Quần áo

Quần áo

27 thg 9, 2011

Tôi có nên yêu anh nữa không?

Thưa các bạn! Mỗi con người một hoàn cảnh vào đời khác nhau. Người thì thuận lợi suôn sẻ tìm cho mình một mái ấm gia đình hạnh phúc, người khác dù cố gắng nhưng đường đường không trải thảm hoa đón mà éo le đôi khi làm người ta thất vọng. Thông qua câu chuyện kể có thật này của Quế Chi, tôi mong người đọc cảm thông và tỉnh táo khi chọn bạn đời, tránh được những phiền muội không đáng có.

Quế Chi

Tôi mạnh dạn lắm mới dám viết lên trang blog này vì bản thân có một hoàn cảnh khá đặc biệt… vì thế tôi mong những dòng tâm sự này sẽ cùng nhau chia sẻ và mong muốn các bạn độc giả hãy cho tôi những lời khuyên chân thành để tôi quyết định đúng đắn hơn cho tương lai của mình.

Tôi và anh đã yêu nhau được bốn tháng. Chúng tôi đến với nhau ban đầu vì sự thấu hiểu, sau đấy là sự cảm thông cho nhau vì hoàn cảnh của hai chúng tôi rất giống nhau.

Anh sinh ra trong một gia đình khá giả. Sau khi học hết cấp 3, anh không tiếp tục thi đại học như bao bạn bè cùng trang lứa mà đã lao đầu vào cuộc sống kiếm tiền. Lăn lộn ngoài đời bao nhiêu năm, bây giờ anh là một người dày dạn kinh nghiệm, chững chạc và rất chín chắn. Giờ đây, sau mấy năm bươn chải, anh đã có một công ty riêng với quy mô khá lớn. Mọi người nhìn anh với sự ngưỡng mộ khi anh còn khá trẻ nhưng đã rất thành công trên con đường sự nghiệp.

Anh kể: Năm 25 tuổi, anh yêu một cô bạn học cùng cấp 2 ngày xưa… thế nhưng, cưới nhau chưa được bao lâu thì vợ chồng anh đã xảy ra mâu thuẫn. Mặc dù đã có một bé gái xinh xắn, năm năm thì vợ chồng anh quyết định chia tay sau bao ngày cơm không lành, canh không ngọt. Bé gái về ở với mẹ và anh đã mua cho chị ấy một mảnh đất ở Hà Nội, và cho chị ấy một khoản tiền kha khá để trang trải cuộc sống và nuôi con.

Tôi, một cô gái Vĩnh Phúc công bằng tôi thông minh, xinh đẹp. Tôi từng được mọi người đánh giá là xinh nhất khoa ngoại ngữ của trường. Không giấu các bạn tôi đã từng có một mối tình đầu rất sâu sắc… nhưng vì một vài hiểu lầm nho nhỏ đã khiến hai chúng tôi phải chia tay nhau. Đang đau khổ đến tột cùng thì tôi nghe tin anh cưới vợ và lúc đó, tôi đã suy sụp hoàn toàn. Mất ăn, ngủ nên tôi sút đi gần 6kg.

Và rồi, Tùng xuất hiện. Anh tỏ ra là một người ga lăng, hào hoa và yêu chiều tôi hết mực. Dù đang là sinh viên nhưng vì nỗi đau của mối tình đầu để lại cho tôi quá lớn nên khi Tùng cầu hôn, tôi đã đồng ý cưới anh… Thế nhưng, chỉ sau hai tháng chung sống, tôi phát hiện ra một điều hai đứa không thể sống hòa hợp với nhau.

Anh bắt đầu lộ ra là một người chỉ biết đàn đúm bạn bè và nhậu nhẹt. Tôi buồn, thưa chuyện lại cả hai bên gia đình ba mẹ anh và bố mẹ tôi ai cũng đều hết mực lo lắng. Thế rồi cực chẳng đã sau năm tháng đau khổ tôi đã quyết định ra đi. Tôi tiếp tục ra Hà Nội xin làm việc và sống cùng cậu em trai mình đang học đại học ở đây.

Ở môi trường mới, dù không ai biết được hoàn cảnh của tôi nhưng tôi thật sự xấu hổ, tự ti khi ai đó hỏi về hoàn cảnh của mình. Vì thế nên tôi đã luôn im lặng trước những câu hỏi đó sống khép mình.

Thời gian ở đây, cũng có nhiều chàng trai theo đuổi và yêu thương tôi thật lòng, nhưng vì đã nhỡ qua một lần đò nên tôi không muốn làm khổ bất cứ chàng trai nào khác. Tôi đã kiếm cớ để tránh xa họ vì tôi nghĩ, tôi nên tìm một người có hoàn cảnh giống tôi để họ có thể hiểu được và thông cảm hoàn cảnh sẽ tốt hơn cuộc sống sau này.

Và rồi người đó xuất hiện. Chúng tôi đã dành tình cảm cho nhau và kể cho nhau nghe hoàn cảnh mình đã qua trong thông cảm. Anh động viên tôi “Ai đâu muốn để một gia đình đổ vỡ, nhưng do hoàn cảnh mà ta phải chia ly”. Tôi đã khóc rất nhiều… khóc vì hạnh phúc và thầm cảm ơn ông trời đã mang đến cho tôi một người đàn ông như tôi hằng mơ ước. Và hôm đó, tôi cũng đã thành thật kể cho anh nghe về hoàn cảnh của mình. Anh nói rằng, chính vì điều đó nên anh hiểu và yêu thương tôi nhiều hơn. Và tình yêu của chúng tôi đã bắt đầu từ đó…

Sau bốn tháng yêu nhau, tôi mới phát hiện ra một điều, giữa tôi và anh có một khoảng cách rất lớn. Anh quá chín chắn, khôn ngoan, khôn ngoan đến mức đáng sợ! Anh nói anh không thích người yêu đọc tin nhắn của mình và tôi tôn trọng quyền cá nhân của anh. Thế nhưng có một lần, tôi thấy anh cứ nhắn qua nhắn lại cho một ai đó... tôi đã rất tò mò và âm thầm theo dõi thì phát hiện ra anh đang qua lại với hai người con gái khác. Một người là người yêu cũ của anh, chị ấy đã có chồng nhưng cuộc sống vợ chồng họ không hạnh phúc. Hai người nhắn tin cho nhau rất tình cảm. Còn một cô khác nữa đang là sinh viên và thi thoảng, họ cũng hẹn hò với nhau. Khi đọc những dòng tin nhắn của anh và hai người phụ nữ ấy nói chuyện với nhau, tôi đã buồn khóc cho mình rất nhiều nhưng tôi không đủ can đảm để nói với anh về những điều đó.

Anh nói rằng: “Làm vợ của anh rất khó, sẽ phải hi sinh và chịu đựng chồng nhiều… vì anh bận lắm, lại rất lạnh lùng và ít khi nói được những lời tình cảm với em”. Khi nghe anh nói những điều đó, tôi cảm thấy rất hụt hẫng nhưng tôi thiết nghĩ, dù sao mình cũng đã qua một đời chồng nên lần này, mình phải cố gắng nhiều hơn nữa để có được một hạnh phúc trọn vẹn. Tôi không đủ can đảm để đi tìm một người yêu mới, vì thế nên tôi luôn cố gắng để vun vén cho tình yêu của mình… thế nhưng, khi tôi cố gắng vun đắp tình yêu của mình bao nhiêu thì anh càng thờ ơ, lạnh lùng với tôi bấy nhiêu.

Giờ đây đang yêu nhau nhưng anh đã lạnh lùng như thế thì tôi sợ rằng, khi cưới tôi về, anh sẽ không còn quan tâm đến tôi nữa… Ngoài tôi ra, anh vẫn còn những cô gái khác bên ngoài theo đuổi tôi sợ anh sẽ lại hững hờ với tôi, lại để tôi một mình cô đơn để vui vẻ bên những người khác. Mặc dù anh luôn nói, anh muốn cùng tôi xây dựng một gia đình hạnh phúc, nhưng sao lời nói của anh khác xa với thực tế quá!

Những lúc ở bên anh, tôi luôn có cảm giác nghi ngờ anh không chung thủy… nhưng thực sự, tôi không muốn rời xa anh. Tôi phải làm sao đây? Nếu tôi chấp nhận chung sống với anh suốt đời thì liệu tôi có được hạnh phúc trọn vẹn không? Còn nếu tôi rời xa anh thì đến bao giờ tôi mới có thể tìm được một hạnh phúc mới? Mong các bạn cùng chia sẻ.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ