Quần áo

Quần áo

8 thg 11, 2011

Tôi bỏ chồng để chạy theo mối tình … ảo

Cuộc tình ảo đã cho tôi những cảm xúc rất thật, vì thế nằm bên chồng mà tôi cứ mơ về những câu nói ngọt ngào và những chiếc hôn nồng nàn và vòng tay ấm áp của một chàng trai mới lớn mà tôi quen trên mạng.

Tôi biết viết lên đây những dòng tâm sự này chỉ để người đời khinh rẻ thêm con người ích kỷ đầy tội lỗi của tôi mà thôi. Nhưng tôi vẫn phải viết lên đây như một lời xin lỗi gửi đến người chồng thực sự của mình, cho dù khi tôi nhận ra điều đó thì đã quá muộn màng. Tôi đã để mất anh từ sự ích kỷ, hẹp hòi và tham lam ngu rốt của bản thân mình.

Anh đến với tôi không lãng mạn như bao chàng trai khác, nhưng rất chân thật và không cầu kỳ, điêu ngoa như tất cả đàn ông tôi đã từng gặp trên đời. Chính vì vậy mà tôi coi anh như một kẻ cù lần trong tình yêu và sẽ là không thể xứng với tôi - một người con gái giỏi giang xinh đẹp tự tin đầy lãng mạn.

Tôi đã nhận lời lấy anh khi mới 20 tuổi đầu và vừa học xong một trường sơ cấp về y dược. Nhưng không phải vì tình yêu mà bởi không muốn bố mẹ tôi buồn, gia đình nhà tôi mang tiếng là thất hứa với gia đình nhà anh. Ngày cưới, anh chẳng tặng tôi nhẫn cưới, chẳng có tuần trăng mật…cho dù anh rất nhiều tiền và cũng không phải loại người bủn xỉn. Hôm ra mắt họ hàng hai bên, anh chẳng giao lưu trò chuyện cùng ai mà cứ thui thủi một mình, lầm lũi một cách khó hiểu.

Tửu lượng của anh cũng thuộc loại khá nhưng đến nhà tôi anh làm trọn ba bát cơm rồi trèo lên giường cuộn chăn xem ti vi mặc cho bố và các anh tôi ngồi dùng bữa. Nhưng được cái anh yêu và thương tôi thì thật lòng chứ không hề dối trá.

Nhưng tôi là một người con gái xinh đẹp, trẻ trung (tôi trẻ hơn anh 10 tuổi) và lãng mạn tôi đâu chịu nổi cái cảnh buồn thiu tẻ nhạt ấy? Nên mặc dù bên anh nhưng hằng đêm tôi vẫn lên mạng chát với những người đàn ông trẻ không quen biết và lao vào những cuộc tình ảo đầy lãng mạn. Nói là ảo, nhưng nó đã đem lại cho tôi những cảm xúc vô cùng thật, vì thế, hằng đêm nằm bên người chồng “già” và cổ hủ của mình mà tôi cứ mơ về một hình bóng xa xăm nào đó. Mơ về những câu nói ngọt ngào và những chiếc hôn nồng nàn và vòng tay ấm áp của một chàng trai mới lớn mà tôi quen và nhận lời yêu trên mạng.

Tôi cố giấu cảm xúc này không để chồng tôi biết và tất nhiên anh ấy cũng chẳng ngờ được rằng tôi lại yêu một người đàn ông chưa hề gặp gỡ. Nhưng điều đó là sự thật, và anh đã phải tin khi tôi quyết định rời bỏ anh để đi tìm thứ hạnh phúc phù phiếm với một người đàn ông xa lạ. Anh đã ra sức giữ tôi lại vì cho rằng tôi còn quá trẻ để hiểu về cuộc sống, nhưng tôi đã khóc và van xin anh vì tôi khôn hề yêu anh. Nghe đến câu này anh đau đớn lắm, và để tôi bước chân ra đi,…

Tôi mang theo của hồi môn lao vào cuộc tình ảo với người đàn ông trẻ chưa từng quen biết mà quên đi ngày tháng, không còn biết đâu là trời cao đất dày. Không hiểu được thế nào là liêm sỉ . Và tôi đã ngu si, lầm tưởng đó là thứ hạnh phúc trời ban và tôi là người cực kỳ may mắn.

Không lâu sau bạn tình của tôi lại tìm được một cô gái lãng mạn, tự tin và ngu ngốc như tôi. Hắn lại rót vào tai cô những lời đường mật, đưa cô đi những chuyến du lịch hàng không xuyên lục địa bằng thứ tàu bay giấy. Để rồi cô lại đón nhận hạnh phúc bằng thứ tình yêu lãng mạn, mùi mẫn của hắn như một thứ bùa mê muội mà hắn đã từng dành cho tôi.

Chia tay hằn giờ tôi mới hiểu thế nào là hạnh phúc bên một người chồng, rất đơn giản nhưng dễ gì ta nhìn thấy được, lại càng không phải thứ tình yêu lãng mạn như trong cuốn tiểu thuyết màu hồng kia. Tất cả mọi thứ đều chỉ là phù phiếm, là hão huyền…chỉ có cuộc sống chân thành là thật thà là bền vững, là hạnh phúc hơn tất cả những gì ta muốn.

Nhưng đã muộn khi tôi nhận ra điều đó. Bởi con đò chiều đã gặp được khách qua sông…Tôi đã mất anh vĩnh viễn và đó là sai lầm tôi phải trả giá cho sự ngu dốt, bồng bột của mình.
Thuyha1991...

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ