Quần áo

Quần áo

1 thg 12, 2011

Sắp cưới, tôi phát hiện mình có con riêng

Để chứng minh đó là con tôi, em đã tự tay dứt lấy 2 sợi tóc trên đầu con gái mình và đưa cho tôi đi thử ADN, tôi cũng đã đi thử và kết quả cháu bé chính là con tôi.


Cách đây hơn 3 năm, tôi đã yêu say đắm một người con gái. Em có khuôn mặt tròn và làn da trắng. Chúng tôi quen nhau trong một đợt cùng đi tình nguyện từ hồi sinh viên, rồi giữ liên lạc và chính thức yêu nhau khi cả hai đã tốt nghiệp đại học. Do đã có thời gian thử thách, lại xác định nghiêm túc yêu là cưới nên chúng tôi đã không ngần ngại quan hệ với nhau vài lần, và cả hai đều rất thỏai mái. Cứ tưởng như vậy là chúng tôi sẽ mãi mãi thuộc về nhau, nhưng chẳng hiểu vì sao chỉ sau một đêm em đã biến mất, không một lời nhắn nhủ. Điện thoại thì tắt máy.

Tôi đến phòng trọ tìm em thì được biết em đã chuyển đi trong đêm, còn đi đâu thì không rõ. Tôi như một kẻ mất hồn, vừa lo lắng có chuyện gì xảy ra với em, vừa lo lắng mất đi tình yêu của em nên chạy đi khắp nơi tìm em. Tôi không bỏ qua bất cứ người bạn nào có thể biết thông tin về em, và cũng đã về cả quê em, nhưng bạn bè, bố mẹ em đều không biết. Bố mẹ em thì vẫn khẳng định là em vẫn ở Hà Nội chứ chưa về nhà. Tôi lên mạng nhắn em, và chờ em cả ngày lẫn đêm nhưng vẫn không nhận được bất cứ thông tin phản hồi nào của em.

Từ ngày em bỏ đi, tôi không ngày nào không nhớ mong đến em, tôi cũng vẫn giữ số điện thoại cũ, và vẫn sử dụng nick cũ với hy vọng có một ngày em liên lạc với tôi và giải thích về sự biến mất của mình. Kể cả em không còn yêu tôi thì tôi cũng vui vẻ, miễn sao tôi nhìn thấy em bình yên, nhưng tất cả đều vô vọng.

Không thể sống mãi trong sự chờ đợi nên tôi quyết định mở lòng mình, mong có một gia đình để ổn định cuộc sống, đó cũng là điều bố mẹ tôi mong ước. Không lâu sau đó tôi đã làm quen và yêu một người con gái khác, em là giáo viên ngoại ngữ, chúng tôi cũng xác định nghiêm túc trong tình yêu nên dự định sẽ đi đến hôn nhân vào đầu tháng 1/2012. Để chuẩn bị cho cuộc hôn nhân, chúng tôi cũng đã thông báo với bố mẹ hai bên để chọn ngày và đã đi chụp ảnh cưới. Cả hai bên gia đình cũng rất tán thành cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Nhưng sự đời thật trớ trêu khi người yêu cũ của tôi đường đột xuất hiện.

Cô ấy đã điện thoại cho tôi và hẹn gặp ở một quán cà phê nơi tôi đã ngỏ lời yêu em.

Và tôi đã đồng ý, không phải vì tôi muốn từ bỏ tất cả để quay lại với em, mà là tôi muốn được nghe em giải thích về sự ra đi của mình. Nhưng trong buổi gặp hôm đó, em không chỉ đi một mình mà mang theo một bé gái chừng hơn 2 tuổi. Thấy tôi, em bảo cháu bé gọi tôi bằng bố và khẳng định với tôi rằng đó là con gái tôi.

Em bảo, ngày ấy khi phát hiện mình đã có thai em rất sợ, và không dám nói cho bố mẹ, bạn bè biết chuyện. Nhưng em cũng không nói với tôi, không phải vì sợ tôi từ chối, mà đơn giản chỉ vì em không muốn lấy chồng. Em sợ cuộc sống gia đình, vì từ nhỏ đã phải chứng kiến nỗi khổ của mẹ em, một người phụ nữ suốt đời vì chồng, vì con, nhưng vẫn bị bố em bạc đãi. Ông bỏ mặc các con cho vợ chăm sóc và suốt ngày chỉ chìm đắm vào những cuộc tình ái với đủ hạng đàn bà. Đã nhiều đêm, chứng kiến mẹ em khóc mà em không sao giúp mẹ được, những lúc như thế em hận bố vô cùng,… Em sợ, nếu lấy chồng mình cũng như mẹ…

Nhưng giờ đây em lại quyết định đến gặp tôi, vì em vẫn còn yêu tôi, và em không muốn sự ích kỷ của bản thân mình mà làm mất đi cái quyền được sống trong tình yêu thương của cả bố, và mẹ của con mình. Để chứng minh đó là con tôi, em đã tự tay dứt lấy 2 sợi tóc trên đầu con gái mình và đưa cho tôi đi thử ADN, tôi cũng đã đi thử và kết quả cháu bé chính là con tôi.

Cả tuần nay, tôi đã suy nghĩ rất nhiều và không biết mình phải làm như thế nào. Tôi vẫn yêu em như ngày xưa, và muốn cưới em để bù đắp lại cho hai mẹ con. Nhưng tôi lại cũng không muốn đối xử tệ với người mà tôi đang sắp sửa định cưới làm vợ, vì như thế thì sẽ rất thiệt thòi cho em. Tôi không biết mình sẽ phải làm gì trong tình huống này, rất mong độc giả hãy cho tôi một lời khuyên.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ