Quần áo

Quần áo

12 thg 9, 2010

Bảo Hòa - Không! tôi 100% người Việt

Phản ứng kiên quyết của Bảo Hòa trong đợt tuyển chọn gương mặt độc quyền một thương hiệu danh tiếng Hong Kong gây không ít ngạc nhiên khi người đại diện dặn dò: Hãy nói mình người Việt lai, vì khách hàng Trung Quốc, Hàn Quốc và Singapore thường chuộng người mẫu lai!

"Không, tôi là người Việt 100%, tôi sinh ra tại Việt Nam, ba mẹ, gia đình tôi, cả nhà tôi đều là người Việt Nam". Sự chắc nịch khi khẳng định nguồn gốc của mình và lực hút sâu hoắm từ ánh nhìn đủ để lý giải vì sao cô người mẫu "không mấy cao" có thể tỏa sáng tại môi trường quốc tế. Đã 5 năm qua, cô xứng đáng tự hào là gương mặt người mẫu Việt Nam hiếm hoi thành công trên đất Mỹ không dựa vào danh hiệu, quốc tịch mà chính nhờ vào thực lực.


"Không, tôi là người Việt 100%, tôi sinh ra tại Việt Nam, ba mẹ, gia đình tôi, cả nhà tôi đều là người Việt Nam".

Tóc đen, không thích nhuộm vàng, nhuộm đỏ hay đeo kiếng sát tròng thay màu mắt, dáng vẻ Hòa không giống nhiều bạn cư ngụ ở nước ngoài về thăm quê hương?

Tôi chỉ là chính tôi, yêu cái chất - Tôi - bên - trong - mình đến kì lạ. Khi mình trở thành cá thể của cộngđ ồng ngoại quốc, mới thấy quý nét riêng của con người và đất nước mình. Đi nhiều mới nhận ra cái vỉa hè quê nhà đẹp thế! Bạn bè thế giới hỏi về Việt Nam, tôi kể1 đất nước đậm chất Á Đông nhất. Khách phương Tây lần đầu ghé thăm xứ sở người da vàng, tôi giới thiệu nếp sống đằm thắm, góc nhà giản đơn, phố chợ hàng rong ấp e, nhưng đầy nhuệ khí ẩn sau bộ áo khiêm nhường.

Điều tiếng Bảo Hòa kiêu lắm, có phải do kiệm cười?

Gò má cao, mặt hóp, dáng gầy khẳng khiu ít gây thiện cảm về sự cởi mở, thân mật, cũng chẳng là lời đáp thỏa lòng. Tôi thích thú "cái giá" của từng sự việc, không khó cười, nhưng chỉ cười đúng lúc. Quý những nụ cười "đắt", sự ngây ngất toát ra từ cảm xúc hồn nhiên, tôi ngại trước đôi ba điệu cười giả lả, gắng làm đẹp lòng, nên càng yêu cái tình thật.

Hòa nhận định thế nào về mối quan hệ giữa tiền-sức lao động và giá trị của nó?

Tiền - hệ quả chính đáng của việc lao động nghiêm túc. Giá trị vật chất là nguồn thu nhập tất yếu của công sức. Hai năm vào nghề, tôi ở Việt Nam làm người mẫu trước hết để kiếm tiền, sau đó mới đam mê và dấn thân theo nghiệp diễn. Tiền rất quý, nhưng có một thứ quý hơn. Chính là sức khoẻ. Còn ai giàu bằng người có sức khoẻ tốt? Tôi may mắn hơn những người giàu mà không đủ sức khoẻ hưởng thụ. Mong đến ngày gặt hái nhiều thành quả, mẹ tôi và gia đình vẫn thật mạnh khoẻ để đón nhận trọn vẹn mọi điều tôi đền đáp.


"Không, tôi là người Việt 100%, tôi sinh ra tại Việt Nam, ba mẹ, gia đình tôi, cả nhà tôi đều là người Việt Nam".

Tóc đen, không thích nhuộm vàng, nhuộm đỏ hay đeo kiếng sát tròng thay màu mắt, dáng vẻ Hòa không giống nhiều bạn cư ngụ ở nước ngoài về thăm quê hương?

Tôi chỉ là chính tôi, yêu cái chất - Tôi - bên - trong - mình đến kì lạ. Khi mình trở thành cá thể của cộngđ ồng ngoại quốc, mới thấy quý nét riêng của con người và đất nước mình. Đi nhiều mới nhận ra cái vỉa hè quê nhà đẹp thế! Bạn bè thế giới hỏi về Việt Nam, tôi kể1 đất nước đậm chất Á Đông nhất. Khách phương Tây lần đầu ghé thăm xứ sở người da vàng, tôi giới thiệu nếp sống đằm thắm, góc nhà giản đơn, phố chợ hàng rong ấp e, nhưng đầy nhuệ khí ẩn sau bộ áo khiêm nhường.

Điều tiếng Bảo Hòa kiêu lắm, có phải do kiệm cười?

Gò má cao, mặt hóp, dáng gầy khẳng khiu ít gây thiện cảm về sự cởi mở, thân mật, cũng chẳng là lời đáp thỏa lòng. Tôi thích thú "cái giá" của từng sự việc, không khó cười, nhưng chỉ cười đúng lúc. Quý những nụ cười "đắt", sự ngây ngất toát ra từ cảm xúc hồn nhiên, tôi ngại trước đôi ba điệu cười giả lả, gắng làm đẹp lòng, nên càng yêu cái tình thật.

Hòa nhận định thế nào về mối quan hệ giữa tiền-sức lao động và giá trị của nó?

Tiền - hệ quả chính đáng của việc lao động nghiêm túc. Giá trị vật chất là nguồn thu nhập tất yếu của công sức. Hai năm vào nghề, tôi ở Việt Nam làm người mẫu trước hết để kiếm tiền, sau đó mới đam mê và dấn thân theo nghiệp diễn. Tiền rất quý, nhưng có một thứ quý hơn. Chính là sức khoẻ. Còn ai giàu bằng người có sức khoẻ tốt? Tôi may mắn hơn những người giàu mà không đủ sức khoẻ hưởng thụ. Mong đến ngày gặt hái nhiều thành quả, mẹ tôi và gia đình vẫn thật mạnh khoẻ để đón nhận trọn vẹn mọi điều tôi đền đáp.



Tiếp xúc Bảo Hòa, người đối diện bị cuốn hút bởi cách bộc lộ quan điểm rành rõi, không loay hoay thể hiện ý tứ như người mẫu trẻ cũng chẳng giữ kẽ. Đây là ưu điểm của Bảo Hòa trước phương tiện truyền thông?

Nguyên tắc của tôi chỉ trả lời những gì từng trải nghiệm và đoán chắc, đồng thời giữ tiếng để đừng tạo scandal cho dư luận hay báo chí thổi phồng. Tôi tập nói ngắn, rõ nghĩa, đưa sự việc cụ thể vào từng nhận định. Điều quan trọng là chú ý lượng thông tin chuyển tải đi phải dồi dào, có giá trị. Ai đó hỏi Hòa: "Làm người mẫu khổ không?" Sẽ nhận được ngay lời đáp không chút do dự: "Sướng thấy mồ, khổ gì chứ!". Hay: "Đóng phim cực lắm hả?", "Cực đâu? Ăn ngủ đầy đủ, như tiên!"

Bảo Hòa thuộc "tuýp" người hướng theo chủ nghĩa lạc quan?

Nhiều người chỉ ước mơ như mình mà không được, sao mình lại than? Tính quyết đoán, cân nhắc giúp giảm thiểu sai lầm do chủ quan, tôi hay nghĩ ngợi sâu về cuộc sống: Lỡ có chuyện gì, ai sẽ lo cho mình? Không thể trả lời, nghĩa là chỉ có một mình bản thân tôi chịu trách nhiệm cho những gì sắp xảy đến.

Nhiều người nói, ý thức tự lập giúp trẻ châu Á kém hơn giới trẻ châu Âu - Mỹ. Hòa học hỏi được gì về ý thức tự lập trong môi trường New York?

Phương Đông - phương Tây, hai nền văn hóa khác biệt nên lối sống và ý thức đương nhiên khác. Nhưng ở đâu cũng có thiểu số. Ở Mỹ cũng có thanh niên sống dựa gia đình, nhất là gia đình giàu có. Ở Việt Nam không thiếu các bạn trẻ tự lập rất sớm, khi chưa bước qua tuổi vị thành niên. Tất cả là do sự tác động hoàn cảnh. Tôi đã học cách sống tự lập trong suốt 5 năm, vẫn cần học thêm nhiều nữa. Bất kể sự cố nặng nhẹ, cũng chẳng thể bó gối đợi Bụt giải cứu như truyện cổ tích. Việc gọi điện thoại, yêu cầu dịch vụ chỉ dành cho khẩn cấp, tự bạn phải chiến đấu vượt qua bằng mọi cách!

Cuộc sống qua lời kể của Hòa giống như một dây đàn đang căng cứng, chẳng có lỗ hở cho sự dung nhàn?

Tôi thích sưu tầm cái "cực". Muốn khám phá giới hạn tột độ của sự cùng cực là gì xem khả năng có vượt nổi hay không! Để đánh thức tiềm năng, bắt buộc phải thử thách qua từng hoàn cảnh cụ thể. Khi đã chinh phục nhiều khó khăn rồi thì chẳng còn gì có thể ép mình phải đầu hàng!

Ai là người hiểu rõ bản thân Hòa nhất? Phương châm cụ thể nào giúp Hòa gặt hái thành công?

"Sống làm việc hết mình cho ngày hôm nay". Bảy năm làm người mẫu không tránh khỏi giây phút chán mệt, nhưng hiểu giá trị cuộc sống và thời gian, tôi càng trân trọng từng giờ từng phút giây hiện tại "vì biết đâu ngày mai cơ hội sẽ chẳng còn". Có lúc muốn khụy ngã, vẫn cố gồng mình để không bị đánh quật bởi cái lạnh ngoài sức chịu đựng tại miền tuyết rơi, hay vùng núi cao mưa dầm đến răng tê, mặt buốt. Toàn thân run bật trong mảnh lụa mong manh nhưng cơ mặt biểu cảm và cái hồn đôi mắt tuyệt đối không được mất thần. Gian khó là thước đo năng lực rất tốt.

Bí quyết vượt khó của Hòa?

"Hôm nay xảy ra bất cứ điều gì không cần biết, cũng không liên quan đến ngày mai". Những người cộng sự chẳng cần biết chuyện cá nhân mình để năng lượng của họ giảm xuống. Điều họ quan tâm duy nhất là công việc hiệu quả.

Nét nổi bật trong nhân cách Hòa? Lời khuyên cho lớp người kế tục?

Thái độ gay gắt trong mọi việc và sự khắt khe với bản thân. Tôi sòng phẳng, rạch ròi trong tư tưởng điều kiện - kết quả, "muốn giàu phải cày, muốn giỏi phải vấp ngã". Không nhắn nhủ với bạn trẻ: "Hãy là chính mình", mà tôi muốn nhấn mạnh: "Phải là chính mình, bắt buộc phải là mình". Tố chất riêng, cái Tôi tự chủ, cũng như trái tim bạn, nếu thiếu mất, có sống cũng trở thành vô nghĩa.

Cô ấy nghĩ về:

Mẹ: Hòa đang tiết kiệm tiền mua nhà tặng mẹ.

Bạn bè: Chơi với nhau rất thân từ nhiều năm qua

Thời trang: Là niềm đam mê của Bảo Hòa


Theo Thời trang trẻ

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ