Nước cờ cuối cùng của người vợ
Chỉ sau 3 tuần ngắn ngủi, chị đã "nhổ được cái gai" trong mắt bằng một độc chiêu mà có lẽ chỉ mình chị mới dám thực hiện.
Từ đó, người tình xinh đẹp, trẻ trung của chồng chị chẳng bao giờ dám “bén mảng” xâm phạm hạnh phúc gia đình chị nữa, còn chồng chị thì thay đổi thái độ, căm ghét cô ta ra mặt và càng trân trọng, biết ơn chị hơn. Không đánh ghen ầm ĩ, không chửi bới om sòm nhưng việc chị làm khiến cho cả chồng và người tình phải nể phục.
Gia đình không thể cứu vãn
Vợ chồng chị Lê Ngân N (quận Tân Bình, TP HCM) chung sống với nhau đã ngót nghét hai chục năm. Chị là gái Hà Nội, lấy chồng người miền Trung rồi theo chồng vào Nam sinh sống. Xa quê, xa bố mẹ, anh chị em, chị chỉ có một thân một mình, bởi vậy chị luôn coi gia đình chồng là gia đình mình, kính yêu bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ của mình.
Chồng chị là giám đốc một xưởng in lớn, kinh tế vững vàng nên chị chỉ việc ở nhà lo nội trợ, chăm sóc bố mẹ chồng và vun vén gia đình. Suốt gần hai chục năm, chị đã làm rất tốt bổn phận ấy. Những người biết chị N đều hết lời khen chị là cô con dâu hiền thảo, đảm đang và có hiếu với bố mẹ chồng. Anh chị đã có với nhau hai người con, cả hai đều thông minh, giỏi giang và đều đang đi du học nước ngoài. Cuộc sống gia đình những tưởng như thế đã là viên mãn, vẹn tròn, nhưng ngờ đâu, ở cái tuổi ngoại tứ tuần, chồng chị lại thay tâm đổi tính.
Chồng chị là giám đốc một xưởng in lớn, kinh tế vững vàng nên chị chỉ việc ở nhà lo nội trợ, chăm sóc bố mẹ chồng và vun vén gia đình. Suốt gần hai chục năm, chị đã làm rất tốt bổn phận ấy. Những người biết chị N đều hết lời khen chị là cô con dâu hiền thảo, đảm đang và có hiếu với bố mẹ chồng. Anh chị đã có với nhau hai người con, cả hai đều thông minh, giỏi giang và đều đang đi du học nước ngoài. Cuộc sống gia đình những tưởng như thế đã là viên mãn, vẹn tròn, nhưng ngờ đâu, ở cái tuổi ngoại tứ tuần, chồng chị lại thay tâm đổi tính.
Anh hay về nhà muộn, cáu gắt với chị dù chị vẫn chu đáo, ân cần và dịu hiền như thế. Là một người phụ nữ tinh tế và nhạy cảm, chị N đoán rằng chồng mình có người khác và tổ ấm của chị đang bị đe dọa bởi một kẻ thứ ba. Rồi một ngày, sự việc chồng đi ngoại tình đến tai chị. Người tình của chồng chị, không ai khác, lại chính là cô thư kí trẻ trung, xinh đẹp mà anh mới tuyển vào trước đó vài tháng. Chồng chị say mê, chiều chuộng cô ta đến mức quên bẵng cả gia đình. Biết vậy nhưng chị vẫn kín miệng, thỉnh thoảng chỉ bóng gió nhắc nhở chồng, bởi chưa thấy tận mắt chồng mình và cô ta cặp kè với nhau nên chị N không muốn làm to chuyện.
Nhưng từ chỗ còn giấu giếm quan hệ, chẳng bao lâu sau, chồng chị và cô ta đã ngang nhiên qua lại với nhau và công khai chuyện tình cảm. Không nể nang gì chị, anh chồng còn thuê hẳn một căn hộ chung cư cao cấp để làm chỗ hẹn hò, chung sống với cô thư kí trẻ, thậm chí, anh còn chở cô bồ đi chơi khắp nơi, đến cả nhà họ hàng để giới thiệu và nói rằng vợ chồng anh đang ly thân, từ lâu đã không còn tình cảm.
Trước cảnh đó, chị không thể im lặng được nữa, chị bức xúc lên tiếng thì bị anh nạt nộ, quát tháo. Anh thậm chí còn đem chị ra so sánh với cô bồ để rồi cuối cùng kết luận rằng: chị chẳng có điểm nào bằng được cô ta, bởi cô ta trẻ hơn chị, xinh hơn chị và giúp được anh nhiều hơn chị. Những điều anh nói đều đúng cả, chị lặng người đi, nghe anh nói mà chị thấy uất nghẹn, đắng chát.
Tình nghĩa vợ chồng đầu gối tay ấp gần 20 năm anh coi chẳng bằng mối tình mới chớm. Được chồng chị bênh vực, cô thư kí ngày càng lấn tới, cô ta không còn lén lút, sợ sệt chị như trước mà còn trơ tráo giở trò “ghen ngược”. Tuần vài lần, cô ta lại gửi tin nhắn, gọi điện thoại “khủng bố” tinh thần chị bằng cách kể lể với chị những ân ái, mặn nồng của chồng chị và cô ta. Mỗi lần tình cờ gặp chị ngoài đường, cô ta đều vênh vang, ra vẻ mình là kẻ chiến thắng. Thậm chí, cô ta còn lớn tiếng đòi chị phải ly dị với anh để nhường lại chức phu nhân giám đốc cho cô ta.
Nhưng điều làm chị N chán nản, thất vọng nhất lại tới từ phía gia đình, từ những người mà chị luôn một lòng hiếu kính như cha mẹ đẻ của mình. Bố mẹ chồng chị tỏ ra thản nhiên, hờ hững trước sự đau khổ của con dâu và nguy cơ tan vỡ của một gia đình. Con trai đi ngoại tình, họ không can ngăn, con dâu đau khổ, họ cũng chẳng đoái hoài, an ủi. Trong khi đó, từ ngày về làm dâu, chị đã toàn tâm toàn ý phụng dưỡng bố mẹ chồng còn chu đáo hơn cả chính con gái của họ.
Đã thế, mỗi lần thấy vợ chồng chị to tiếng là mẹ chồng lại khăng khăng bênh con trai mình, bà còn mắng chị và bảo rằng đàn ông ngoại tình là chuyện bình thường, làm vợ thì phải cắn răng mà nhịn nhục, không được lên tiếng phản đối. Được bố mẹ hậu thuẫn, chồng chị còn dẫn cả cô bồ về nhà… chơi với bố mẹ. Mỗi lần đến chơi như thế, cô ta lại mua biếu bố mẹ chồng chị rất nhiều thuốc bổ quí hiếm, nhiều đồ đắt tiền và liên tục rót vào tai họ những lời nịnh bợ ngọt ngào, bởi vậy, càng ngày họ càng yêu quí, đon đả với cô ta hơn.
Nhưng từ chỗ còn giấu giếm quan hệ, chẳng bao lâu sau, chồng chị và cô ta đã ngang nhiên qua lại với nhau và công khai chuyện tình cảm. Không nể nang gì chị, anh chồng còn thuê hẳn một căn hộ chung cư cao cấp để làm chỗ hẹn hò, chung sống với cô thư kí trẻ, thậm chí, anh còn chở cô bồ đi chơi khắp nơi, đến cả nhà họ hàng để giới thiệu và nói rằng vợ chồng anh đang ly thân, từ lâu đã không còn tình cảm.
Trước cảnh đó, chị không thể im lặng được nữa, chị bức xúc lên tiếng thì bị anh nạt nộ, quát tháo. Anh thậm chí còn đem chị ra so sánh với cô bồ để rồi cuối cùng kết luận rằng: chị chẳng có điểm nào bằng được cô ta, bởi cô ta trẻ hơn chị, xinh hơn chị và giúp được anh nhiều hơn chị. Những điều anh nói đều đúng cả, chị lặng người đi, nghe anh nói mà chị thấy uất nghẹn, đắng chát.
Tình nghĩa vợ chồng đầu gối tay ấp gần 20 năm anh coi chẳng bằng mối tình mới chớm. Được chồng chị bênh vực, cô thư kí ngày càng lấn tới, cô ta không còn lén lút, sợ sệt chị như trước mà còn trơ tráo giở trò “ghen ngược”. Tuần vài lần, cô ta lại gửi tin nhắn, gọi điện thoại “khủng bố” tinh thần chị bằng cách kể lể với chị những ân ái, mặn nồng của chồng chị và cô ta. Mỗi lần tình cờ gặp chị ngoài đường, cô ta đều vênh vang, ra vẻ mình là kẻ chiến thắng. Thậm chí, cô ta còn lớn tiếng đòi chị phải ly dị với anh để nhường lại chức phu nhân giám đốc cho cô ta.
Nhưng điều làm chị N chán nản, thất vọng nhất lại tới từ phía gia đình, từ những người mà chị luôn một lòng hiếu kính như cha mẹ đẻ của mình. Bố mẹ chồng chị tỏ ra thản nhiên, hờ hững trước sự đau khổ của con dâu và nguy cơ tan vỡ của một gia đình. Con trai đi ngoại tình, họ không can ngăn, con dâu đau khổ, họ cũng chẳng đoái hoài, an ủi. Trong khi đó, từ ngày về làm dâu, chị đã toàn tâm toàn ý phụng dưỡng bố mẹ chồng còn chu đáo hơn cả chính con gái của họ.
Đã thế, mỗi lần thấy vợ chồng chị to tiếng là mẹ chồng lại khăng khăng bênh con trai mình, bà còn mắng chị và bảo rằng đàn ông ngoại tình là chuyện bình thường, làm vợ thì phải cắn răng mà nhịn nhục, không được lên tiếng phản đối. Được bố mẹ hậu thuẫn, chồng chị còn dẫn cả cô bồ về nhà… chơi với bố mẹ. Mỗi lần đến chơi như thế, cô ta lại mua biếu bố mẹ chồng chị rất nhiều thuốc bổ quí hiếm, nhiều đồ đắt tiền và liên tục rót vào tai họ những lời nịnh bợ ngọt ngào, bởi vậy, càng ngày họ càng yêu quí, đon đả với cô ta hơn.
Nước cờ cuối cùng của người vợ
Nhìn thấy cảnh ấy, chị N giận điên người, vẫn biết rằng việc cô ta thế chỗ mình là rất khó bởi dù sao chị vẫn là mẹ của các con anh, nhưng chị không thể sống trong gia đình mà mọi người đều ủng hộ cô ta và quay lưng lại với chị. Hơn nữa, lòng tự trọng của chị đã bị anh cùng người tình làm tổn thương sâu sắc. Chị quyết định ra đi. Sự ra đi của chị không hề mang ý nghĩa là đầu hàng, là rút lui, dù nhìn bề ngoài thì nó quả là như thế.
Chị chấp nhận ly thân với anh trong hòa bình và nhường chỗ của mình cho cô thư kí, để cô ta được chính thức bước vào ngôi nhà mà cô ta đã cố sức tranh giành với chị. Dù trong lòng rất đau xót và xen lẫn sự sợ hãi, nhưng chị vẫn quyết đánh cuộc lần cuối với anh. Chị đã nhìn thấy trước tâm địa của cô bồ trẻ và biết rằng rồi sớm muộn cô ta cũng phải ra đi, cô ta không hiểu chị đã phải chịu đựng những gì suốt gần 20 năm trong ngôi nhà đó. Giờ thì chị sẽ cho cô ta có cơ hội nếm trải.
Chị đi trong ngạo nghễ. Chị ra Bắc thăm gia đình, thăm họ hàng, những người mà đã rất lâu rồi chị không có thời gian để thăm nom vì bận túi bụi với việc chăm sóc, lo lắng cho gia đình nhà chồng. Cũng nhân cơ hội đó, chị đi du lịch để tìm lại cho mình sự thư thái, chị đã xuống nước cờ cuối cùng và đang chờ đợi sự kết thúc.
Trong khi ấy, người tình của chồng chị thì hồ hởi dọn đồ vào nhà, sung sướng, hãnh diện và đắc thắng. Nhưng hóa ra cuộc sống gia đình không hề giống như cô ta tưởng tượng. Cô ta cũng là một tiểu thư con nhà khá giả, chỉ vì tính hiếu thắng mà quyết tranh giành bằng được với chị, và cô ta chưa bao giờ lấy chồng, vì vậy mà không hiểu được rằng “hôn nhân chính là nấm mồ của tình yêu". Cô ta nóng lòng được sống với chồng chị, nhưng lại không muốn ngày nào cũng phải chạm mặt bố mẹ anh, ngày nào cũng phải “dạ, vâng”, phải cơm nước, dọn dẹp…
Bố mẹ anh là người kỹ tính, họ không đồng ý thuê người giúp việc mà muốn chính tay con dâu phải làm việc nhà. Rồi trong ăn uống, họ vẫn quen khẩu vị của miền Bắc nên cô thư kí trẻ không thể “giản tiện” bằng cách mua đồ ăn sẵn cho bố mẹ chồng mà phải tự vào bếp, nhưng dù vậy, những món ăn của cô vẫn bị chê là khó nuốt. Cô thư kí trẻ tuổi, quen được chiều chuộng, hiếu thắng lại ở chung với hai ông bà già khó tính, ưa áp đặt nên không ngày nào là không xảy ra cãi cọ.
Không chịu nổi ông bố chồng gàn dở và bà mẹ chồng ghê gớm, một ngày, cô bồ của chồng chị vùng vằng dứt áo ra đi, chồng chị cũng chẳng buồn níu kéo. Anh không thể sống chung với một người không hề tôn trọng và cũng chẳng biết chăm sóc bố mẹ anh như thế. Anh bỗng nhận ra giá trị của người vợ, người đã chung thủy với anh suốt hai chục năm trời, người đã tận tụy vì anh, hi sinh vì anh… Anh bỗng thấy chị thật quí giá với cuộc đời mình. Ngay đêm hôm ấy, anh bay ra Hà Nội tìm chị.
Vậy là chỉ sau 3 tuần, nhanh hơn chị dự đoán, chị đã đường hoàng trở về ngôi nhà của mình, giành lại gia đình và người đàn ông của mình. Chị đã thắng, nhưng quan trọng hơn, chị đã khiến cho anh hiểu được giá trị và vị trí của chị, làm người vợ trong gia đình vốn đã rất khó, nhưng để làm được một người vợ như chị thì còn khó hơn.
Chồng chị đã đoạn tuyệt với cô bồ và cũng chẳng còn tâm trí nào để ngoại tình trước hành động cao thượng và giàu lòng vị tha của vợ. Anh đã khóc như một đứa trẻ khi nhận được sự tha thứ của chị. Từ đó, sợi dây gắn bó vợ chồng chị càng thêm bền vững, bởi họ gắn bó với nhau không chỉ bằng tình cảm, ân nghĩa mà còn bằng sự nể phục và trân trọng.
Chị đi trong ngạo nghễ. Chị ra Bắc thăm gia đình, thăm họ hàng, những người mà đã rất lâu rồi chị không có thời gian để thăm nom vì bận túi bụi với việc chăm sóc, lo lắng cho gia đình nhà chồng. Cũng nhân cơ hội đó, chị đi du lịch để tìm lại cho mình sự thư thái, chị đã xuống nước cờ cuối cùng và đang chờ đợi sự kết thúc.
Trong khi ấy, người tình của chồng chị thì hồ hởi dọn đồ vào nhà, sung sướng, hãnh diện và đắc thắng. Nhưng hóa ra cuộc sống gia đình không hề giống như cô ta tưởng tượng. Cô ta cũng là một tiểu thư con nhà khá giả, chỉ vì tính hiếu thắng mà quyết tranh giành bằng được với chị, và cô ta chưa bao giờ lấy chồng, vì vậy mà không hiểu được rằng “hôn nhân chính là nấm mồ của tình yêu". Cô ta nóng lòng được sống với chồng chị, nhưng lại không muốn ngày nào cũng phải chạm mặt bố mẹ anh, ngày nào cũng phải “dạ, vâng”, phải cơm nước, dọn dẹp…
Bố mẹ anh là người kỹ tính, họ không đồng ý thuê người giúp việc mà muốn chính tay con dâu phải làm việc nhà. Rồi trong ăn uống, họ vẫn quen khẩu vị của miền Bắc nên cô thư kí trẻ không thể “giản tiện” bằng cách mua đồ ăn sẵn cho bố mẹ chồng mà phải tự vào bếp, nhưng dù vậy, những món ăn của cô vẫn bị chê là khó nuốt. Cô thư kí trẻ tuổi, quen được chiều chuộng, hiếu thắng lại ở chung với hai ông bà già khó tính, ưa áp đặt nên không ngày nào là không xảy ra cãi cọ.
Không chịu nổi ông bố chồng gàn dở và bà mẹ chồng ghê gớm, một ngày, cô bồ của chồng chị vùng vằng dứt áo ra đi, chồng chị cũng chẳng buồn níu kéo. Anh không thể sống chung với một người không hề tôn trọng và cũng chẳng biết chăm sóc bố mẹ anh như thế. Anh bỗng nhận ra giá trị của người vợ, người đã chung thủy với anh suốt hai chục năm trời, người đã tận tụy vì anh, hi sinh vì anh… Anh bỗng thấy chị thật quí giá với cuộc đời mình. Ngay đêm hôm ấy, anh bay ra Hà Nội tìm chị.
Vậy là chỉ sau 3 tuần, nhanh hơn chị dự đoán, chị đã đường hoàng trở về ngôi nhà của mình, giành lại gia đình và người đàn ông của mình. Chị đã thắng, nhưng quan trọng hơn, chị đã khiến cho anh hiểu được giá trị và vị trí của chị, làm người vợ trong gia đình vốn đã rất khó, nhưng để làm được một người vợ như chị thì còn khó hơn.
Chồng chị đã đoạn tuyệt với cô bồ và cũng chẳng còn tâm trí nào để ngoại tình trước hành động cao thượng và giàu lòng vị tha của vợ. Anh đã khóc như một đứa trẻ khi nhận được sự tha thứ của chị. Từ đó, sợi dây gắn bó vợ chồng chị càng thêm bền vững, bởi họ gắn bó với nhau không chỉ bằng tình cảm, ân nghĩa mà còn bằng sự nể phục và trân trọng.
Nhãn: Gia đình
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ