Bạn đọc nêu sáng kiến ủng hộ đồng bào miền Trung
Tên em là Đậu Thị Hà - Sinh viên trường Đại học Lạc Hồng (Đồng Nai). Trong đợt bão lũ vừa qua, em có xem báo, đài và các phương tiện thông tin khác, thấy biết bao cảnh đời khổ cực của người dân miền Trung nước lũ.
Em cũng là một người con của miền Trung, nhưng may mắn hơn là gia đình em không phải gánh chịu những hậu quả nặng nề, thương tâm như những vùng khác.
Thật đau lòng khi người người, nhà nhà miền Trung phải gánh chịu chung thiên tai khắc nghiệt như vậy, sau bão lũ là cảnh tan hoang, con mất mẹ, chồng mất vợ, hay bố mẹ mất con... Mọi người đang ngày ngày gánh chịu cái đói, cái rét.
Em biết có rất nhiều tấm lòng hảo tâm đã ủng hộ và cứu trợ đồng bào bão lụt, nhưng bên cạnh đó vẫn còn những tấm lòng khác, họ muốn góp sức và tấm lòng mình cho đồng bào bão lụt nhưng thật khó để họ có thể làm được vì, có thể cuộc sống của họ cũng không đủ chi tiêu, không dư giả...
Nhưng họ có thể đóng góp tinh thần và vật chất bằng của cải, lương thực thực phẩm, quần áo cũ, sách vở... Trong khi đồng bào miền Trung phải lo cái ăn cái mặc hàng ngày, ăn cho đõ đói, mặc sao cho đỡ lạnh thì có những người chỉ biết ăn sao cho ngon, mặc sao cho đẹp...
Bản thân em đây, tuy em không có tiền để quyên góp cho đồng bào mình nhưng em muốn đóng góp quần áo cũ, sách vở cũ, áo mưa ...hoặc bất cứ cái gì đó bằng vật chất nếu có thể. Vì vậy mà em nghĩ rằng, nếu có một cơ quan hay tổ chức nào, đứng ra chung tay phát động phong trào ủng hộ đồng bào bão lụt tới từng đơn vị, địa phương, thành phố... trên toàn đất nước thì thật tốt biết mấy. Như vậy mỗi cá nhân hay địa phương dù ngèo hay giàu chúng ta cũng có thể chuyển tới đồng bào bão lụt những cái dù là nhỏ nhất nhưng mang đầy ý nghĩa tình thương mến thương "một miếng khi đói bằng một gói khi no ".
Đây chính là lúc đồng bào ta, dân tộc ta chung tay, hợp sức giúp đỡ những đồng bào vượt qua giai đoạn cơ cực này. Hiện tại em đang sống và học tập tại Biên Hoà (Đồng Nai) và em chỉ mong có một địa chỉ cụ thể nào đó của cơ quan thẩm quyền nào đó đứng ra thu nhận và kiểm chứng (nếu có thể ) những lương thực, thực phẩm, quần áo cũ, sách cũ, vở, bút...để chuyển tới đồng bào bão lụt dùm. Để giang rộng vòng tay bốn phương kết nối tình thân ái của dân tộc ta, đưa niềm tin và niềm hy vọng trong cuộc sống cho những mảnh đời neo đơn, những gia đình sống trong tuyệt vọng vì mất con, mất chồng, mất mẹ, mất cha, mất nhà cửa... do lũ lụt.
Thiết nghĩ, có những lúc họ đã rơi vào hoàn cảnh tột cùng của khổ đau, nhưng trong nỗi đau đó còn có những tia hi vọng để họ sống và cố gắng vương lên để vượt qua cái đói, cái rét, cái khổ.
Em chỉ hy vọng rằng ý kiến và mong muốn của mình cũng như bao người khác được thực hiện. Em xin chân thành cảm ơn Ban biên tập .
Kính thư !
Đậu Thị Hà
Nhưng họ có thể đóng góp tinh thần và vật chất bằng của cải, lương thực thực phẩm, quần áo cũ, sách vở... Trong khi đồng bào miền Trung phải lo cái ăn cái mặc hàng ngày, ăn cho đõ đói, mặc sao cho đỡ lạnh thì có những người chỉ biết ăn sao cho ngon, mặc sao cho đẹp...
Bản thân em đây, tuy em không có tiền để quyên góp cho đồng bào mình nhưng em muốn đóng góp quần áo cũ, sách vở cũ, áo mưa ...hoặc bất cứ cái gì đó bằng vật chất nếu có thể. Vì vậy mà em nghĩ rằng, nếu có một cơ quan hay tổ chức nào, đứng ra chung tay phát động phong trào ủng hộ đồng bào bão lụt tới từng đơn vị, địa phương, thành phố... trên toàn đất nước thì thật tốt biết mấy. Như vậy mỗi cá nhân hay địa phương dù ngèo hay giàu chúng ta cũng có thể chuyển tới đồng bào bão lụt những cái dù là nhỏ nhất nhưng mang đầy ý nghĩa tình thương mến thương "một miếng khi đói bằng một gói khi no ".
Đây chính là lúc đồng bào ta, dân tộc ta chung tay, hợp sức giúp đỡ những đồng bào vượt qua giai đoạn cơ cực này. Hiện tại em đang sống và học tập tại Biên Hoà (Đồng Nai) và em chỉ mong có một địa chỉ cụ thể nào đó của cơ quan thẩm quyền nào đó đứng ra thu nhận và kiểm chứng (nếu có thể ) những lương thực, thực phẩm, quần áo cũ, sách cũ, vở, bút...để chuyển tới đồng bào bão lụt dùm. Để giang rộng vòng tay bốn phương kết nối tình thân ái của dân tộc ta, đưa niềm tin và niềm hy vọng trong cuộc sống cho những mảnh đời neo đơn, những gia đình sống trong tuyệt vọng vì mất con, mất chồng, mất mẹ, mất cha, mất nhà cửa... do lũ lụt.
Thiết nghĩ, có những lúc họ đã rơi vào hoàn cảnh tột cùng của khổ đau, nhưng trong nỗi đau đó còn có những tia hi vọng để họ sống và cố gắng vương lên để vượt qua cái đói, cái rét, cái khổ.
Em chỉ hy vọng rằng ý kiến và mong muốn của mình cũng như bao người khác được thực hiện. Em xin chân thành cảm ơn Ban biên tập .
Kính thư !
Đậu Thị Hà
Nhãn: Xã hội
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ