Quần áo

Quần áo

9 thg 5, 2012

Ghét mẹ chồng!

Tôi mới ngoài 20, lấy chồng được hơn một năm, tôi yêu chồng và hạnh phúc với tình yêu đầu tiên này. Chồng tôi là con trai một trong một gia đình nghèo khó, anh là người tốt, yêu vợ và đặc biệt là một người con hiếu thảo.

Chúng tôi có quan hệ trước hôn nhân. Anh bảo nếu có thai thì sẽ cưới, nhưng khi tôi có thai thì lại vào đúng lúc công việc của anh đang trục trặc, mẹ anh lại không đồng ý. Thấy anh lưỡng lự, thêm những lời nói xúc phạm của gia đình anh nên tôi đã quyết định bỏ thai. Đó là quyết định sai lầm của tôi.



Sau đó công việc của anh tốt đẹp trở lại, tôi yêu cầu anh chọn cưới hoặc chia tay. Anh đồng ý cưới dù mẹ anh không đồng ý nhưng khi anh gọi về mẹ anh lại chấp nhận. Mọi việc có vẻ thuận lợi, nhưng tôi vẫn không thể nào quên được khoảng thời gian khó khăn và đau khổ vừa trải qua. Việc bỏ đi đứa con làm tôi ám ảnh và tôi nghĩ là vì mẹ anh, nên tôi không có thiện cảm với bà. Tôi ghét và hận mẹ anh. Cưới nhau được một tháng thì tôi có thai lại. Vợ chồng tôi rất vui. Anh rất yêu chiều tôi, nhưng niềm vui ấy chỉ được 2 tháng thì tôi bị lưu thai.

Chồng tôi có gọi điện về cho mẹ chồng nhưng không một ai trong gia đình chồng gọi điện hỏi han,động viên an ủi tôi được một câu nào. Tôi thấy tủi thân vô cùng nhưng cũng phải chấp nhận. Rồi mẹ chồng tôi lại bảo với chồng tôi rằng các dì ,các cậu nhà anh trách tôi không gọi điện hỏi thăm mọi người thường xuyên. Tôi cũng chỉ về quê anh một vài lần, cũng đã biết mặt họ hàng nhà anh nhưng vì không ở gần nhau nên không thân và cũng có thể vì tôi chưa khéo. Nhưng tôi lại nghĩ đến lúc tôi ốm đau có ai hỏi tôi được câu nào đâu.Vì chuyện này mà vợ chồng tôi giận nhau.

Tôi đã suy nghĩ nhiều nhưng tôi nghĩ vì chồng tôi nên tôi cố gắng thường xuyên gọi điện về quê hơn. Những tưởng mọi chuyện như vây là tốt nhưng năm nay, tôi về quê ăn Tết cũng là cái Tết tôi thất vọng và chán nản. Sau khi bị hỏng thai tôi có kế hoạch 5 tháng theo lời khuyên của bác sĩ. Kết thúc 5 tháng kế hoạch cũng là lúc chồng tôi đi học xa nhà 2 năm, 1 tháng anh về nhà 1 lần, đến nay đã được 7 tháng.Trong thời gian đó tôi không kế hoạch nhưng vẫn không có thai. Về quê ăn Tết, mọi người hỏi tôi là có em bé chưa, tôi đều nói bọn cháu đang tính cho việc này. Nhưng mẹ chồng tôi luôn nói: ‘‘Con này có biết đẻ gì đâu’’.

Tôi không biết nói sao, tính tôi trầm, tôi không muốn mẹ con xảy ra chuyện gì vào ngày Tết nên im lặng. Nhưng không phải một lần mà ai đến nhà hỏi bà cũng nói thế. Tôi vào phòng khóc, không chịu nổi tôi đã tâm sự với chồng, anh không nói gì cũng chỉ khóc.Tôi không hiểu anh nghĩ gì? Tôi thật sự thấy buồn về mẹ chồng, tôi đã nói chuyện với chồng về những suy nghĩ, cảm giác của tôi về mẹ anh. Sau đó, mẹ chồng gọi điện cho tôi, việc này chưa từng xảy ra. Bà hỏi tôi đã nói gì mà để chồng tôi về nói lại với bà, làm bà xấu hổ.

Tôi thật không thể hiểu bà ta. Từ sau Tết đến giờ tôi không gọi điện về nữa, tôi đã quá thất vọng. Nhưng dạo này khi nói chuyện với tôi, chồng tôi thường có ý muốn cho tôi nói chuyện qua điện thoại với mẹ anh nhưng tôi không thể. Tôi không biết bây giờ tôi phải làm gì, không gọi thì tôi thấy áy náy mà gọi thì tôi không muốn.Tôi ghét bà ta.

Tôi như vậy có sai không?.Tôi rất buồn và mệt mỏi về cuộc sống mà ngày càng khó chia sẻ cùng chồng. Hãy cho tôi lời khuyên.Tôi rất cảm ơn mọi người.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ