Quần áo

Quần áo

24 thg 4, 2012

Tôi và cô ấy chung chồng

Anh cưới cô ấy vì đứa con và thỉnh thoảng vẫn ra Hà Nội sống với tôi. Giữa tôi và anh là tình yêu chân thành, sâu nặng.

Tôi năm nay 25 tuổi. Tôi và anh yêu nhau được hai năm. Sau khi học xong cấp 3, anh quyết định vào Sài Gòn học. Trong thời gian đó, anh quen với một người con gái khác. Anh kể cho tôi và hứa sẽ chia tay. Qua bạn bè, tôi biết anh đã làm được như vậy.

Gia đình muốn anh đi du học và phải tạm dừng việc học trong nước. Anh làm lễ chia tay mọi người, cô ấy cũng đến. Cô ấy muốn có một lần cuối cùng bên anh nhưng như một định mệnh, cô ấy có thai. Anh không hề biết chuyện này nên trở về hạnh phúc bên tôi.

Một tháng sau, cô ấy thông báo cho anh và đòi ra ngoài này ăn Tết. Những ngày sau đó thì tôi không thể nào liên lạc được với anh vì lúc nào cô ấy cũng là người cầm máy. Họ cưới nhau sau nửa tháng. Đêm trước ngày cưới, anh gọi điện cho tôi và khóc. Anh nói không có mặt mũi nào để nói chuyện này với tôi


Đã ba tháng trôi qua, chúng tôi không liên lạc với nhau dù ngày nào cả hai cũng vào Facebook của người kia để theo dõi tin tức. Với tôi, đó là thời gian đau khổ nhất khi tất cả niềm tin đều sụp đổ. Tất cả vị ngọt ngào của tình yêu đã trở thành trái đắng. Đó là một cú sốc quá lớn vì chỉ mấy ngày trước, hai đứa còn hạnh phúc. Vậy mà anh có thể làm đám cưới với người khác ngay được. Dù vậy, tôi vẫn không thể hận anh.

Do không lấy được visa nên anh phải đợi đi nước khác. Anh lại liên lạc với tôi. Tất cả những tình cảm cũ chợt ùa về. Bao buồn đau, nhớ nhung đều tan biến hết. Cả hai đã suy nghĩ rất nhiều, khóc rất nhiều và cũng đưa ra tất cả những khó khăn, chông gai, dị nghị của mọi người mà hai đứa phải vượt qua nếu muốn quay lại bên nhau. Anh nói chấp nhận tất cả và tôi đã đồng ý.

Vợ anh cũng biết chuyện. Tôi và cô ấy nói chuyện rất nhiều, đôi khi là cãi vã. Tôi biết mình không thể ghen với cô ấy nên tôi thường chủ động giảng hòa. Những khi anh ra ngoài này với tôi, tôi vẫn mua quần áo, đồ chơi cho con anh. Thực sự tôi rất yêu bé và không hề cảm thấy buồn khi làm những chuyện đó.

Thời gian này anh ra Hà Nội sống cùng tôi. Anh nói anh không thể cho tôi một gia đình đúng nghĩa nhưng sẽ cố gắng để làm một người cha tốt cho những đứa con tôi. Tuần sau anh đã đi du học rồi. Vậy tôi nên chờ anh hay cố gắng dùng thời gian này để quên anh?

Diễm Th

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ