Kiệt sức trả nợ cho chồng
Tôi mới ngoài 30 tuổi, đã lập gia đình và có một con gái 8 tuổi, một con trai 3 tuổi. Chúng rất xinh xắn, thông minh và học giỏi. Còn chồng tôi, khá đẹp trai, hiền lành và chiều vợ con. Nhìn gia đình tôi, ai cũng trầm trồ khen tôi tốt số, có một gia đình hoàn hảo.
Vậy mà, tôi đã sống rất khổ sở. Suốt 10 năm lấy chồng, tôi phải lao tâm khổ tứ vì chồng tôi thỉnh thoảng lại cho tôi xử lý các vụ nợ từ 10 triệu đến hàng trăm triệu. Chồng tôi lừa dối tôi, và đến khi tôi biết thì quá muộn. Anh ta đã ăn cắp tiền của tôi, lấy vàng của hồi môn của tôi, lên phòng làm việc chộm tiền đồng nghiệp của tôi,… làm tôi mất danh dự nhiều lần.
Lần gần đây nhất, anh ta cá cược bóng đá và thua một khoản tiền gần 300 triệu đồng. Lúc đó tôi vừa xây nhà xong, nên cũng nợ khoảng hơn 100 triệu đồng, Anh ta chẳng biết đến việc xây nhà mà chỉ nghĩ đến việc chơi bời. Tôi xây nhà được 2 tháng, thì một bọn đầu gấu thỉnh thoảng lại đến nhà tôi, chúng hẹn chồng tôi nhưng anh tránh mặt. Rồi một ngày, anh ta nói: Bọn đầu gấu đang đòi nợ anh, nếu em không trả thì chúng sẽ giết anh.Tôi nói tôi không có tiền, anh ta nói em cứ ký vào biên bản nợ. Thế rồi bọn chúng đến, ở đến 12 giờ đêm, tôi đã gọi công an nhưng chồng tôi lại bảo họ đi. Các con sợ sệt khóc lóc. Anh ta đã dùng con trai tôi mới một tuổi ép tôi ký vào biên bản nợ… Vậy là cuối cùng tôi cũng phải ký.
Chúng tôi đã ký đơn ly hôn, anh ta đồng ý ký vì gia đình tôi đã đứng ra trả nợ số tiền gần 200 triệu đồng cho anh ta. Tôi đã chuyển công tác, ly thân hoàn toàn với anh ta khoảng 6 tháng. Thời gian này, anh liên tục nhắn tin là chỉ muốn chết, rồi hãy cho anh được gặp con. Tôi cũng cho anh gặp con, mỗi lần như thế anh ta nói ra bến xe ngủ. Sau đó một năm, anh ta tỏ ra là người ngoan ngoãn, yêu vợ con và thường xuyên đi lại, mua quần áo cho tôi và con… Vì còn còn nhỏ và kinh tế eo hẹp tôi đã phải nhờ ông bà nội trông cháu thứ hai. Mẹ con xa nhau. Số tiền bán nhà cũ, tôi lại mua đất và xây nhà mới để các con có chỗ trú thân. Tôi đã tưởng anh tiến bộ, nên nhờ anh ta trông coi việc xây nhà, vì từ chỗ tôi làm đến chỗ xây nhà khoảng 30km.
Thế rồi đến nay, đã gần 2 năm, tôi nhờ mối quan hệ của bố mình để xin cho chồng đi làm. Được 1 tháng, thì anh vẫn tiếp tục đánh bài bạc, lô đề và thua gần 200 triệu đồng, và bọn đầu gấu lại đến nhà tôi đòi nợ. Mọi việc sụp đổ dưới chân tôi, tôi bế tắc quá, không còn biết làm gì nữa. Bây giờ mọi việc vỡ lở ra, thì danh dự của bố và của tôi sẽ bị ảnh hưởng. Bố tôi lúc xin việc cho anh, cũng đã nói tốt cho anh nên người ta mới thông cảm.
Thật sự tôi rất bế tắc. Nhìn tôi trông khá dễ thương, ăn nói nhẹ nhàng, có trình độ đại học, nay tôi lại học thêm văn bằng 2, gia đình tôi cũng không nghèo… Nếu tôi bỏ anh thì chắc chắn bản thân tôi sẽ thoải mái hơn, nhưng nhìn hai đứa con không có bố, sợ ảnh hưởng đến danh dự của bố tôi và của tôi mà tôi không đành lòng.
Mặt khác, cũng giống như lần trước anh lại van xin tôi tha thứ, để làm cho tôi tin, anh đã nhờ một đứa em cứa vào ngón tay của mình, rồi uống máu thề sẽ không tái phạm, anh lấy tờ lịch ngày hôm đó dán lên tường…. Nhưng tôi không còn đủ niềm tin với con người đó nữa.Tôi mệt mỏi quá rồi, tôi chỉ mong mình được sống thanh thản. Ngoài tật xấu kia ra, anh còn là con người mù quáng, không biết lo xa, anh làm việc gì là hỏng việc đó, không biết quý trọng đồng tiền…
Nếu ở với anh ta, thì tôi cũng chỉ được nhờ được anh việc nhà và việc đưa đón con đi học, nhưng tôi lo anh ta chẳng bao giờ thay đổi và tôi sẽ khổ suốt đời. Nhưng tôi không biết làm sao đây, liệu con tôi sẽ ảnh hưởng như thế nào khi bố mẹ ly hôn, còn danh dự của cả bố tôi và tôi nữa… Tôi khẩn thiết mong độc giả hãy góp ý cho tôi, để tôi có sự lựa chọn sáng suốt…Tôi có nên đem đơn ra tòa giải quyết ly hôn không?
Nhãn: Nơi chia sẻ
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ