Quần áo

Quần áo

8 thg 6, 2011

Dương Thùy Linh: Biết thế kết hôn lâu rồi

"Nếu tôi biết kết hôn mà thế này, tôi đã kết hôn từ lâu rồi! Tôi rất thích cuộc sống hôn nhân".

Giải đồng Siêu mẫu toàn quốc 2004, Hoa hậu Thân thiện tại cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2008 Dương Thùy Linh đã có cuộc trò chuyện cởi mở về nghề người mẫu và về cuộc sống gia đình của chị.
Thu nhập của vedette Việt không đủ mua... son phấn

- Nghe nói chị sang Singapore học tập và làm nghề người mẫu từ khi còn nhỏ?

- Hết cấp 2, tôi đỗ học bổng ASEAN nên đi học phổ thông và dự bị đại học ở Singapore. Trong một lần đi mua sắm, một người đi tìm kiếm người mẫu đã gặp tôi, cho tôi danh thiếp và muốn tôi chụp ảnh thử. Vậy là tôi đi làm người mẫu. Hồi đó, tôi rất trắng, lại thêm nét mặt nhìn như người Nhật, Hàn Quốc... nên họ rất thích mời tôi đi làm người mẫu quảng cáo.

- Được giải đồng Siêu mẫu toàn quốc 2004, lại có kinh nghiệm làm nghề ở Singapore, đó là tấm giấy thông hành quá thuận lợi cho chị đi làm người mẫu. Tại sao chị không tiếp tục làm nghề này mà lại chuyển sang làm MC?

- Khi về Việt Nam, tôi hơi thất vọng với nghề người mẫu. Ở bên Singapore, thu nhập của tôi khá tốt, một buổi chụp hình tối thiểu cũng phải 500 USD mà ở thời điểm cách đây 10 năm. Khi về, tôi thấy nghề này ở mình vừa mang tiếng, thu nhập lại quá ít, không đủ tiền mua son phấn và không nhận được sự tôn trọng của mọi người.

Ở Singapore, tôi không diễn catwalk vì chiều cao hạn chế so với các người mẫu bên đó, nhưng tôi làm quảng cáo, chụp ảnh cho tạp chí, cho các bộ sưu tập. Ở đó, họ phân loại người mẫu rất rõ ràng: Người mẫu thương mại và người mẫu thời trang. Người mẫu thời trang chuyên diễn catwalk cho các thương hiệu lớn như Versace, Gucci... Còn tôi thường làm quảng cáo trên truyền hình, quảng cáo cho các hãng máy ảnh... Cười tươi, thân thiện... với khán giả là "kiểu" của tôi.

Ở Singapore, tôi có một công ty quản lý, họ thay mặt tôi làm việc với khách hàng, thỏa thuận giá cả... Công việc của tôi chỉ là đến dự casting, nếu được chọn thì sẽ đến làm, người quản lý sẽ chuẩn bị mọi thứ cho tôi.

Thời gian mới về nước, tôi cũng làm việc với một công ty người mẫu, nhưng vì quan điểm khác nhau nên tôi không làm nữa. Làm việc trực tiếp với khách hàng thì tôi bị nhiều người xù tiền, dù cát sê không cao. Khi ấy, tôi cũng được nhận thù lao thuộc hàng vedette ở Hà Nội, nhưng cũng chỉ vài triệu, vậy mà họ cũng quỵt. Đi đòi mãi cũng chán nên sau khi đi thi siêu mẫu về, tôi không đi diễn nữa.

Tôi đến với nghề MC rất tình cờ. Hồi đó, tôi hay đi dịch cho một anh bạn làm tổ chức sự kiện, anh ấy biết được bên Đài truyền hình KTS VTC đang cần tuyển MC cho kênh thể thao và giới thiệu tôi. Vậy là tôi bắt đầu với nghề MC như vậy.



Dương Thùy Linh từng làm người mẫu quảng cáo ở Singapore

Người mẫu Việt đang đi theo xu hướng người mẫu tạp chí đàn ông

- Làng thời trang Việt đang rộ lên phong trào "mông nở - ngực khủng". Chị nghĩ thế nào về vai trò của vòng 1 khủng trong nghề người mẫu?

- Tôi nghĩ, thực tế này xuất phát từ vấn đề cung - cầu. Ở nước mình, nói đến người mẫu là nhắc đến các gương mặt của Victoria Secret, những người trình diễn đồ lót, áo bơi vì có vẻ như nó hấp dẫn người đọc hơn. Ngành thời trang ở mình còn non trẻ, hiểu biết của người dân nói chung chưa cao để họ đòi hỏi nhiều hơn ở người mẫu. Nhiều khi đi xem thời trang, dân ta không xem quần áo, mà chỉ nhìn người mặc nó và muốn các cô trông phải sexy. Còn ở nước ngoài, những người mẫu như thế không bao giờ được diễn các chương trình thời trang cao cấp, vì nó sẽ làm mất dáng của quần áo. Lý do các cô người mẫu nước ngoài phải rất gầy, ngực nhỏ vì họ giống như một cái mắc áo, treo quần áo lên để không mất dáng cắt của trang phục, độ di chuyển của vải để các chuyên gia và những người yêu thời trang xem. Điều đó giúp giữ vẻ đẹp của trang phục mà các nhà thiết kế đã rất tâm huyết để làm nên. Người mẫu chỉ là phụ, chỉ đem lại cá tính và sức sống cho bộ quần áo, chứ họ không phải là lý do để mọi người đến xem. Người mẫu Việt Nam đang đi theo xu hướng của người mẫu các tạp chí dành cho đàn ông.

- Có phải vì thế mà nghề người mẫu ở Việt Nam không được đánh giá cao?

- Cái gì ban đầu cũng thế mà, nước ngoài cũng vậy. Ở Mỹ, thời đầu, nghề người mẫu, diễn viên không được đánh giá cao mà bị coi là nghề giải trí cho giới trí thức, giới quý tộc. Sau này, ngành giải trí mới được tôn trọng dần lên. Ở Hongkong, Hàn Quốc, những gia đình có địa vị trong xã hội không muốn con mình lấy những người trong ngành giải trí. Không phải vì họ sợ phức tạp, mà họ cho rằng không môn đăng hộ đối. Ở Mỹ, châu Âu bây giờ cũng vẫn vậy, một số bộ phận trong xã hội vẫn không có cái nhìn thiện cảm về ngành giải trí, họ vẫn cho rằng đó là những người mua vui cho xã hội.

- Chị thích người mẫu nào trên thế giới và trong nước?

- Tôi thích nhất Coco Rocha, Natalia Vodianova và Gisele Bundchen. Gu của tôi là những người mẫu mỏng manh đến từ Nga, sau đó chuyển sang các người mẫu Brazil đầy sức sống, và giờ đây là sự pha trộn. Ở trong nước, trước đây, tôi thích Bảo Hòa, còn bây giờ, tôi thấy Tuyết Lan rất triển vọng. Vừa rồi, Tuyết Lan diễn trong Đêm hội chân dài khá tốt. Ngọc Thạch cũng khiến tôi thích ngay từ thời cô bé ấy còn đi học việc. Ngọc Thạch có hình thể tốt, dáng cao, chân dài, tuy vai hơi ngang, nhưng Thạch cũng rất nghiêm túc với nghề.


- Chị nghĩ thế nào về triển vọng của người mẫu Việt trong việc đi ra sàn catwalk thế giới?

- Tôi nghĩ người mẫu Việt có nhiều cơ hội để hội nhập với thế giới, vì giờ đây các em cao hơn, gương mặt phụ nữ Việt cũng đẹp hơn. Nhưng vấn đề mà người mẫu Việt Nam cần phải chú ý là chân tuy có dài, nhưng lại thô, cơ thể không cân đối. Các em cũng cần biết mình muốn phát triển theo hướng nào. Hiện ở Việt Nam có khá nhiều người mẫu, nhưng trong số họ, có người chỉ muốn đi diễn để có tiếng để tìm chỗ dựa, bởi số lượng người mẫu kiếm được tiền nhiều, lương cao là rất nhỏ so với mặt bằng chung. Bởi vậy mới có chuyện phẫu thuật thẩm mỹ, khoe vòng này, vòng kia để thu hút sự chú ý. Quan điểm ấy cần phải thay đổi, làm nghề người mẫu phải rất nghiêm khắc với mình.

Nghề người mẫu rất khắc nghiệt. Tôi đã làm MC, công việc văn phòng, đầu tư... nhưng tôi vẫn thấy nghề người mẫu khiến tôi căng thẳng nhất, dễ khiến mình nghĩ đến những chuyện như tự tử hay bị trầm cảm. Hồi tôi ở Singapore, lúc nào cũng thấy mình bị thiếu sót điều gì đó nên luôn thấy chán đời. Đó cũng là lí do ở nước ngoài người mẫu rất hay tự tử, bởi nhiều khi bị chê vì những yếu tố bẩm sinh trên cơ thể, không thể thay đổi được, điều đó khiến mình thấy nản lòng.

Hồi đó, không bao giờ tôi được book các show về áo cưới hoặc chụp ảnh áo cưới, vì vai và khung người bé nên mặc áo quây không đẹp. Còn khi chụp ảnh, hàm của tôi không rõ nét, rồi chân chưa đủ dài... toàn những thứ không thể thay đổi, nên lúc nhận được việc thì rất vui, còn lúc bị từ chối thì rất buồn. Tôi nghĩ, muốn ra được đấu trường thế giới phải rất nghiêm túc, không được tự phụ về bản thân, tự biết mình đang ở đâu và phải trau dồi liên tục. Nghề người mẫu "cũ" rất nhanh vì hạn chế về tuổi tác. Muốn trụ được càng lâu càng tốt trước khi rẽ sang nghề khác thì phải cực kì nghiêm khắc với bản thân.

Nếu biết thế này tôi đã cưới lâu rồi!

- Gia đình chồng chị nghĩ thế nào khi con trai của họ kết hôn với một người của công chúng?

- Tôi nghĩ chắc ban đầu nhà chồng cũng hơi lo nhưng sau này, mọi người nói rằng tôi ở trong một môi trường như thế mà không có tai tiếng gì thì còn đáng quý hơn. Nền tảng hai gia đình của chúng tôi đều giống nhau, cả hai bên phụ huynh đều là những người làm trong nhà nước, bản thân tôi cũng đi làm công sở chứ không đơn thuần làm giải trí.

- Chị đã có chồng và có con, không thể bay nhảy như trước nữa, vậy định hướng công việc của chị trong thời gian tới là gì?

- Tôi chưa có kế hoạch cụ thể, nhưng tôi biết mình vẫn muốn tiếp tục làm MC. Tôi vẫn chưa có một cơ quan cụ thể nào bởi trước tôi làm Đài truyền hình Kĩ thuật số VTC, nhưng giờ đã tạm nghỉ một thời gian. Hiện nay, điều tôi phải suy nghĩ là sẽ xin về Đài nào làm và sẽ làm chương trình như thế nào. Tôi cũng muốn tiếp tục thử sức mình trong việc đóng phim, vì vai diễn đầu tiên trong Phía cuối cầu vồng nhận được nhiều lời khen của một số người trong giới.


Sau khi kết hôn, Dương Thùy Linh tự thấy mình thay đổi theo chiều hướng tích cực.

Còn trong lĩnh vực kinh doanh, tôi sẽ tiếp tục giúp đỡ chồng quản lý nhà hàng. Kế hoạch dài hơi thì tôi chưa thể biết được, đến đâu tính tiếp đến đấy, bởi tôi bị động hơn vì đã có con. Trước đây tôi hay đi công tác, trong một tuần có khi bay vào Sài Gòn, Đà Nẵng, Nha Trang, bây giờ hạn chế hơn, không dám đi công tác qua đêm vì nhà tôi chỉ có hai vợ chồng với con, mà chồng tôi thì phải đi làm cả ngày, nên chủ yếu tôi trông bé là chính. Bé rất cần mẹ, bố không thể bằng mẹ được trong việc chăm con ban đêm.

- Được biết là chị vẫn cho con bú. Nhiều người đẹp trong làng giải trí đã không cho con bú vì sợ mất phom vòng 1. Chị không sợ sao?

- Tôi nghĩ hỏng ngực là do cách cho con bú chứ không phải vì việc cho con bú. Những người mẫu thiên thần của Victoria Secret vẫn nuôi con bằng sữa mẹ, mà vòng 1 của các cô ấy còn có giá trị hơn rất nhiều người đẹp ở nước mình, bởi họ diễn đồ lót mà. Họ vẫn cho con bú được thì không có lí gì mình lại không cho con bú được. Hơn nữa, cho con bú là một trong những phương pháp hiệu quả nhất để giảm cân. Tôi được biết nếu không cho con bú thì sẽ béo rất lâu. Tôi là một điển hình, không có điều kiện tập luyện, nhưng có lẽ vì cho con bú nên giảm cân rất nhanh. Bây giờ tôi vẫn vắt sữa đều cho bé, mỗi ngày tôi vắt được khoảng 1,2 lít.

- Cuộc sống gia đình hiện tại của chị ra sao?

- Nếu tôi biết kết hôn mà thế này, tôi đã kết hôn từ lâu rồi! Tôi rất thích cuộc sống hôn nhân. Khi nói điều này tôi sẽ bị mọi người cười, vì tính của tôi trước đây không hướng nội và cũng tham vọng. Có thời điểm tôi còn không nghĩ rằng gia đình mới là ưu tiên số 1. Nhưng giờ đây tôi nghĩ khác, lấy chồng còn hay hơn cả thời kì độc thân. Tôi biết là luôn có một người ở bên cạnh mình. Có người nói, kết hôn chỉ là một tờ giấy, nhưng tôi nghĩ rằng ít nhất điều này cũng chứng tỏ người đấy sẵn sàng ký vào tờ giấy đó để chứng minh rằng anh ấy không sợ gắn bó với mình.

Tôi cũng thay đổi nhiều lắm, nhất là từ khi có con. Tự nhiên tôi trở nên bao dung hơn, dễ xúc động hơn và không khó tính như ngày xưa. Trước đây, tôi là người hướng ngoại, thích các hoạt động xã hội. Từ khi có con, những thứ về trẻ em đều thu hút tôi, chẳng hạn những video về các bé đều khiến tôi quan tâm, thấy sao mà yêu thế, đi đâu nhìn thấy đứa trẻ nào lại nhớ đến con mình. Trước đây, tôi cũng không có cảm nhận rõ rệt là yêu thích hay không khi xem những bức hình, nhìn ngắm các em bé... nhưng bây giờ thì khác hẳn. Tôi cũng nhìn mọi việc nhẹ nhàng hơn. Nếu trước đây công việc không suôn sẻ, tôi sẽ thấy chán nản, hoặc người nào đó hơn mình, có khi cũng ghen tị. Nhưng bây giờ, tôi chấp nhận những chuyện đó dễ dàng hơn.

Cám ơn chị và chúc chị hạnh phúc!

Theo Báo Đất Việt

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ