Quần áo

Quần áo

22 thg 10, 2009

Blog - Bố của con

Bố ơi, vậy là bố đã thật sự đi xa rồi. Dẫu biết rằng quy luật là thế, nhưng thật sự không có nỗi đau nào bằng nỗi đau mất người thân. Ai cũng sẽ phải trải qua nỗi đau này trong cuộc đời, nhưng nếu ai chưa từng, sẽ khó có thể cảm nhận hết được tận cùng nỗi đau này!

Đỗ Thị Kim Anh

Thế giới của bố bây giờ ra sao nhỉ?
Lúc nào con cũng nghĩ về bố, nhớ đến bố.

Bố đã về trong giấc mơ rất thật của con, một giấc mơ không có khoảng cách, cho con được nhìn thấy sự trở về và được trò chuyện về cuộc sống hiện tại của bố! Cám ơn bố đã kể cho con biết.

Rằng bố hiện nay đang bắt đầu một cuộc sống mới, đang tập làm quen dần dần.
Rằng bố biết và nghe được những lúc con thắp hương khi đứng trước bàn thờ bố.
Rằng bố hiện tại đang học cách tập trung cao độ.
Đó là những gì bố kể con nghe. Rất thật.



Đã hơn 3 tháng trôi qua vào đúng ngày sinh nhật lần thứ 72 - cũng là ngày bố về cõi vĩnh hằng ấy. Sắp đến ngày giỗ 100 ngày của bố rồi. Anh chị em chúng con lại có dịp tụ họp đông đủ quây quần bên nhau. Đúng nghĩa cả nhà ta cùng thương yêu nhau, đầm ấm, vui vẻ, đoàn kết. Giây phút ấy gợi lên trong lòng con câu chuyện Bó Đũa mà ngày xưa bố luôn kể cho chúng con nghe.

Ngày xưa, có một người nhà giàu, sinh được năm người con. Vì được nuông chiều họ sinh ra lười biếng và ỷ lại. Khi đã trưởng thành, mỗi người đều có một cơ ngơi, nhưng luôn ganh tị lẫn nhau vì những của cải mà cha mẹ cho. Người cha cố gắng để khuyên can họ nhưng vô ích, vì vậy ông rất đau lòng.

Ít lâu sau, người cha bệnh nặng, biết mình không qua khỏi, một hôm ông gọi năm người con đến và bảo gia nhân đem ra một bó đũa. Năm người con ngơ ngác không hiểu người cha có ý định gì, ông cầm lấy bó đũa và bảo từng người hãy bẻ đi, người con nào cũng gắng hết sức mình nhưng không sao bẻ nổi, lúc đó người cha lại bảo "các con hãy bẻ từng chiếc một xem sao", lập tức năm người con bẻ một cách dễ dàng. Lúc đó người cha mới nói:

- Các con ạ, bó đũa ví như năm anh em các con đó, nếu mỗi người các con đều chung tay gánh vác mỗi người một việc thì không kẻ thù nào làm các con gục ngã, còn nếu các con chỉ biết đến bản thân mình thì sẽ trở nên lẻ loi và bị thất bại trong cuộc đời. Nếu các con đoàn kết và thương yêu lẫn nhau thì cha mới có thể yên tâm mà nhắm mắt.

Nghe xong, năm anh em mới hiểu lời người cha dạy, họ rất hối hận với những việc đã làm. Từ đó họ sống hoà thuận và đoàn kết, thương yêu lẫn nhau.
Đến bây giờ, con vẫn in hình ảnh bố cười hiền từ chờ đợi con hôn lên má mỗi khi chào bố để đưa các cháu về.

Con vẫn in hình ảnh bố ngồi chờ tiếng xe máy của con vì tối nào đó con hứa sẽ đến thăm bố mẹ nhưng vì bận, con đã quên gọi điện báo lại là không đi được.

Con vẫn in hình ảnh bố chỉ thích con cắt móng tay, móng chân và chờ bằng được con sang để cắt cho bố bộ móng tay, móng chân. Có lẽ con cắt cẩn thận và đẹp chăng, bố nhỉ!

Con vẫn in hình ảnh buổi sáng chủ nhật hôm bố ra đi, đúng vào ngày sinh nhật bố, nhận được điện thoại của anh lúc sáng sớm, linh tính đã mách bảo con chuyện chẳng lành. Từ Vũng Tàu con không kịp về gặp bố trước khi đưa bố vào phòng lạnh. Điều mà cho đến bây giờ và mãi sau con luôn cảm thấy áy náy với chính lòng mình.

Con vẫn in hình ảnh trước hôm bố ra đi một tuần, đó là bữa cơm cuối cùng chúng con được ăn cơm cùng với bố. Bố vui vẻ, khỏe mạnh, tỉnh táo. Bố đã nhìn con rất lâu, nhìn sâu vào mắt, nhìn như ghi lại hình ảnh này lần cuối cùng. Và đúng như thế, đó là lần cuối cùng con gặp bố. Vậy mà lúc đó con đã vô tình không nhận ra!

Con vẫn in hình ảnh mẹ nuốt nước mắt vào lòng chia tay tiễn đưa người bạn đời hằng ngày vẫn chăm sóc trò chuyện.

Con vẫn in hình ảnh anh rể mỗi bữa cơm rót ra một ly rượu cho bố, một cái ghế để trống chỗ bố hay ngồi và cụng ly mời bố. Rồi sau đó anh em chúng con chia nhau mỗi người uống một ít gọi là "rượu lộc" của bố. Thấy trong lòng ấm áp lạ bố ạ!

Ở nơi xa kia, bố vẫn vui và ấm lòng khi nhìn thấy chúng con luôn yêu thương nhau, đoàn kết như câu chuyện Bó Đũa, yêu thương chăm sóc mẹ như bố từng làm phải không bố.

Và con đứng đây, qua làn khói hương trắng phảng phất, con vẫn thấy bố đang mỉm cười với con như ngày nào.

Con nhớ bố rất nhiều.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ