Quần áo

Quần áo

22 thg 2, 2012

Vợ đối xử quá quắt với mẹ tôi



Một lần tôi đi có chút việc về qua nhà lấy ít hồ sơ, tôi đứng khựng ở cửa khi nghe thấy tiếng vợ tôi đang quát mẹ.


Tôi lấy vợ được 5 năm nay, thực sự tôi không phải là người quyền cao chức trọng gì, cũng chỉ là nhân viên nhà nước bình thường với mức lương vài triệu. Cuộc sống của tôi vì thế cũng có nhiều khó khăn vì hai vợ chồng phải thuê nhà. Tôi biết vợ tôi lấy tôi phần nào cũng vất vả nên tôi rất cố gắng, thậm chí nhận cả việc về nhà làm thêm để cho vợ bớt khổ.
Quay trở lại một chút về quá khứ. Tôi lấy vợ trong khi bố mới mất, vừa khủng hoảng, tiền nong không có, cô ấy cũng gần 30 rồi, hồi đó chấp nhận về làm vợ với hai bàn tay trắng, tôi cảm nhận cô ấy rất tủi thân, nhưng bụng bảo dạ sẽ cố gắng làm cho vợ bớt khổ.

Nhưng sống với nhau 5 năm nay càng ngày tôi càng hiểu rằng sự cố gắng của mình không đem lại kết quả. Cô ấy không hài lòng với những gì tôi mang lại, cô luôn đưa tôi ra so sánh với những người chồng của bạn- những người thành đạt và giàu có. Đôi lần khiến tôi rất tủi thân nhưng biết phận mình nên cũng không phản ứng lại.

Thế rồi cô ấy có mang và sinh con, tôi đi làm thường xuyên, đàn ông lại vụng về nên tôi bảo mẹ tôi ở quê lên đỡ đần cho cô ấy lúc con mọn. Mẹ tôi dân quê nên chưa quen, hơn nữa tính cụ lại xoề xòa nên vợ tôi rất khó chịu.

Cụ làm bất cứ điều gì cũng khiến vợ tôi không hài lòng, từ việc chăm cháu, thu dọn nhà cửa đến chợ búa cơm nước. Mặc dù ở nhà cụ cố gắng nói chuyện nhưng mặt vợ bao giờ cũng lầm lì khó chịu.

Một lần tôi đi có chút việc về qua nhà lấy ít hồ sơ, tôi đứng khựng ở cửa nghe thấy tiếng vợ tôi đang quát mẹ: “Bà buồn cười thật, nói mãi bà chả hiểu để tiếp thu gì cả, bà ở đây con cũng phải nuôi dưỡng, không thích thì bà về quê không có lại bảo con ác. Mà nói thật, bà có bỏ tiền ra cưới con về đâu mà con phải lo cho bà nhiều thế nhỉ? Đúng là tội nợ!”.

Tôi đứng sững sờ không nói được câu gì, hằng ngày mẹ tôi phải chịu những câu nguyền rủa này của con dâu vậy mà bà không kêu ca với tôi nửa lời. Tự dưng tôi thấy đau lòng, tôi không biết nên như thế nào nữa, mong các chuyên gia cho tôi lời khuyên.

Nam Phong (Hà Tĩnh)

Anh thân mến!
5 năm chưa phải là dài cho một cuộc sống vợ chồng nhưng cũng đã có một số vấn đề xảy ra. Quan trọng nhất là anh và vợ anh chưa tìm được tiếng nói chung trong khi những mâu thuẫn bất đồng ngày càng lớn.

Qua thư anh kể, anh là một người chồng có trách nhiệm và lo lắng cho vợ mình, tuy vậy với vợ anh, có lẽ cô ấy đang gặp nhiều căng thẳng và chưa hiểu được suy nghĩ của anh nên vẫn còn nhiều khó chịu và lo lắng.

Cách ứng xử giữa hai vợ chồng cần có sự trao đổi thẳng thắn tế nhị, nhất là về vấn đề tiền nong, nhưng im lặng như anh cũng không phải là điều tốt. Bởi mỗi người đều có một giá trị riêng vì thế nếu so sánh mọi người với nhau sẽ khó có kết quả.

Anh cần nói chuyện để vợ anh có thể hiểu anh hơn, đồng thời quá trình trao đổi để biết được những khó khăn mà cô ấy đang phải trải qua, về tâm lý, về tiền bạc, con cái… để cô ấy và anh có thể giải quyết những bất đồng tránh xảy ra những sự cố đáng tiếc.

Còn vấn đề giữa mẹ anh và vợ, có lẽ tạm thời để tránh mâu thuẫn lớn, anh có thể đưa mẹ về quê, sau đó tìm cách nói chuyện với cả hai người. Điều này cũng tránh tổn thương cho mẹ anh và không gây căng thẳng cho cả vợ anh nữa. Nhưng mong anh hãy giải quyết một cách bình tĩnh và chủ động tránh gây mâu thuẫn lớn rồi làm tổn thương cả ba người.

Chúc anh tìm được sự bình yên sớm nhất.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ