào ngờ về nhà vợ lại mắng con khôn nhà dại chợ, sao dám bán đứng mẹ…

Ông bà xưa có câu: “Ra đường hỏi già, về nhà hỏi trẻ”. Trẻ chưa có khả năng phân biệt nặng nhẹ, tốt xấu, nên mọi thông tin trẻ tiếp nhận đều được chuyển tải lại cho người khác nguyên vẹn, trung thực. Vì vậy, đừng vô tư phơi bày mọi góc cạnh của cuộc sống trước mặt con, làm hoen ố tâm hồn con vì những va chạm phức tạp của người lớn.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ